Ở Thọ Ninh cung, (chỗ của thái hậu đó các nàng) - Song Nhi xin bái kiến thái hậu. Thái hậu vạn tuế. - Đứng lên đi Song Nhi, sang đây ngồi với ai gia, -Thái hâu hồ hởi vỗ vỗ chiếc ghế bên cạnh - Vâng, thái hậu. Đường Song lắc lư đi tới bên thái hậu, ngồi xuống. - Thái hậu... - Hoàng thượng vẫn không chịu lập Song Nhi làm phi tử. Thực tức chết ta Gương mặt Đường Song chợt tái đi. - Thái hậu chú ý sức khỏe. - A, xem đi. Chỉ có Song Nhi là tốt với ta thôi. Đừng lo, tuy hoàng thượng không lâp ngươi làm phi tử nhưng ta chỉ coi 1 mình ngươi là con dâu. Còn 2 người kia....Quên đi. Gương mặt tái nhợt bỗng hồng hào trở lại, Đường Song vội ngượng ngùng tạ ơn. - Tạ ơn thái hậu. ( Đường Song: Hừ, Quách Cổ Nhi, Lý Nhã Thư, 2 người các ngươi không có tư cách đấu với ta. Thứ mà ta muốn, ta nhất định phải có. ) Một lúc lâu sau.... - Thưa thái hậu, Đường Song phải về rồi. gia phụ đang đợi. - Ừ, Song Nhi ngoan. Mau về đi. -thái hậu cười hiền hòa, phất phất tay Đường Song lắc lư đi ra khỏi Ninh Thọ cung. Thái hậu ngồi bên trong. thu lại tươi cười, gương ặt hiện lên vẻ phiền muộn. ( Ai nha, ta thực thích Song Nhi nha. Nhưng Lý Nhã Thư kia cũng thực ngoan. ta thực thích nha. Nhưng lại không thể thích nàng. Nếu Song Nhi biết nàng sẽ đau lòng a. Tiểu oa nhi kia cũng thực dễ thương. Aaa, ta muốn ăn khối điểm tâm đó nữa nha, thực ngon. Huhu. Aiz, đành để lão thái thái như ta làm ác nhân vậy. Nhưng mà ta cugn4 thực ủy khuất nha. Mắng Nhã Thư như vậy chắc nàng cũng buồn nhỉ. Oa, làm ác nhân thật khó ngaaaaa)