Khi Tam Giác Vàng Nhà Gryffindor Trọng Sinh
Chương 43 : P39
" Cái gọi là trưởng thành chính là lúc bạn vốn nên khóc và làm loạn thì lại lựa chọn cách im lặng và mỉm cười . "
~o0o~
Đã lâu rồi Harry không ngủ sâu đến vậy . Và lần này cậu lại gặp người đàn ông đó . Hắn một thân y phục đen đứng cạnh bên cậu và Harry tuyệt nhiên vẫn không nhìn thấy mặt hắn . Đến lúc này cậu mới nhận ra người này không hề giống Voldemort như mình tưởng tượng . Voldemort sẽ không bao giờ ngừng nén sát khí của mình và cũng không yên tĩnh tựa hồ nước như người này . Lúc này một ý nghĩa loé trong đầu , một người mà từ trước giờ có nghĩ Harry cũng không dám . Vì với cậu người này có tình cảm rất sâu đậm với mẹ mình . Nhưng hiện tại cậu chỉ có thể nghĩ ra người này - Severus Snape
" Tôi có thể nhìn thấy mặt ngài ?" - Cậu hỏi mong chờ nhưng không đầy hi vọng mong người đó đáp lại .
Qủa nhiên người kia rời đi . Harry buồn rầu cúi đầu xuống , nhìn theo bóng dáng đang chầm chầm tiến về phía trước . Nhưng bước chân dừng lại , người kia quay đầu và lần này cậu thấy rõ được mặt người đó . Mắt lục bảo chứa đầy sự kinh ngạc khi biết phán đoán của mình đã đúng . Snape cứ vậy biến mất khỏi giấc mơ nhạt nhòa này.
" Người là vị cứu tinh của tôi . Nhưng lại luôn ẩn mình trong bóng tối . Lại sẵn sàng để tôi hoang tưởng người là kẻ khác và yêu hắn . "
Một hạt mầm được gieo nhưng tốc độ sinh trưởng lại rất nhanh chóng . Nảy nở ngày càng nhiều . Đã từ lâu ngọc lục bảo chỉ chấp niệm đôi mắt đen hạch ấy . Cơn say tình kéo dài tới trăm năm để rồi vỡ lẽ là say sai người .
" Tại sao lại luôn phải chịu thiệt thòi về mình như thế " - Môi nhỏ lẩm bẩm , nước mắt chảy dài nơi khoé mắt
7:30 , Tại phòng giam của Hermione
Cô đang tìm cách trốn thoát thì từ cửa có một tiếng động . Mione cẩn thận dè chừng , một thiếu nữ có gương mặt hao hao giống cô , vui vẻ cười mỉm . Ả đóng cửa lại mạnh bạo , dựa vào cửa , ánh mắt không rời lấy Hermione một giây .
" Ay da chúng ta lại gặp nhau rồi . Em có nhớ chị không , Mione ? Còn chị thì nhớ em lắm đó . Nhớ em đến không ngủ được đây nè "
" Kier ? Sao cô lại ở đây ? "
" Nơi này là nơi mà tụi chị trốn . Cảm giác thật lạ lẫm làm sao . Từ nhỏ chị chưa bao giờ phải hèn thế này " - Kier đảo mắt một lần , cười lạnh .
" Cũng là do chị gánh lấy "
Hermione từ trước tới giờ chưa bao giờ hối hận việc ném Kier vào ngục Azkaban . Cô không cho phép bất kỳ ai đụng tới người thân của mình . Chỉ là có chết cũng không ngờ ả ta lại trốn thoát được nơi đó . Nụ cười trên khoé môi dập tắt , ả rút ra một cây roi to và dài tiến đến Hermione . Cô vô thức lùi lại phía sau , chợt nhận ra mình bị xích lại từ khi nào .
CHÁT
CHÁT
CHÁT
Những đòn roi được ểm bùa chú càng làm tăng sát thương liên tục giáng xuống lưng của Mione . Những vết roi hằn lên ra thịt , cô cảm tưởng như lưng mình đang ướt đẫm máu . Hermione cố cắn chặt răng nén đau , nhắm mắt đón nhận từng đòn roi của Kier .
" Mione à , em thật hư nha . Sao dám nói chuyện với chị mình như thể . Chị đâu có nhớ là dạy dỗ em ăn nói kiểu đó đâu . Chẳng phải chị đã cảnh báo em rồi hay sao đừng làm chị nổi điên . Tại sao cứ hết lần này đến lần khác em luốn muốn vượt qua giới hạn của chị vậy HẢ "
Cứ một câu là hai , ba roi được giáng xuống . Lưng chằng chịt vết roi đỏ hằn . Đến khi đòn roi thứ ba mươi cô không chịu nỗi nữa mà ngất đi . Nhìn người con gái đang bất tỉnh , nằm sấp trên sàn , Kier bình tĩnh ngồi xổm xuống . Ngón tay mân mê từng vết thương , chợt nhớ ra viễn cảnh Hermione cùng Pansy ôm ấp , ả không chịu được đâm mạnh vào đó . Kier ôm chặt lấy cô thì thầm những lời yêu thương
" Chủ nhân sắp lấy mạng em rồi . Nhưng không sao đâu em yêu , chị vẫn sẽ luôn yêu em mà . Lúc đó chúng ta sẽ tổ chức đám cưới nhé ? Chỉ có chị và em thôi , được chứ ? "
" Nếu buông tay là mất tất cả , vậy liệu nắm chặt có giữ được không ? "
8:30 Tại thành phố Cologne , Đức
Sau một cuộc hành trình dài tất cả mọi người đã đến được nước Đức . Mọi người đang tìm hiểu về bờ biển Verletzen . Pansy nãy giờ thấp thỏm đứng ngồi không yên . Chiếc nhẫn trên tay nó không ngừng phát sáng báo hiệu cho Hermione đang gặp nguy hiểm . Nó lo muốn phát rồ rồi .
" Đi thôi , bờ biển Verletzen ở cách đây 200 km nữa . Khi đến đó chia ra làm ba hướng đi tìm họ . Nhớ phải cẩn thận , nếu xui rủi sẽ gặp phải nữ quỷ . " - Voldemort đưa cho mỗi nhóm phân ra một sơ đồ về toà biệt thự . Quả nhiên là mấy việc này đối với hắn chỉ là chuyện nhỏ .
Tất cả độn thổ đến bờ biển Verletzen . Đến nơi họ mới trực tiếp cảm nhận được sự lạnh lẽo , đơn độc của nó khi xung quanh tối um , lâu lâu lại có vài tia sét đánh xuống . Blaise xót xa khi nghĩ đến cảnh Ron sẽ sợ hãi thế nào khi nghe thấy sấm . Chẳng hiểu vì sao bảo bối của gã khi nghe tiếng sấm luôn vô thức khóc thút thít sợ hãi . Cách không xa là một toà biệt thự lớn nằm kế bên biển . Pansy , Draco và Blaise lẻn vào trước , cả ba đi theo bản đồ chỉ dẫn tìm cách mở cánh cửa mật dẫn vào toà dinh thự .
Sau ba mươi phút cánh cửa cuối cùng cũng được mở ra . Tất cả Tử Thần Thực Tử đã đứng sẵn từ khi nào , mọi người tách ra ba hướng đi tìm người thương . Harry nãy giờ ngồi ngẩn ngơ thì nhận ra sự dao động phép thuật quen thuộc . Là của Draco và Voldemort , sợi dây xích được nới lỏng ra giúp cậu thoát ra dễ dàng . Harry chạy theo hương dao động phép thuật . Nhưng đột nhiên lại bị rớt vào cái hố sâu .
" Đây là đâu ? " - Cậu hoang mang cố ngồi dậy , đi thêm vài bước liền nhận ra Ron đang ngất ở đây . Harry hốt hoang lay người bạn thân - " Ron ....... Ron , tỉnh dậy đi "
Dù có làm thế nào thì cậu vẫn không tỉnh , nằm im bất động ở đấy . Ký ức tối qua vụt qua càng làm Harry hoảng loạn . Nước mắt nhoà đi , tìm cách lay người bạn tỉnh giấc . Xung quanh bỗng có những làn gió nhẹ thổi qua . Một người phụ nữ với bộ trắng muốt chầm chậm bước tới . Cậu không thể nhìn rõ mặt của cô ta nhưng không hiểu sao trong thâm tâm Harry đã nghĩ rằng đây là một cô gái rất xinh đẹp .
" Đã lâu lắm rồi chưa có ai đến thăm ta . Cậu bé , em là ai ? " - Người phụ nữ giang đôi tay ra muốn chạm vào cậu .
" Tôi tên ....... A " - Chưa để cậu kịp trả lời , một lực đạo lớn đã lôi cậu đi theo hương ngược lại . Quay qua mới phát hiện Ron đang không ngừng lôi kéo cậu chạy đi . - " Ron cậu tỉnh lại rồi "
" Đừng có mừng rỡ nữa . Chạy đi , bà ta chính là kẻ đã giết những người thám hiểm biệt thự đấy . Nữ quỷ sống 400 năm mà cậu thường nghe kể là bà ta đấy . Lúc nãy đi tìm cậu , không may bị rơi xuống đây . Suýt chút nữa là bị giết chết rồi . "
Hai người tìm đường chạy thoát ra được khỏi cái hố . Harry và Ron quyết định đi tìm Hermione những vừa mới tách ra một cái , một bức tường lớn đã chắn ngang họ . Cả hai bị cách biệt trong một không gian khác nhau . Cứ thể gặp rồi lại chia cắt , chẳng qua cả hai vẫn cảm nhận được rằng bạn thân của mình đang bình an . Giữa thế trận chiến tranh Ron và Harry liên tục gặp tình cảnh này , khi nhớ lại thì chỉ toàn tang thương chết chóc .
" Ron , bình an nhé . Tớ đợi cậu " - Harry áp trán vào tường thì thầm vài điều rồi dứt khoát chạy đi .
Mà ở bên kia bức tường , Ron lại gặp tình cảnh khốn khổ khác . Người anh lâu ngày không gặp không ngờ lại gặp ở chốn này . Ren cầm đũa phép lăm le về phía cậu . Ánh mắt chưa đầy sự căm phẫn chỉ muốn giết cậu cho xong . Nhưng vẫn cố gượng cười khúc khích
" Có lẽ đây là lần cuối em được sống đấy , Ronald Weasley . Mày đã cướp rất nhiều thứ từ tao rồi . giờ này có vẻ như ông già đang chăm chú bảo vệ Hogwarts rồi ấy nhỉ . Ai lại đi quan tâm thứ rẻ rách như mày chứ "
" Lâu rồi không gặp .....anh trai "
Khác với sự ghen ghét của Ren . Ron vẫn bình thản nở nụ cười tươi tắn . Đó chính là điểm khác biệt giữa hai người . Một người thì rất bình thản , một kẻ thì luôn đố kị với người khác . Đối với cậu những người ghen ghét , đố kị với mình chỉ khi họ cảm thấy cậu giỏi hơn họ . Nên khi đối diện Ron thường nở nụ cười , như đang nhìn một kẻ qua đường . Không đáng để tâm !
" Ron mày biết không . Nếu không có mày cuộc đời tao đã rất hoàn hảo . Chết đi , Crucio "
Từng bùa chú được phóng ra , cậu cật lực né tránh . Bản thân không có đũa phép trong tay , Ron không thể liều lĩnh . Trong lúc không chú ý một bùa Choáng phóng về phía này khiến cậu bị nag4 về phía sau . Con dao kề sát cổ cùng điệu cười đắc ý
" Một ban ân cho mày khi tự tay tao giết mày đó , Ron . Weasley "
" Bạn tồn tại vì bạn tạo ra giá trị cho xã hội . Bạn bị đào thải vì bạn không còn giá trị "
Mèo : Sắp kết truyện rồi cả nhà ơi . Mừng muốn xỉu :))
Truyện khác cùng thể loại
438 chương
32 chương
25 chương
29 chương