Khi thầy giáo là đại thần
Chương 2 : Bị vu oan và làm nhiệm vụ. (1)
Trở về phòng, Phương Tuyết làm bài tập qua loa rồi nhanh chóng lên mạng. Sau khi đăng nhập vào game “Thiên địa nhân gian”, cô nhận được hàng chục tin nhắn.
[Trò chuyện] [Trương Thanh Cửu]: Tỉ tỉ, sao tỉ lại bị đuổi khỏi bang?
[Trò chuyện] [Ám ảnh]: Có người nói cậu hack đồ của Minh Nguyệt? Có thật không?
[Trò chuyện] [Mưa sa mạc]: Cậu có onl không? Làm ơn lên nhanh. Chuyện lớn rồi kìa.
[Trò chuyện] [Thượng Thiên Kiếm]: Xin lỗi muội. Bang ta không thể chứa chấp một người như muội. Từ giờ, muội không còn là người của “Thiên Kiếm”. Nếu được, mong muội trả lại đồ cho Minh Nguyệt.
[Trò chuyện] [Giang Giang nước chảy]: Tiện nhân. Mau trả đồ cho tỉ Minh Nguyệt. Đừng để ta phải đồ sát.
...
Từng dòng tin hiện ra làm Phương Tuyết cảm thấy chóng mặt. Có người hỏi han, cũng có người chửi cô không biết xấu hổ đi ăn cắp đồ người khác. Phương Tuyết cảm thấy ngớ người. Minh Nguyệt là ai? Hình như đó là một trong tứ đại mĩ nhân của game, cũng cùng bang hội với cô. Cô gái này hình như rất ghét cô, bởi vì cô là tỉ tỉ của anh chàng đẹp trai Trương Thanh Cửu. Trước đây, Trương Thanh Cửu mới là một tân thủ trẻ người non dạ, một lần được cô cứu vớt, cậu ta quyết nhận cô làm bạn bè. Từ đó, cô và đệ đệ thường xuyên kéo nhau đi thăng cấp, cùng nhau đánh Boss, thân đến nỗi không ai có thể bằng. Một lần, cậu ta đăng ảnh lên diễn đàn game, lập tức nhận được một làn sóng fan hâm mộ. Minh Nguyệt cũng là một người trong số ấy. Chẳng lẽ cô ta định giở trò hại mình? Phương Tuyết bóp trán phiền não.
Đang chuẩn bị lên kênh [Thế giới] hỏi cho ra lẽ, một đám người của bang Thiên Kiếm đã tiến đến gần. Cô còn chưa kịp nói câu gì, Minh Nguyệt đã rút ra thanh đao khảm ngọc chém cô một nhát.
Trên màn hình, một nữ tử mặc áo trắng phiêu dật, nơi vừa bị chém rỉ ra một dòng máu. Sau khi Minh Nguyệt rút đao, bóng hình ấy phun ra một ngụm đỏ rồi nhẹ nhàng ngã xuống đất như một chiếc lá lìa đời.
Nhìn thanh máu giảm xuống 0, Phương Tuyết cảm thấy cơn tức xông lên não, nghiến răng rin rít, gõ từng chữ uất hận.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Sao cô lại chém tôi???
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Minh Nguyệt]: Cô thật là mặt dày. Cô hack đồ của tôi rồi lại hỏi tôi câu ấy à?
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Giang Giang nước chảy]: Giả mù sa mưa. Đồ tiện nhân, tiện nhân!
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Ánh chiều tà]: Cô đáng chết nghìn lần, dám hack đồ người khác.
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Hoàng hôn trắng]: Gặp một lần giết một lần.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Tôi không hack đồ của cô. Bằng chứng đâu?
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Minh Nguyệt]: Đừng giả ngu nữa. Cô hãy lên diễn đàn mà nhìn đi.
Phương Tuyết nhận được câu trả lời từ phía Minh Nguyệt, trong lòng càng dâng thêm một nỗi lo lắng. Cô nhanh chóng mở tab mới, vào diễn đàn game. Ngay phần đầu, đập thẳng vào mắt cô là một dòng tít đỏ rực như lửa: “Tuyết Tuyết Hoàng Phương là một đứa bỉ ổi, xấu xa đã trộm đồ của Minh Nguyệt”, bên cạnh là chữ Hot to tướng với số lượt xem là tám trăm ba mươi.
Phương Tuyết cảm thấy cả người bỗng chốc cứng đờ, run rẩy kích vào tựa đề. Một bài viết hiện ra, người gửi là Minh Nguyệt. Phần đầu chủ yếu là để chửi và nói xấu cô, nói cô gia nhập bang chả giúp ích được gì, chỉ biết lẽo đẽo bám theo Trương Thiên Cửu để thăng cấp, lại còn thấy cô ta giàu có nên đã trộm đồ. Phần sau là vài bức ảnh được đưa ra. Ảnh chụp ngày hôm qua lúc nữ tử Tuyết Tuyết Hoàng Phương và Minh Nguyệt trò chuyện với nhau bên dòng sông Biệt Hướng.
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Minh Nguyệt]: Tuyết Tuyết, cô nỡ lòng nào hack đồ của tôi?
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Thì sao chứ? Cô giàu có, chia cho tôi một chút thì đã sao?
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Minh Nguyệt]: Không được đâu, làm ơn trả lại đồ cho tôi đi. Chúng ta cùng một bang phái mà!
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Cùng bang phái thì sao? Chẳng qua chỉ là một bang tép riu, toàn lũ ăn hại. Cô cũng thế. Tưởng mình đẹp thì ngon à? Tôi cứ hack đồ của cô đấy, làm gì được nhau?
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Minh Nguyệt]: Cô thật là xấu xa. Từ giờ trở đi chúng ta là kẻ thù không đội trời chung.
...
Phương Tuyết nhanh chóng tắt bài viết. Càng đọc, cô càng thấy bịa đặt trắng trợn. Tuyết nắm chặt tay đến mức vằn cả vết móng. Photoshop. Cô ta giỏi lắm! Dám photoshop ảnh để hại cô. Hôm qua, Minh Nguyệt hẹn cô tại tọa độ 95-60, tưởng là có chuyện nên cô nhanh chóng chạy đến. Vậy mà cô ta cũng chỉ hỏi vu vơ như cô học ở đâu, quen Trương Thiên Cửu thế nào, Trương Thiên Cửu thích gì. Hóa ra, tất cả chỉ là một vở kịch để vu oan giá họa.
Quay trở lại game, Phương Tuyết bỏ mặc Minh Nguyệt cùng đám Thiên Kiếm. Cô lựa chọn hồi sinh ở cổng thành. Cái xác của nữ tử áo trắng Tuyết Tuyết Hoàng Phương nhanh chóng biến mất, hóa thành một làn khói trắng.
Mở kênh [Thế giới], cô đánh một dòng chữ lên.
[Thế giới][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Tất cả đều là giả, ảnh là photoshop, mong mọi người kiểm định và chứng giám.
[Thế giới][Hòa Thượng][Nhi đồng trẻ]: Thật không? Thật không?
[Thế giới][Tiền vàng][Một bàn tay có năm ngón tay]: Tin hot, tin hot. Người trong cuộc là Tuyết Tuyết Hoàng Phương đã đứng lên phản pháo.
[Thế giới][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Hoàng hôn trắng]: Đồ ác độc. Đừng có vu oan cho người tốt.
[Thế giới][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Giang Giang nước chảy]: Phát lệnh truy sát Tuyết Tuyết Hoàng Phương. Một lần giết được ba nghìn kim tiền, báo tọa độ được một nghìn kim tiền.
[Thế giới][Thiên Kiếm][Giáo chủ thành Dương]: Minh Nguyệt là người tốt. Cô đừng có đổ lỗi cho tỉ ấy.
[Thế giới][Hòa Thượng][Bần Tăng Già]: Bán khoáng thạch. Mau đến đây có ưu đãi.
...
Thấy mọi người chủ yếu thiên về Minh Nguyệt, Phương Tuyết rất thức thời mà tạm rút lui. Cô khóa hết tất cả các kênh lại, tập trung vào hồi sinh.
Trước cổng thành, Tuyết Tuyết Hoàng Phương nhanh chóng hiện hình. Với bản án bị truy sát, Phương Tuyết lựa chọn đi làm nhiệm vụ để không ai có thể làm phiền. Cô dò trong danh sách, thấy có nhiệm vụ Tương Mĩ chưa thành liền lập tức ấn nút. Một bản hướng dẫn lập tức hiện ra.
Nhiệm vụ Tương Mĩ: Xưa kia, nàng Trinh Tuệ là một cô gái nghèo, lấy anh chàng học trò Tự Văn làm phu quân. Ai dè, sau khi đỗ trạng nguyên, hắn ta liền nhanh chóng thay lòng đổi dạ, mê đắm công chúa Dương Yến mà quên mất nương tử mình. Để có thể tự do đến với tình yêu, công chúa Dương Yến và trạng nguyên Tự Văn đã thuê người giết hại Trinh Tuệ. Nhiệm vụ lần này là phải trà trộn hoàng cung, tìm ra quyển sổ hoàn dương để hồi sinh cho Trinh Tuệ, đồng thời phải vượt qua được phòng vệ nghiêm ngặt của binh lính, lấy được thanh kiếm vàng Bối Y để giết Dương Yến cùng Tự Văn. Giải thưởng cho nhiệm vụ lần này là cuốn bí kíp Thiên hạ vô địch.
Phương Tuyết đọc một lèo hướng dẫn, bị câu cuối làm cho một phen ngây người. Bí kíp Thiên hạ vô địch giống với cái tên của nó. Chỉ cần một lần luyện, người chơi có thể nhảy cóc lên 20 cấp, tương ứng với việc cả tháng ngồi đánh Boss. Lần này phần thưởng quá hời. Cô vui mừng đến mức quên mất mình đang bị truy sát, hí hửng khỏi động nhiệm vụ.
Trong nháy mắt, khung cảnh nơi Tuyết Tuyết Hoàng Phương đang đứng liền thay đổi. Phông nền biến thành vườn thượng uyển trong hoàng cung, có vô vàn những khóm hoa đủ màu sắc rải khắp nền đất, bên cạnh là một dòng sông đang uốn lượn với những chú cá tung tăng bơi lội. Ở chiếc bàn đá gần đấy, có một cụ già NPC đang chống gậy, uống chén trà và ngắm phong cảnh nhân gian.
Phương Tuyết di chuyển nhân vật đến cạnh cụ già nọ, thấy cụ dừng uống trà, cất tiếng hỏi: “Nhà ngươi có phải muốn hồi sinh cho Trinh Tuệ?”
Tuyết lập tức gõ lia lịa vào bàn phím:“ Đúng. Ông biết quyển sổ hoàn dương ở đâu không?”
Cụ già thở dài, khuôn mặt nhăn nhúm lại trông đến khổ sở. Rồi vài dòng chữ hiện ra, báo cho cô biết NPC đã bắt đầu kể lể. “Trinh Tuệ là một thiếu nữ ngoan hiền, tinh thông cầm kì thi họa, lại vô cùng có hiếu và thương người. Vậy mà chỉ vì tính ích kỉ của bản thân cùng với sự đố kị của Tự Văn và Dương Yến, chúng đã nhẫn tâm hạ sát một nữ tử tốt như vậy. Chúng thật đáng chết, đáng chết.”
Nói rồi, cụ đưa tay lên mặt như đang khóc. Phương Tuyết ngán ngẩm, cái trò chơi này cũng biến thái quá đi. Cô lại cặm cụi gõ vài dòng chữ an ủi: “ Ông đừng quá đau buồn. Ta sẽ cứu Trinh Tuệ. Thay nàng trả mối thù này.”
NPC có vẻ đã xuôi xuôi, nắm lấy tay của nữ tử Tuyết Tuyết Hoàng Phương. Cụ già nói nhỏ:” Quyển sổ hoàn dương ở...”
Trong lúc Phương Tuyết đang vô cùng mong chờ, màn hình đột nhiên tắt ngóm.
Mất điện.
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
30 chương
67 chương
10 chương
23 chương
46 chương
23 chương