Khi thầy giáo là đại thần
Chương 10 : Gặp lại trương thanh cửu
Phương Tuyết nhìn chằm chằm vào dòng nhắn mà Thế Nguyên đã gửi cho cô, rồi để di động sang một bên mà không trả lời. Tuyết cảm thấy đau đầu, thật sự đau đầu với cái mớ bòng bong tình cảm. Cô ôm gối, khuôn mặt như kẻ vô hồn, cái bụng đang réo ầm ĩ cũng không đủ khả năng để lôi chủ nhân nó ra khỏi cơn street nặng.
Con Huyền thấy cô chán chường, liền ngồi bên cạnh, an ủi cô vài câu:” Này, vụ hôm nay tao biết rồi. Tuy tao cũng chả rõ giữa hai người xảy ra chuyện gì, nhưng lỗi không phải do mày. Mà nếu hiện giờ mày chán, mày cứ lên mạng giải tỏa đi. Đừng giữ trong lòng nhiều.” Vừa nói, nó vừa chỉ chỉ vào cái máy tính.
Phương Tuyết buồn bã ngẩng đầu lên. Phải rồi, từ trước đến nay, cứ bao giờ buồn là cô lại lên game. Giờ, cô cũng thế.
Tuyết nhấc từng bước chân nặng nhọc đến ngồi vào bàn, bật máy. Màn hình đang tối đen dần sáng lên. Kích chuột vào game, Phương Tuyết đăng nhập, trong lòng cũng không có chút hi vọng gì là sẽ vui vẻ.
Nữ tử Tuyết Tuyết Hoàng Phương hiện ra ở cổng thành. Hộp thư gửi đến cũng đã đầy, nhưng cô không buồn vào mà xóa bớt. Phương Tuyết điều khiển đi lang thang đâu đó, nhiều khi nhìn lai còn không rõ là mình đã qua nơi này vài lần, làm ba đứa cùng phòng nhìn vào, lắc đầu ngao ngán.
Đang ngơ ngẩn đi vòng quanh, một tin nhắn hiện ra trong hộp thư của Phương Tuyết.
[Trò chuyện][Trương Thanh Cửu]: Tỉ tỉ.
Tuyết hơi ngạc nhiên. Từ vụ Minh Nguyệt đến giờ, cậu ta chưa hề onl lần nào. Tuy vậy, thấy Thanh Cửu gọi một tiếng tỉ tỉ, cô cũng yên tâm được một chút, chí ít cậu ta chưa quên.
[Trò chuyện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Sao thế?
[Trò chuyện][Trương Thanh Cửu]: Đệ biết vụ truy sát tỉ rồi. Thật xin lỗi đã mang phiền phức đến cho tỉ. Tỉ không giận chứ?
[Trò chuyện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: *icon cười* Ừ, không có chuyện gì đâu.
[Trò chuyện][Trương Thanh Cửu]: Mà nghe nói tỉ mới nhận đại thần Ngô Gia làm sư phụ?
[Trò chuyện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Đệ thông tin nhanh thật đấy!
[Trò chuyện][Trương Thanh Cửu]: Hiện giờ tỉ đang ở chỗ nào?
[Trò chuyện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Tọa độ 371 – 692.
[Trò chuyện][Trương Thanh Cửu]: Đợi đệ vài phút.
Nói xong, cậu ta đóng kênh [Trò chuyện] lại. Phương Tuyết cũng chẳng biết làm gì, cô để cho nhân vật của mình đứng yên đợi Thanh Cửu đến. Quả nhiên, một thời gian ngắn sau, cậu ta đã đến trước mặt cô.
Một nam tử áo tím với những khối thạch trắng được đính lung linh, cùng với chiếc quạt bên tay như càng làm cho cậu ta có sức hút. Thoạt nhìn, người ta sẽ nghĩ Thanh Cửu là một tên công tử hoa hoa ăn chơi sa đọa.
[Đối diện][Trương Thanh Cửu]: Giờ chúng ta đi đánh quái nhé?
Phương Tuyết nhìn không chớp mắt vào lời thoại vừa rồi, nhận ra Thanh Cửu không còn ở trong bang phái Thiên Kiếm. Sao cậu ta lại rút lui khỏi bang? Chẳng lẽ do ủng hộ cô? Tuyết cảm thấy một chút xúc động.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Đệ trở thành người tự do từ bao giờ thế?
[Đối diện][Trương Thanh Cửu]: Mới đây thôi. Sau khi biết tỉ bị đổ oan, đệ cũng ra luôn.
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Cũng tại tỉ cả. *icon buồn*
[Đối diện][Trương Thanh Cửu]: Tỉ nói gì vậy? Chúng ta là người một nhà cả mà!
Tuyết cảm thấy có một niềm vui ấm áp trào dâng trong lòng. Cô đang định đánh máy vài dòng chữ, thì lại thấy có tin báo mới.
[Trò chuyện][Ngô Gia]: Ta đã lên.
Phương Tuyết hơi khựng tay lại, nhưng rất nhanh, cô cũng trả lời đại thần.
[Trò chuyện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Ngài có việc gì cần chỉ giáo?
[Trò chuyện][Ngô Gia]: Gọi ta một tiếng sư phụ.
Tuyết bất chợt nghĩ đến những lúc xem phim Tôn Ngộ Không, nhớ lại cái giọng léo nhéo khi gọi Đường Tăng, bất giác rùng mình.
[Trò chuyện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Sư phụ!
[Trò chuyện][Ngô Gia]: Ngoan. *icon xoa đầu*
Đại thần à, cô không phải là chó...
[Trò chuyện][Ngô Gia]: Đang ở đâu?
Thấy đại thần hỏi địa điểm, cô cũng nhanh chóng ném ra cái tọa độ, rồi trở lại cuộc trò chuyện với Trương Thanh Cửu.
[Đối diện][Trương Thanh Cửu]: Tỉ tỉ, đi đâu rồi?
[Đối diện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Ta đây, vừa rồi có việc.
[Đối diện][Trương Thanh Cửu]: Vậy giờ đi chứ?
Phương Tuyết định nói là đợi đại thần, thì thấy Minh Nguyệt dẫn theo một đám Thiên Kiếm đến.
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Minh Nguyệt]: Hết dựa hơi Thanh Cửu rồi đến Ngô Gia, cô cũng cáo già thật đấy! *icon khinh bỉ*
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Giang Giang nước chảy]: Tỉ Nguyệt, sáng nay muội bị chúng nó chèn ép.
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Hoàng hôn trắng]: Hừ, nhân lúc không có chúng ta ở đây liền bắt nạt muội muội yêu. Đáng chết!
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Ánh chiều tà]: Hẳn ngươi còn quên cái danh bị truy sát đi?
[Đối diện][Thiên Kiếm][Hoàng Thổ Túc]: Chém chết ả lấy lại công bằng cho tứ đại mĩ nhân.
[Đối diện][Trương Thanh Cửu]: Các người thôi đi. Không biết ai bắt nạt yếu đâu. Có ta ở đây đừng hòng động vào tỉ tỉ.
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Minh Nguyệt]: Thanh Cửu, sao chàng lại đối xử với ta như thế?
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Hoàng hôn trắng]: Đúng vậy. Cửu Cửu, ngươi biết Minh Nguyệt là nữ vương hoa hồng tỏa sáng nhất trong thiên hạ không? Bao nhiêu người muốn còn không được. Vậy mà ngươi nỡ lòng chà đạp lên tình cảm của muội ấy?
Phương Tuyết lấy cốc nước bên cạnh, nhấp một hớp, hứng thú theo dõi diễn biến.
[Đối diện][Trương Thanh Cửu]: Đừng nói nữa. Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi. Đừng theo đuổi ta.
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Minh Nguyệt]: Tại sao? Tại sao? Ta không tin ta không có nhan sắc, ta không tin ta không xứng đáng làm vợ của chàng.
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Minh Nguyệt]: Chàng nói đi, nói cho ta biết. Tại sao?
[Đối diện][Trương Thanh Cửu]: Cô bị điên à?
[Đối diện][Trương Thanh Cửu]: Tôi là gay!
Phụt! Một ngụm nước vinh dự được phun vào màn hình từ miệng Phương Tuyết. Cô ho khù khụ, lấy tay quệt quệt mồm rồi cười lăn lộn. Ha ha, Minh Nguyệt đúng là được ăn quả báo mà! Cô sung sướng ghếch chân lên ghế, mắt chăm chú nhìn màn hình.
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Minh Nguyệt]:...
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Hoàng hôn trắng]: *icon choáng váng*
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Giang Giang nước chảy]: *icon hắc tuyến*
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Ánh chiều tà]: *icon quạ bay trên đầu*
Một đám Thiên Kiếm đứng yên một chỗ, không cử động.
Phương Tuyết vào phần [Trò chuyện], nói với Trương Thanh Cửu.
[Trò chuyện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Không ngờ đệ lại...
[Trò chuyện][Trương Thanh Cửu]: Không phải đâu, tỉ...
[Trò chuyện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Đệ thật là dũng cảm khi nói ra. Ta biết đệ rất khó khăn và khổ cực vì đã che giấu thân phận suốt quãng thời gian vửa rồi. Haiz. Ta luôn ủng hộ giới tính thứ ba, đệ không cần phải ngại. *icon vỗ vai chia sẻ*
[Trò chuyện][Trương Thanh Cửu]: Tỉ, tỉ hiểu nhầm rồi. Đệ không...
[Trò chuyện][Tuyết Tuyết Hoàng Phương]: Đệ không cần biện minh. Ta đã nói rồi, đệ phải tự tin vào mình, phải biết chấp nhận bản thân mình. Ta hiểu cảm giác của đệ mà!
[Trò chuyện][Trương Thanh Cửu]: Hừm, đệ biết rồi. Thôi, tỉ nghĩ thế nào thì cứ nghĩ như thế đi.
Hai người nói xong, lại lập tức chú ý vào bọn Thiên Kiếm. Lúc này, cả một lũ im như tượng đã bắt đầu động đậy. Ngay khi Phương Tuyết chưa có phản ứng gì, Minh Nguyệt đã lên tiếng giận dữ.
[Đối diện][Thiên Kiếm][Tứ đại mĩ nhân][Minh Nguyệt]: Tuyết Tuyết Hoàng Phương đê tiện. Ngươi đã làm gì khiến Thanh Cửu của ta thành ra thế này?
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
41 chương
87 chương
55 chương
9 chương
11 chương
25 chương