Khoảng trống
Chương 19 : Ngũ hành quỷ - số 3
Văn phòng chính - đầu não cục ma thuật - 14h03
Những gương mặt tràn ngập âm khí, ngồi quanh một chiếc bàn dài. Cục trưởng cục ma thuật ngồi oai nghiêm trên chiếc ghế cao nhất nói vọng xuống phía 4 người bọn họ. Bọn họ là ai ? Chính là ngũ hành quỷ, những con quỷ của cục ma thuật
-Vậy là số 4 thất bại rồi hả ? Không giống như ta mong đợi chút nào !
-Số 4 là một vũ khí toàn diện tuy nhiên xét về mặt tinh thần thì cái đầu cô ta sao có thể thông minh bằng số 5 này ! Fufufu
-Vậy các người nghĩ sao ? Chúng ta nên làm gì với số 4 giờ ?
-Cô ta đã giết chính chủ nhân của mình, thất bại trong nhiệm vụ mà còn dám vác mặt về đây sao ?! Thật thảm hại !
-Hmm ! Vậy là ngươi muốn trừ khử cô ta ?
-Sao cũng được !
-Số 3 ?
-Loại bỏ những kẻ yếu đuối luôn luôn là lựa chọn tốt nhất .....
-Vậy cậu sẽ đảm nhận nhiệm vụ đó chứ ? Nghe nói cô ta đang ở địa bàn của câu đó !
-Vậy cũng được !
Nụ cười xảo quyệt hiện rõ trên gương mặt của lão cục trưởng.....
Thành phố Sen xinh đẹp và yên bình, người dân ở đây có một cuộc sống sung túc. Có vẻ như quản lý của nơi này làm khá tốt nghĩa vụ của mình, bọn họ ca tụng người quản lý đã luôn đánh bại những tên muốn gây rối bàng khí thế áp đảo của mình. Không biết mặt mũi hắn ta ra sao nhỉ !
-Master, em muốn ăn cái kia !
-Hmm ! Được thôi, kẹo táo hả ? Chủ quán cho tôi 4 cái kẹo táo !
-Có ngay đây thưa quý khách !
...... Mei đã đi được hai ngày. Cô bé bảo đến bộ phận quản lý của chi nhánh cục tại Sen báo cáo lại tình hình lên cục ma thuật. Trước khi đi cô ta còn tặng tôi mấy câu như : "Chắc chắn lần tới ta sẽ giết ngươi ?" "Đồ thú vật !" hay đại loại như vậy. Nhưng thật tâm thì tôi có cảm giác bất an khi Mei nói sẽ quay về nơi đó.
-Có lẽ chúng ta nên kiếm thêm tiền master à ! Tài khoản của master cùng số tiền master kiếm được qua nhiệm vụ cuối đã bị hủy ! Với số tiền bây giờ chúng ta khó có thể trụ lâu được ......
Sou nói với tôi, khi rảo bước trên con phố tấp nập của thành phố Sen. Việc làm hả ? Chúng ta có thể làm gì bây giờ nhỉ ?
-Vậy nấu ăn một chút thì sao nhỉ ?
-Đồ ăn à ! Không phải là một ý tồi đâu master !
-Nghĩ đến đồ ăn của anh hai là em đã thấy thèm rồi !
-Đúng vậy, đúng vậy ......
-Em sẽ dùng số tiền này mua nguyên liệu !
-Để ta kiếm bếp cho ngươi nhé một nửa của ta !
Sou chạy đi mua nguyên liệu, trong khi đó Eva tiến lại gần một quầy đồ nướng. Cô ta ngang nhiên, hống hách ép tên chủ quán phải cho mượn bếp ăn của mình. Sau một hồi phản kháng nhưng bằng một cách nào đó mà tôi cũng không rõ, tên chủ quán cũng đã cho chúng tôi dùng bếp với một ánh mắt sợ hãi. Thật đáng thương
-Cô bá thật đấy Eva !!!
-Chuyện ta là ai kia chứ ?!
Một hồi lâu sau, Sou đã quay lại cùng mực, cá, lươn, bột, và một số rau củ phụ gia khác. Hừm với những thứ này chúng ta sẽ có một số bữa ăn nhanh đây. Cho họ thấy tài nghệ nấu ăn được tôi luyện khi ở cùng một đám chỉ biết chực xơi thôi ! .... Mùi hương không thể cưỡng lại của mực chiên bột, cùng với lươn nướng hòa quyện cùng nhau như chạy rong ruổi khắp phố mời gọi khách hàng cho chúng tôi, mọi người nhanh chóng bu lại nơi tôi nấu nướng. Nấu ăn không chỉ là trưng món ăn lên, mà thậm chí phong cách nấu ăn mãn nhãn cũng có thể làm gia tăng mùi vị tạo ra món ăn nhẹ vào buồi chiều tan tầm, khi mà ai nấy đều đang đói bụng.
-Chiếu tướng nhé !
Sau một buổi chiều vất vả, chúng tôi đã thu được một khoản khá để tìm một nhà trọ qua đêm. Một nhà trọ cao tầng là nơi mà tôi tìm đến lần này khác với các nhà trọ kiểu cổ điển mà chúng tôi hay trọ, tôi dẫn họ đến một khách sạn rất hiện đại với mọi dịch vụ hoàn hảo. vậy là một ngày nữa lại khép lại, tôi nhẹ nhàng châm thuốc hút sau khi tắm xong. Không biết giờ này Mei làm sao rồi, cái ánh mắt đó nó rất giống với tôi, điều này khiến tôi luôn lo lắng mỗi khi nghĩ đến cô bé.
-Haizzz !
Tôi thở một hơi dài
-Sao thế anh hai ?
Rin đang mặc bộ đồ ngủ vô cùng dễ thương
-Không có gì !
-Thẩn thờ gì thế một nửa của ta ! Ném gối nào ! Kyaaaa !
* Bụp * một chiếc gối bay thẳng vào mặt tôi. Sui nhanh chóng ném đáp trả lại Eva rồi chúng tôi có một trận chiến gối bông..... thôi thì ngày nào mình còn được nhìn thấy những nụ cười này, thì ngày đó mình cũng tiến gần đến tự do hơn và .... sự thật là vậy đó !
Truyện khác cùng thể loại
359 chương
43 chương
97 chương
4 chương
42 chương