Khi Em Mỉm Cười
Chương 11
Edit by ToHy
Ngày hôm nay, trời trong xanh không khí mát lành.
Bên trong tiểu khu biệt thự cao cấp Thượng Hải, kiến trúc của câu lạc bộ thi đấu thể thao điện tử ZGDX mang dấu hiệu độc đáo không nghi ngờ gì trở thành kiến trúc đáng chú ý nhất.
Trong biệt thự cũng không giống với những nhà khác, tầng một có một phòng khách rộng bảy bảy chiếc máy tính, trong đó có sáu nam sinh trẻ đang ngồi, người nhỏ tuổi nhất cũng chỉ mang dáng vẻ của một học sinh cấp ba, người lớn tuổi nhất cũng không quá hai mươi hai hai mươi ba tuổi….Mà hiện tại, những nam sinh tuổi tác không giống nhau này đang làm một việc giống nhau.
Chuột vi tính trong tay phát ra từng tiếng thanh thúy “răng rắc răng rắc”. (editor: ai biết chuột vi tính kêu như thế nào không? mềnh là mềnh chịu đó)
Trên bàn phím, ngón tay thon dài đặt trên bàn phím gõ nhanh như gió, âm thanh bàn phím máy móc phát ra cũng tràn đầy ma tính.
Ánh huỳnh quang chiếu vào gương mặt trẻ tuổi của bọn họ, nhưng mà lúc này, có một gương mặt vô cảm hoàn toàn bất động. Trên màn hình máy tính, những nhân vật trò chơi bị nhóm người trẻ tuổi thao tác hường vào phía trung tâm–
Một lát sau, từ một chiếc máy tính nằm trong góc truyền đến âm thanh trò chơi căn cứ chính bị hủy, trong đó, một người vừa hoàn thành xong một trận đấu, cái đầu nhuộm hồng kiêu ngạo, nhìn qua đại khái là mười bảy mười tám tuổi, thở dài một hơi, quay đầu nhìn qua đội bạn bè thân ái—mọi người đều đang nghiêm túc chơi trò chơi, gần như chẳng có ai chú ý đến bộ dáng của anh ta.
“……”
Tóc hồng thở dài, bất đắc dĩ đành mở trang tin tức Liên minh Huyền thoại, ánh mắt lập tức bị danh tiếng xấu của chiến đội nhà mình hấp dẫn–
[Vượt qua truyền thống, vận mệnh bắt đầu, Khu vực thi đấu Bắc Mĩ lần đầu tiên có nữ tuyển thủ tham gian league, Chiến đội ZGDX khu vực Trung Quốc lập tức tiếp bước theo sau!]
Tóc hồng nói to tin tức thứ nhất.
Không có ai để ý đến anh ta.
[Mười bảy tuổi trở thành người đứng đầu server Trung, mười tám tuổi một mình trở thành Người thách đấu server Hàn quốc, thiếu nữ đường giữa thiên tài đứng ở trên 99% nam sinh.]
Tóc hồng nói to tin tức thứ hai.
Vẫn không có ai để ý đến anh ta.
[ZGDX phải bỏ ra khoản thời gian lớn để liên hệ Smiling, cùng với thuyết phục cô trở thành tuyển thủ Liên Minh League tham gia thi đấu đầu tiên ở Trung Quốc, cũng đồng ý cho cô thi đấu ở chiến đội ZGDX đứng đầu khu vực.]
Tóc hồng nói to tin tức thứ ba.
Vẫn tiếp tục không có ai để ý đến anh ta.
[Smiling cho rằng, làm tuyển thủ kì thật không có nhiều quan hệ, bản thân cô lại càng không hiểu vì sao trước kia vẫn luôn là phái nam đứng ở vị trí cao nhất, cũng nói thẳng: Nếu thật sự muốn, thì phái nữ cũng sẽ không hề kém cỏi.]
Tóc hồng nói to tin tức thứ bốn.
Lúc này, mới có người để ý đến anh ta–
Người đàn ông tướng mạo anh tuấn trẻ trung, mí mắt giật giật nhấc lên nhìn tóc hồng một cái, chỉ thấy vào lúc này, anh ta sắc mặt âm trầm, đội mắt quầng thâm, râu ria lởm chởm, bề ngoài lật đổ hoàn toàn hình tượng anh ta khi thi đấu khiến ngàn vạn thiếu nữ nhung nhớ. Anh nhìn qua phía tóc hồng, dùng giọng điệu lãnh đạm nói: “Lão Miêu, cậu ồn ào làm anh đau đầu.”
“…Đội trưởng ơi, Thành ca của tôi ơi, Lão đại C của tôi ơi, đây là cô nương đường giữa nhà chúng ta đấy. ” Lão Miêu tóc hồng kêu to chỉ vào màn hình nói, “Quan tâm một chút, nói không chừng ngày mai sẽ có người phỏng vấn.”
Lục Tư Thành có vẻ không mấy nhiệt tình “Ừ” một tiếng, “Mang theo động vật nhỏ của cô.”
“Cái gì?”
“Mèo.”
Bên cạnh máy tính Lục Tư Thành có một chậu cá nhỏ, con cá vàng bơi qua bơi lại.
Lão Miêu nhìn chằm chằm người trước mắt thân thể không còn khí lực một lát, sau đó như đoán được điều gì ngẩng đầu xem máy tính của người này–
Quả nhiên, trên màn hình máy tính, một trận đấu rõ ràng còn chưa kết thúc, nhưng bản thân anh lại để nhân vật của mình đứng bên nhà cạnh trụ
, yên lặng treo máy.
Lão Miêu: “Thành ca, anh lại treo máy thì sẽ rớt hạng.”
“Vẫn còn có thể quay trở lại,” Người đàn ông lộ ra biểu cảm lười nhác, hai tay tiêu sái bỏ ra khỏi bàn phím, đồng thời dùng giọng từ tính trầm thấp nói, “nhưng mà anh không thể để một kẻ ngốc ôm đùi anh lấy điểm được.”
Vừa nói, anh vừa cắt số liệu ra đưa cho Lão Miêu xem–
Làm ADC, số liệu của anh là đánh chết 11 tử vong 3 trợ công 5, mà vị đồng đội là đánh chết 0 tử vong 11 trợ công 3.
“Tên ngốc này ở đường giữa chạy tới chỗ anh ở đường dưới, tốc độ giết người của anh cũng không kháng cự được tốc độ tự tử của anh ta.” Lục Tư Thành thản nhiên nói, “Liền đi ra ngoài, nói với anh ta lý do là anh ta rất ngu ngốc.”
Lão Miêu: “…”
Lục Tư Thành: “Chung một đội với anh ta là địa ngục.”
Lão Miêu: “Em nói cho anh nghe một chuyện còn địa ngục hơn, ngày kia chính là ngày kiểm tra số liệu, khoảng cách để không cắt tiền lương của anh là một trăm điểm chiến thắng cộng thêm tăng ba bậc thi đấu.”
–Chiến đội ZGDX hàng tháng đều sẽ tiến hành kiểm tra số liệu, yêu cầu thành viên phải ở server Hàn quốc từ xếp hạng thấp nhất đạt tới tiêu chuẩn [Cao thủ] nếu không, cứ thấp hơn một bậc, giảm 20% tiền lương.
Lão Miêu vẻ mặt đồng tình: “Từ khi quy định này được đưa ra, Thành ca anh cho tới bây giờ chưa lần nào lấy được đầy đủ tiền lương.”
Lục Tư Thành: “……”
Lão Miêu: “Đừng treo máy, treo một lần mất một ngàn, cứ nghĩ thế anh sẽ không muốn treo nữa.”
“……”
Lục Tư Thành trầm mặc, sau đó anh chỉ vào màn hình của Lão Miêu–
Chỉ thấy một tiếng “Đinh” nặng nề vang lên, màn hình trò chơi chuyển sang xác thực người chơi, Lão Miêu mới bắt đầu chú ý vào trò chơi, anh ta luống cuống tay chân xác định địa điểm, sau đó mới tiến hành sắp xếp vị trí thi đấu chính thức–
Cùng lúc đó, cửa trụ sở có người gõ cửa.
Chính người lúc này đang cân nhắc chơi cái gì, Lão Miêu, cũng không hề ngẩng đều lên, nói: “Có thể là người chuyển phát đồ nào đó, làm phiền đội trưởng vĩ đại mau mau di giá đi mở cửa.”
“Đang vội.”
“Đừng gạt em, anh rõ ràng đang vội thay ông chủ tiết kiệm bằng việc phát thiếu tiền lương.”
Lục Tư Thành nhìn sang màn hình máy tính của bản thân, bên nhà chính của đội mình đã bị đẩy xuống, anh hơi hơi nhíu mày sau đó duỗi tay đẩy bàn phím đứng lên, lười biếng đi ra phía cửa trước–
Anh vặn khóa mở cửa.
Ngoài cửa, chỉ thấy một người cao tới ngực, nhìn qua đại khái là một cô gái mười mấy tuổi tóc ngắn đang đứng đưa tay gõ cửa, thấy cửa mở, động tác của cô liền dừng lại–
Sau đó cô ngẩng đầu, nhìn vào phía người đàn ông đang đứng đối diện.
Năm giây im lặng.
Con ngươi đen láy của cô gái sáng lên, vẫy tay liên hoàn: “A a a là Thành ca sao Mình không có nghĩ đến người ra mở cửa là anh a anh làm sao lại ra mở cửa xin chào xin chào tôi là—“
Rầm một tiếng.
Cửa nhanh chóng bị người đóng lại, âm thanh sập cửa đánh gẫy lời cô còn chưa kịp nói xong.
Bên trong biệt thự.
Lão Miêu ngẩng đầu hỏi: “Tại sao lại đóng cửa lại, là ai thế?”
“Fan đần độn đến Gank (*thuật ngữ trong trò chơi, chỉ quân địch đến đánh lén, đánh úp, đánh du kích, cùng vây sát) trụ sở.”
Đứng ở phía sau cửa, mặt người đàn ông không chút thay đổi nói, nói xong anh còn tạm dừng dường như cẩn thận nhớ lại, rồi sau đó chậm rãi nhíu mày bổ sung–
“Nhưng lại không trang điểm.”
Tác giá nói ra suy nghĩ của mình:… thực không dám giấu giếm, kì thật đây vốn là chương 1:(.)
Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha có phải thật tức hay không, kì thật nam nữ chính ở ba vạn chữ trước vốn đã gặp nhau rồi (.Vâng, trong thực tế LPL cũng có một người bị đồng đội làm bực mình mà quyết đoán treo máy ad gọi là Tư Mã lão tặc, Mã ca không chỉ treo máy, mà còn trào phúng nhiều kì cái tên là nữ thần lệ trang bị, kết quá chính là hiện tại Mã ca bị chính nữ thần trang bị trào phúng lại ở server hàn khiến nhiều người khác cũng làm theo.
Nhưng mà hiện tại tôi đang cường điệu tí chút, hiện tại không nói rõ ràng, câu chuyện vì sao tên như vậy [Em rất đẹp khi mỉm cười] về sau sẽ giải thích.
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
138 chương
11 chương
59 chương
71 chương
19 chương
59 chương