Khải giáp chiến binh

Chương 42 : hi vọng

Căn cứ phía dưới lòng đất bắc trường thanh người vẫn đang khoác lên thiên hạt khải giáp hắn từ tốn đi về nơi làm việc của hắn, hắn lấy ngọc hồn thú thiên hạt đang nằm bên trong khải giáp thắt lưng. Vừa lấy ngọc hồn thú thiên hạt ra khỏi khải giáp thắt lưng những tia sáng màu vàng hiện lên khi những tia sáng biến mất để lộ ra thân người của bắc trường thanh, trên khóe miệng của hắn còn dính một chút vết máu trước ngực của hắn có một đường kiếm làm rách cả áo nhưng không bị thương vào người. Bắc trường thanh nhìn vào trước ngực của mình, lấy tay chạm nhẹ vào khóe miệng để ra trước người xem nhìn thấy vết máu vướn trên tay hắn lắc đầu cười nói: “không hổ là khải giáp chiến binh lão luyện, xem ra với sức hiện giờ của ta muốn một mình chiến đấu với hắn cũng phải trả giá lớn” “mà nếu như kế hoạch thành công thì không bao lâu nữa thiên yết đội chính thức trở lại tới lúc đó sẽ rất thú vị đây” Bắc trường thanh miệng nhếch lên một nụ cười thâm ý, hắn đi tới trước màn hình máy tính đặt khải giáp thắt lưng xuống bàn lấy sợi dây cáp kết nối vào khải giáp thắt lưng một luồng dữ liệu màu xanh lá cây truyền từ khải giáp thắt lưng vào máy tính trước mặt hắn. Màn hình máy tính xuất hiện một hình ảnh 3d của một khải giáp chiến binh màu nâu hình dạng là một con báo, không sai đây chính là thổ báo khải giáp của an thần thiên hắn vốn dĩ chiến đấu lâu như vậy là muốn có được dữ liệu chiến đấu với những khải giáp chiến binh. Nếu không phải vì dữ liệu đã đầy hắn cũng muốn nán lại một chút để có thể tiếp tục trận đấu với thổ báo khải giáp, đúng như lời của an thần thiên nói hắn vẫn chưa tung hết sức ra, hắn cũng không biết hắn hiện giờ mạnh tới mức nào cho nên khi gặp được một khải giáp chiến binh có đầy kinh nghiệm như thổ báo khải giáp hắn rất muốn thử sức. Xèo xèo Một âm thanh giống hơi nước đang bóc hơi phát ra bắc trường thanh xoay người nhìn về hướng âm thanh phát ra, lúc này trong căn phòng chiến đấu giả tưởng trần thiên huyền bước ra khuôn mặt hắn trở nên vô cùng nghiêm nghị hơi thở cũng thay đổi. Bắc trường thanh đối với cảm giác của mình hắn rất có lòng tin, hiện giờ hắn có thể cảm giác được trần thiên huyền đã trở nên mạnh hơn lúc trước rất nhiều, bắc trường thanh gật đầu nhìn trần thiên huyền mỉm cười nói: “không sai biệt lắm ngươi lại mạnh lên” Trần thiên huyền gật đầu nói: “đúng vậy hệ thống chiến đấu này thật sự quá hữu ích” Những năm này vì muốn chạy trốn khỏi sự giám sát của khải giáp học viện hắn đã phải bôn ba khắp nơi không hề có thời gian để rèn luyện nhưng từ khi được vào căn cứ của hắc ám hắn luyện tập với chiếc máy này hắn đã khôi phục được thực lực thậm chí hắn còn đang mạnh lên từng ngày. Trần thiên huyền đang trong dòng suy nghĩ bất chợt hắn chú ý tới trước người bắc trường thanh có một vết chém làm y phục của hắn bị rách một đường đồng thời hắn cũng nhìn thấy được vết máu trên tay của hắn. “ngươi bị thương?” Trần thiên huyền tò mò hỏi bắc trường thanh, bắc trường thanh đưa bàn tay hắn lên trước mặt nói: “à chỉ là một vết thương nhẹ mà thôi, bất quá đổi một ít máu với một lượng dữ liệu lớn như vậy cũng không tệ” Trần thiên huyền trầm mặc không nói gì, bắc trường thanh cũng cười cười nhìn hắn nói: “được rồi ngươi cũng nên chuẩn bị đi lần sau khi hồn thú xuất hiện ngươi sẽ là người sẽ ra trận” “ồ cuối cùng ta cũng được ra trận sao?” “hồn thú lần này là một con ong nó có thể bắn ra những chiếc kim sắc nhọn rất khó tiếp cận, thiên hạt khải giáp không thích hợp để chiến đấu trên không cho nên lần này ngươi sẽ là người ra trận” Bắc trường thanh một bên giải thích về hồn thú một bên nói lí do tại sao hắn cử trần thiên huyền ra trận, trần thiên huyền gật đầu nói: “được thôi ngươi yên tâm giao cho ta” “ngươi cũng phải cẩn thận một chút người của khải giáp học viện cũng xuất hiện khó mà có thể tránh một trận chiến” “ta biết rồi” “còn một đều nữa, đây này bắt lấy” Bắc trường thanh tay cầm một cái điện thoại ném qua cho trần thiên huyền theo phản xạ trần thiên huyền đưa tay bắt lấy, bắc trường thanh nói: “ngươi vẫn chưa có điện thoại hãy sử dụng nó đi, chiếc điện thoại đó đã được cải tiến rồi khi bắt gặp được tín hiệu của hồn thú nó sẽ trực tiếp thông báo cho ngươi” “còn nữa lần sau hành động hãy cẩn thận” “được rồi ta biết rồi” Tại khải giáp học viện sau trận chiến với thiên hạt khải giáp an thần thiên dẫn đám người triệu tinh hà quay trở về khải giáp học viện, bọn hắn tiến vào phòng của viện trưởng, bắc vô song khi gặp an thần thiên hắn hơi kinh ngạc sau đó đứng dậy cười nhìn an thần thiên nói: “thần thiên ngươi đã trở về” An thần thiên cũng mỉm cười nhìn hắn mỉm cười nói: “đúng vậy vừa mới trở về” “trở về là tốt rồi” Bắc vô song hàn huyên vài tiếng với an thần thiên sau đó hắn nhìn đám người triệu tinh hà nói: “các ngươi làm sao thụ thương rồi?” Hắn nhìn thấy được đám người triệu tinh hà vô cùng chật vật triệu tinh hà thì tay hắn đặt lên giữa ngực còn an tiểu tuyết và an tiểu linh tóc tai hơi rối có một ít vết máu dính lên trên mặt, 3 người nhìn nhau cười khổ. An thần thiên thấy vậy hắn trực tiếp mở miệng nói với bắc vô song những chuyện đã xảy ra, bắc vô song nghe xong trầm mặc nói: “nhiệm vụ chính của các ngươi là tiêu diệt hồn thú nhưng các ngươi lại chiến đấu với thiên hạt khải giáp bỏ mặc cho hồn thú chạy mất, các ngươi có biết hành động của các ngươi sẽ dẫn tới bao nhiêu người chết nữa không” Bắc vô song hơi tức giận nhìn đám người triệu tinh hà, 3 người bọn hắn đầu cúi xuống lắng nghe bắc vô song, bắc vô song thở dài một hơi nói: “được rồi lần sau hãy lý trí hơn các ngươi đi về nghỉ ngơi đi” “vâng” 3 người đồng loạt trả lời, nói xong triệu tinh hà rời đi trước, an tiểu linh và an tiểu tuyết nhìn về phía an thần thiên, an thần thiên hiểu ý gật đầu nói: “các con tạm thời trở về nghỉ ngơi đi ta có chuyện cần nói với viện trưởng” An tiểu tuyết và an tiểu linh gật đầu rời đi, nhìn bóng lưng của 2 cô con gái an thần thiên trầm mặc một hồi rồi nói: “an tiểu tuyết làm sao thức tỉnh được lôi linh miêu khải giáp?” Bắc vô song nghe được câu hỏi của hắn cũng bất đắc dĩ lắc đầu nói: “ta cũng không biết, vốn dĩ ngươi đã phong ấn lại lôi linh miêu để nó trong người an tiểu tuyết nhưng không ngờ nàng vẫn có thể thức tỉnh được” An thần thiên nghe vậy trầm mặc nói: “mẹ của các nàng chết quá sớm ta đã hứa với nàng rằng ta sẽ bảo hộ các nàng suốt cả một cuộc đời, nhưng vừa mới xuất sinh cả an tiểu linh và an tiểu tuyết đều mang trong mình sức mạnh của khải giáp chiến binh” “vì an tiểu linh thức tỉnh quá sớm ta không thể nào ngăn cản được nhưng còn an tiểu tuyết ta mong muốn nàng sống được một cuộc đời bình thường như bao người, ta không muốn nàng phải cuốn vào cuộc chiến không hồi kết này” “ngươi hiểu ý ta chứ vô song?” Nói đến đây an thần thiên nhìn qua bắc vô song, bắc vô song cũng trả lời: “ta đương nhiên là hiểu ý của ngươi” “nhưng mà hiện giờ đám thánh thú đó đã xuất hiện chúng ta chắc chắn chiến đấu với bọn chúng nhưng cái giá phải trả đó chính những con người bình thường, ta cũng thật bất đắc dĩ mà làm ra lựa chọn này” “hiện giờ an tiểu linh, an tiểu tuyết và triệu tinh hà chính là những hi vọng của nhân loại, thần thiên ngươi có thể hiểu cho ta không?” An thần thiên nhìn khuôn mặt chân thành của bắc vô song hắn cũng chỉ biết cười khổ nói: “ta không hề trách ngươi, làm bằng hữu với ngươi bao nhiêu năm ta còn không hiểu cho ngươi sao, ta chỉ đang cảm khái mà thôi 2 cô con gái nhỏ nhắn năm nào còn ở trong lòng ta bây giờ lại chính là hi vọng của nhân loại” Bắc vô song cười cười nói: “chúng ta đều đã già rồi thế hệ mới đã bắt đầu” An thần thiên lắc đầu cảm khái cười nói: “thật sự chúng ta đã già rồi” “đúng rồi thằng nhóc triệu hoán được thiên hạt khải giáp hắn không hề tầm thường” “ổ rất hiếm khi ngươi khen một ai đó” “thằng nhóc đó rất mạnh triệu tinh hà hay 2 cô con gái của ta cho dù hợp sức lại cũng không phải là đối thủ của hắn, thậm chí ta hoài nghi hắn còn mạnh hơn cả ta” “ồ ngươi xác định” “ta xác định” “một người còn trẻ có thể triệu hoán được thiên hạt khải giáp có thể kết hợp võ thuật với khải giáp, hơn nữa còn là vòng khống chế lưu thủy” “ngươi có suy đoán là ai hay không?” Bắc vô song trầm mặc suy nghĩ một hồi hắn lắc đầu: “ta thật sự không nghĩ ra hắn là ai” “đáng tiếc nếu hắn có thể làm việc cho khải giáp học viện thì tốt biết mấy” Ở phía tây cách khải giáp học viện không xa tại một căn nhà hoang phía đông hồn thú hoàng phong đang nằm dưới mặt đất thở hổn hển với những vết thương mà bắc trường thanh gây ra cho nó, nó đã không còn sức lực được nữa Cạch cạch cạch cạch Tiếng bước chân vang vọng giữa một căn nhà im lặng, hồn thú hoàng phong nghe được tiếng bước chân nó cảnh giác hẳn lên, nép vào một cánh cửa gần đó che khuất tầm nhìn thủ thế sẵn sàng giết bắt cứ người nào xuất hiện. Cạch cạch cạch cạch Tiếng bước chân vẫn vang lên một cách đều đặn khi tiếng bước chân đã đến trước cửa căn phòng mà hồn thú hoàng phong đang lẩn trốn, tiếng bước chân đã đi vào phòng, 2 bóng người xuất hiện hồn thú hoàng phong không hề do dự mà dùng những chiếc kim sắc nhọn trên tay tấn công vào 2 bóng người đó. Nhưng chiếc kim đó chưa tới được bóng người đó thì một bàn tay đã nắm chặt chiếc kim đó, hồn thú hoàng phong cố gắng dãy dụa nhưng không thể nào thoát khỏi bàn tay của người đó. Lúc này tia sáng ở bên ngoài mới chiếu vào được bên trong nhà hoang 2 bóng người cũng bắt đầu hiện ra đó chính là lục quyền và bát quyền của thánh thú, người đang nắm lấy chiếc kim của hồn thú hoàng phong là lục quyền. Lục quyền nhìn hồn thú hoàng phong lạnh lùng nói: “ngay cả khi có được một ít sức mạnh của ta ngươi cũng không làm nên trò chống gì thật là khiến ta rất thất vọng” Nói xong hắn hắt mạnh hồn thú hoàng phong làm cho nó ngã nhào ra đất, lục quyền từ tốn đi tới bên người của hồn thú hoàng phong nhẹ nhàng ngồi xuống lấy ra một chiếc lông vũ hắn cắm mạnh chiếc lông vũ ấy vào người của hồn thú hoàng phong. “gaaaa” Hồn thú hoàng phong rít gào một cách đauu đớn, chiếc lông vũ ấy hóa thành một màu vàng từ từ xâm nhập vào trong cơ thể của nó, khi lông vũ ấy vào hết vào trong người của nó, bất thình lình nó bật người dậy gào lên một tiếng. Lục quyền đứng lên nhìn nó nói: “ta cho ngươi một cơ hội nếu lần này tiếp tục thất bại thì đừng có trách ta vô tình” Hồn thú hoàng phong cúi đầu về phía lục quyền sau đó bay ra khỏi cửa sổ bóng lưng từ từ biến mất. Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào