Khi lưu manh gặp bá đạo
Chương 7 : Võ mỹ hân nhập cuộc
” Cậu thoả mãn r chứ” Nhi cười tít mắt khi thấy Hạ xoa bụng căng tròn
Hiện tại cả 2 đang ngồi trong công viên
” Còn chưa đâu” Hạ chun mũi nhìn đáng iu phết
” Hihi cậu đừng trách anh Phong tuy ảnh như z thôi nhưng là 1 người đàn ông tốt a” nựng má Hạ
“Tốt đâu ko thấy chỉ thấy khi dễ tớ thôi”
” Aizz Hạ à cậu đáng yêu quá, cho tớ thơm 1 cái ”
Khi môi Nhi còn cách má Hạ 1cm thì
“PHAN TRẦN NHẬT HẠ” tiếng hét chói tai của 1 cô gái thét lên
” VÕ MỸ HÂN ”
—ta là đường phân cách bà tám———
” Haha tao cứ tưởng mày bị less chớ ” Hân ko hình tượng cười ngặc ngoẽo
“Hừ! mày còn la lớn, đây là công viên a”
“Ý quên” quay qua Nhi ” Hân tên là Võ Mỹ Hân, em họ kiêm bff của Hạ”
” ^^ chào Hân Nhi là Lãnh Hàn Thiên Nhi bạn mới quen của Hạ”
>
E hem! cho ta tả sơ về bà Hân, bà Hân đang mặc 1 cái đầm xoè trong rất đẹp màu vàng, chân mang giày thể thao, tóc dài tới nửa lưng
������������������������������������������������������������
Sau khi ngồi tám và kể hết chuyện cho Hân nghe bỗng nhiên
” Ý trời ơi ” Hạ la lên
” Gì z mậy ” Hân giật mình
” Tao tao quên xe ở công ty r”
“Ko sao! Nhi sẽ nhờ người đưa về cho Hạ”
” Z cám ơn Nhi nha, iu quá à” môi Hạ cách má Nhi 1cm thì bài I’m Sorry của Beast vang lên từ phone Hạ
“Hử? Số lạ” Hân nhìn
“A! là của anh 2” Nhi cười
“Tôi nghe đây” Hạ bắt máy
“Cô đang làm gì? Ở đâu” tiếng đàn ông trầm thấp truyền tới rất yêm tai
“Tôi đang ở công viên, đi với em gái anh”
Hân và Nhi dựa sát người vào Hạ để nghe
“Tốt” trên môi anh vẽ lên một nụ cười nhợt nhạt khi cô trả lời thành thật với anh
Hạ tự cốc đầu mình
“Lúc nãy ăn có ngon mieng ko?” Câu hỏi này tràn ngập ôn nhu a
“Rất ngon a tôi còn muốn…” nhận thấy mình lúc nãy còn giận việc anh ta lừa đảo nên sửa lại
“Hứ! ko ngon 1 chút nào hết nên tôi mới miễn cưỡng đem về vài phần, sợ nhà hàng anh ế a”
Nhi vs Hân ngớ người >
“Phải ko? ko ngon tới vậy sao” ý cười nơi khoé mắt Phong cành đậm làm đám nhân viên qua lại chết đứng. Cũng phải a, băng sơn tổng tài mà cười a, đã z sau khi tan hợp mọi người còn chưa đi hết anh đã vội vã gọi cho ai kia
“Ưm! ko ngon một chút nào hết”
“Đã z, thì cô cũng ko cần miễn cưỡng ăn thêm các nhà hàng khác đâu a”
“Ko ko ko! tôi chỉ nói ko ngon chứ ko nói nó ko thể ăn nha, anh ko thể ko cho tôi nếm thử các nhà hàng khác” Hạ luống cuống nói
“Ko cần gắp, chỉ là chọc cô cho vui thôi a”
“Anh…anh đồ tổng tài độc ác, cả cô nãi nãi mà anh cũng dám chọc, muỗn chết”
“Hừ! tôi cần phải chỉnh lại cô, từ nay ko đc dùng lời nói như z đối tôi nếu ko tự mình nhận hậu quả” Phong ko vui gằn giọng
“Anh chỉ tôi? anh ko có quyền đó, anh…”
“Hợp đồng”
“Coi như anh thắng” Hạ ko cam tâm
“Đc rồi, cô đi chơi đi, nhớ tôi gọi phải nghe”
“Đã biết” phồng má
“Ngoan”
……
“Ây yo! thì ra là bạn trai hỏi thâm tình hình a” Hân chọt má Hạ nói
“Ko ngờ anh hai lại ôn nhu ngọt ngào như z nha! Thật là hiếm thấy”
“Hừ! bạn trai gì? ôn nhi ngọt ngào gì chứ toàn là mắng tôi”
“Chị 2 của tôi ơi làm ơn đi, người ta có lòng gọi cho m như thế, m còn ko hiểu?”
“Ko hiểu, ko hiểu gì hết, hừ bổn tiểu thư ăn điểm tâm” chạy một mạch
“Anh hai! anh khổ rồi, cưa chúng tiểu bướng bỉnh a”
“Haha, yên tâm con nhỏ này sẽ đổ nhanh thôi, chỉ cần anh Nhi cho nó ăn, tiền sài nhiền 1 chút là sẽ siêu ngay thôi”
“Cái này thì ko thành vấn đề a, chúng ta cùng hợp tác nào” Nhi cười sáng lạng
“Hợp tác thành công ” bắt tay
” đi chúng ta mau đi theo ăn điểm tâm nào”
“Go”
—/////—-
Siêu : gây cấn rồi nha, một khi 2 bà này hợp lại thì có nước BANH NHÀ BỂ CHỢ thật đáng mong đợi
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
164 chương
20 chương
133 chương
18 chương
48 chương
12 chương
61 chương