Đôi mắt cô lấp lánh, đôi môi hồng nhuận mỉm cười nhìn từng đồng tiền trên tay, Mặc Đình bĩu cái môi nhỏ nhắn ngồi 1 bên. Hắn cười cười cầm cây quạt bước tới. Cô nghe tiếng bước chân ngẩng đầu lên. cười tươi rói: - Chào khách quan. Muốn mua gì sao. Nhìn thấy hắn, mặt cô xụ xuống ngay. Mặc Đình vui vẻ nhích sang 1 bên, nhanh nhảu chạy đi lấy 1 cái ghế khác, ý bảo hắn ngồi xuống. Hắn nháy mắt cảm ơn với Mặc Đình, cô bĩu môi làm lơ 1 lớn 1 nhỏ đang làm trò đằng sau mình. Hắn chỉ đơn giản ngồi đó ngắm cô, quên cả mục đích xuất cung của mình. (Fly: Haiz, trái tim quân vương nó thế đấy, khổ thân choa ss iu của tui T___T...TH: Hừ, t/g *cầm dao sáng choang*....Fly: xách dép chạy :)) ) Chợ thưa thớt dần, cô dọn dẹp lại rồi nắm tay Mặc Đình về, bỏ mặc hắn. Hắn cũng không ngu ngốc mà ngồi ở đó, vội vàng chạy theo nhân ảnh thướt tha ấy. (Hứ, ta lơ ngươi, ta lơ ngươi. Cái tên chết tiệt. Bây giờ còn ngồi đây mà không chịu tìm Huyết Phong sao. Hừ hừ hừ. Ơ, mà sao ta tức giận thế nhỉ....) (TH: Haiz, vật nhỏ này giận rồi. Tại sao thế nhỉ? Ta có làm sai sao????) (Mặc Đình: Haiz, bầu không khí thực nặng nề nha. Làm sao đây, thực khó chịu) Bầu không khí im lặng được tiếp tục cho đến khi cô về nhà. Cô không khách khí mà đóng sập cửa lại. Hắn lấy chân chặn cửa lại, cười cười: - Aiz, ngươi nha, thực vô tình. Mới đây thôi còn không khách khí tiêu hết của ta 700 lượng tại cái tửu lâu kia, giờ ngươi lại làm ngơ ta. Ta thực buồn a. - Triệt công tử, xin người đừng quấy rầy ta, ta còn việc phải làm. - Ai nha tỷ, hôm nay không có việc gì cả nha. Ngươi cùng Triệt ca ca đi đi, ta ở đây trông nhà chờ 2 người về. -Mặc Đình cười híp mặt giải vây cho hắn Hắn chớp chớp mắt cảm ơn Mặc Đình, cô liếc xéo Mặc Đình 1 cái. (Mặc Đình: Ai nha, làm người đứng ở giữa thực khó nga) - Hắc hắc, Mặc Đình đã nói vậy, vậy ngươi cùng ta đi thôi. - Ta không đi. Mặt hắn méo xệch, liếc sang Mặc Đình cầu cứu. Mặc Đình liếc mắt 1 cái, khinh bỉ hắn. Hắn cười cười. Mặc Đình đành nở nụ cười: - Tỷ a, sáng giờ ngươi đã mệt rồi, hay là bây giờ đi khuây khỏa 1 tý rồi về. Dù gì cũng không có gì làm. - Mặc Đình, ngươi nha, 5 lần 7 lượt bênh vực hắn, thực không biết hắn đã cho ngươi ăn cái gì. Cô đầu hàng chịu thua - Hắc hắc hắc, đi thôi. - Triệt Hy ca ca, ta thích đồ ăn ở tửu lâu lần trước nha. - Yên tâm, yên tâm. Ngươi sẽ có phần. Cô liếc mắt nhìn Mặc Đình tán thưởng. (Hắc hắc, lại có thêm cơ hội chặt chém hắn rồi. Ha ha ha ha ha)