Khải huyền hệ thống
Chương 42 : Kết quả không ngờ
Hai thằng ngồi đó, mặc kệ nhân sinh, chỉ là ngồi xem đại ca chó vàng nhà mình dùng bữa, bọn họ ngồi, thở cũng không dám thở mạnh, tên mập vô tri dùng cục đá nhỏ, quẹt quẹt mấy cái lên mặt đường, bây giờ tiến thoái lưỡng nan, chạy cũng không chạy được, mà đánh thì làm mẹ gì đánh lại, Vũ thầm nghĩ bản thân quá nhọ, thế méo nào lại đầu thai vô cái truyện của lão tác não ngắn này, buff thì không buff, phải như tác nhà người ta lúc này con cẩu kia thành cầy tơ bảy món rồi, lòng cay đắng khóc thầm, tay lại siết chặt sợi dây thêm một chút.
Chó vàng biến dị trước mắt, cuối cùng cũng gặm thỏa mồm, nó lắc lư cái đầu thỏa mãn, tên xác thối biến dị lúc này, chỉ còn là một đống thịt bầy nhầy, lúc này đây nó mới từ từ tiến đến vị trí hai con người trước mặt, Vũ đưa tay khều khều Bằng mập, không khí liền trở nên căng thẳng, không ai biết đối phương định làm gì, con chó vàng biến dị cứ từng bước từng bước khom người đi tới, thật lòng bọn hắn không hiểu mục đích của nó là gì, muốn chém muốn giết, chẳng phải nhảy lên vồ một cái là xong hay sao, tại sao con cẩu này lại thích trêu người đến mức như vậy.
Vũ cùng Bằng mập, không hẹn mà cùng lúc đứng lên, con chó thấy vậy liền khựng lại khom người gầm gừ, hai tên buộc lòng phải giả vờ khom người xuống, chó vàng biến dị lúc này đã tiến đến trước mặt bọn hắn, nó dùng cái mũi ngửi ngửi lên người Vũ, tiếp đến lại ngửi ngửi lên người Bằng mập, hai tên này mồ hôi mẹ mồ hôi con thay nhau mà túa ra, giờ phút này thời gian chỉ một cái hít thở không ngờ lại trôi chậm đến mức độ như vậy.
Đột nhiên bất ngờ, Vũ có dị động, trong khoảng khắc con chó vàng biến dị định đưa mũi ngửi hắn một lần nữa, sợi dây thừng trong tay, từ đầu đến giờ luôn giấu sau lưng, được hắn lấy ra, rồi dùng tay còn lại quắn chặt lấy cổ con chó, con chó giật mình, cựa quậy, nó lắc mạnh đầu một cái, Vũ trực tiếp bị quăng người theo nó, hắn cắn răng dùng hết sức bình sinh mà bấu chặt lấy sợi dây không buông, chỉ nhọ cho tên mập, đứng sát bên Vũ, trong khi thằng kia hành động quá bất ngờ không hề bàn trước, lúc tên Vũ bị quăng theo cái lắc đầu của con chó vàng, hắn hưởng trọn một cước của Vũ, tai bay vạ gió, khi không ăn một cước bay mẹ ra sau, mặt Bằng mập xuất hiện dấu giày đỏ chót ngay mồm, luôn miệng kêu ui da, lúc này trước mặt hắn đang tái hiện một màng đấu bò tót thập phần hấp dẫn, Vũ lúc này cố gắng dùng lực để ngồi lên người nó, bất quá con chó này quá nhỏ không thể ngồi được, ngược lại lực lượng của nó quá khổng lồ, đầu nó cứ quăng qua quăng lại muốn hất hắn cũng sợi dây ra khỏi đầu nó, Bằng mập phía này cũng không thể ngồi yên nữa, nguyên khí cơ thể vừa rồi cũng hồi phục được chút ít, hắn liền đưa hai tay vận dụng dị năng, tạo ra một vùng băng giá dưới chân con chó vàng biến dị, khiến cho nó bị trượt chân ngã nhào, con chó cùng Vũ lăn mấy vòng.
Vũ vật vã giữ chặt sợi dây, đột nhiên từ bên trong sợi dây thuần phục chiếu ra một tia sáng, tiếp theo đó là một loạt tia sáng theo đó mà sáng lên, sợi dậy lúc này biến đổi thành một sợi dây bao phủ bởi một luồng sáng màu lam, con chó đột nhiên cứng người lại, sợi dây càng siết chặt, bất quá đầu nó vẫn cố run run cựa quậy, mắt thấy tình hình, Bằng mập cũng lao lên giữ chặt sợi dây lại, Vũ lúc này cùng lòn thêm một vòng cho chắc ăn.
Thời gian cứ thế trôi qua được vài khắc, hai tên nét mặt căng thẳng không dám lơi tay, con chó vàng biến dị té nhào xuống đất, trực tiếp chết con mẹ nó luôn, sợi dây từ cổ nó hóa thành ánh sáng bay vào túi trữ vật, hiện lên một lần thất bại, vậy là chỉ còn 2 lần nữa, Vũ ngơ bà nó người nhìn Bằng mập, Bằng mập cũng chẳng hiểu mô tê gì nhìn hắn, ánh sáng tinh linh từ xác con chó vàng từ cơ thể nó chiếu vào hai người, Vũ lúc này mồm vẫn còn há ra, tinh linh mà bay ra chứng tỏ con chó này chết thật rồi khỏi cần kiểm tra cho mệt, dòng tinh linh dồi dào chia thành hai đường bay vào cơ thể của hai người, trực tiếp thăng cấp độ của hắn lên 6 còn Bằng mập là 5.
Trán của Vũ chảy xuống 3 vạch đen, đây là kết quả không ngờ tới, bà mẹ cái dây thừng vậy mà thật sự trở thành dây thắt cổ, có lẽ do hắn và Bằng mập căng thẳng nên hai người đã siết rất mạnh khiến con chó ngạt thở mà chết, rõ ràng thằng hung thủ cũng chả ngờ mà nạn nhân cũng méo biết tại sao mình chết.
- Này ! Lão đại, có cái gì rơi ra từ xác nó kìa.
Bằng mập chỉ tay vào một vị trí kế cạnh xác con chó, đúng là ở đó có một vật phát ra ánh sáng, Vũ cũng chẳng lạ gì, đây là chiếc hộp kì bí chia theo cấp độ mà lúc trước hắn đã từng nhặt được mở ra thanh kiếm, bất quá chiếc hộp này lại phát ra quang mang màu tím, thể hiện cấp độ khá cao, Vũ tiến tới mà nhặt nó không do dự, sau đó hai tên ngồi bệch xuống mà thở dốc, thật sự việc giết được con cẩu đó là kết quả không ngờ tới, trong lòng hắn cũng có phần mông lung, không biết thật sự bản thân muốn thu phục con chó hay là giết nó sẽ tốt hơn, nói chung là cũng không cần phải bận tâm vì dù sao xác con chó cũng nằm cứng đơ sau lưng hắn.
Nghỉ ngơi một lát, hai tên lại tiếp tục hành trình bổ sung lương thực, tuy nhiên do tràn chiến đấu lúc vừa rồi, ba lô của tên mập đã rách tươm không còn sử dụng được, hai người đành phải chấp vá mà sử dụng đỡ.
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
1435 chương
124 chương
746 chương
1917 chương
7 chương