Khải giáp chiến binh
Chương 20 : viện trưởng chiến binh viện
Giang nam từ khi bước tới khu rừng thì hắn chia ra với triệu tinh hà đi theo hai hướng nhưng đi được một lúc một âm thanh vang dội phát ra có tiếng nổ, phát ra từ phía sau lưng hắn lập tức chạy tới, khi hắn vừa chạy tới mắt của hắn trừng lớn phía trước mắt hiện giờ những cái cây đang ngã đổ ngã nghiên dưới mặt đất còn có vết cháy đen khói trắng bóc lên từ phía dưới mặt đất.
Hắn nhìn thấy được hai bóng người đang nằm dưới mặt đất hai người này không ai khác là triệu tinh hà và an tiểu linh, hắn vội chạy tới bên hai người bọn họ khụy gối xuống đưa tay vào cổ triệu tinh hà và an tiểu linh:
“chỉ là ngất xỉu thôi không có gì đáng ngại”
“nhưng có thể làm bị thương cả an tiểu linh và triệu tinh hà tên não cơ bắp này rốt cục là ai?”
Dòng suy nghĩ chạy ngang qua đầu của hắn, hắn trầm tư theo quán tính hắn nhìn xuống mặt đất và thấy có dấu chân hắn khụy xuống quan sát theo hướng bước chân hắn tiếp tục đi về phía trước đột nhiên hắn dừng lại bởi vì dấu chân tới đây đã biến mất.
Không biết có phải hắn tưởng tượng hay không nhưng khi dừng ở đây hắn luôn cảm giác có một đôi mắt đang quan sát hắn, giang nam hắn quan sát khắp nơi nhưng không thấy gì bất thường, đột nhiên hắn xoay người tung ra một cú đấm phía sau lưng, phía sau lưng hắn giờ này xuất hiện thêm một người đơn giản dùng một tay chặn lại cú đấm của hắn.
Khi triệu tinh hà nhìn lại thì đó chính là thiên hạt khải giáp, hắn mắt trừng lớn nhìn vào khải giáp chiến binh màu tím phía trước bỏ xuống nắm đấm lắc đầu cười nói:
“đội trưởng anh đừng xuất hiện bất thình lình như thế được không? sẽ dọa chết người anh đấy”
Từ trên người thiên hạt khải giáp những tia lửa màu vàng hiện ra khi những tia lửa ấy biến mất lộ ra khuôn mặt tuấn tú của bắc trường thanh, bắc trường thanh liếc giang nam hai tay khoanh trước ngực ngã tựa vào gốc cây nói:
“ta đã nói với ngươi rất nhiều lần ,cao thủ thật sự sẽ không sử dụng mắt để quan sát, mà phải dựa vào cảm giác khi cảm giác của ngươi đạt tới một trình độ nhất định cho dù ngươi nhắm mắt đi bước di chuyển của kẻ thù của nằm trong lòng bàn tay”
Giang nam khuôn mặt hơi vặn vẹo hắn nghe những lời của bắc trường thanh làm hắn nhớ lại lúc trước khi còn huấn luyện hắn chịu không ít cực khổ hắn không muốn nhắc tới, hắn cười cười nhìn bắc trường thanh:
“đội trưởng đâu phải kẻ nào cũng như anh có thể làm được”
“mà bỏ chuyện này sang một bên đi”
“anh đã triệu hoán thiên hạt khải giáp vậy triệu tinh hà và an tiểu linh là anh ra tay sau”
Bắc trường thanh gật đầu:
“không sai là ta”
“ngưu bức a, đội trưởng anh xử tên triệu tinh hà thì ta không nói gì dù sao tên ấy thật chỉ có cái não cơ bắp thôi nhưng còn an tiểu linh anh lại thủ lạt tồi hoa.”
“còn nữa an tiểu tuyết lại khóc trước mặt tỷ tỷ nàng khóc cầu xin tỷ tỷ nàng cứu anh mà anh lại”
Nói tới đây giang nam một bộ mặt thở dài, thật sự hắn cảm thấy đội trưởng thật ngưu bức một bên đem muội muội lo lắng đến phát khóc một bên tỷ tỷ đi cứu nhưng lại bị chính đội trưởng xử lí đây con mẹ nó là tình huống gì.
Bắc trường thanh cũng không quan tâm tới lời nói của giang nam chỉ lườm hắn một chút rồi sao đó nói:
“ngươi bớt nói nhảm đi, gọi người tới đưa an tiểu linh và triệu tinh hà về khải giáp học viện còn ngươi thì mang ta trở về tránh người khác nghi ngờ”
Giang nam cũng cười cười hắn không có nói nhảm nữa lấy điện thoại ra gọi người tới đưa an tiểu linh và triệu tinh hà còn hắn thì đưa bắc trường thanh trở về khải giáp học viện.
Quay về khải giáp học viện an tiểu tuyết nhìn thấy được bắc trường thanh máu từ trên vai đã nhóm trên áo nàng liền chạy lại một mặt lo lắng hỏi thăm, nhưng bắc trường thanh chỉ qua loa trả lời sau đó hắn quay trở về nhà của hắn, an tiểu tuyết rất muốn đi theo hỏi thăm nhưng tỷ tỷ nàng bị thương nên nàng đành phải ở lại chăm sóc tỷ tỷ nàng.
Chiến binh viện trong phòng viện trưởng chiến binh viện một thiếu niên khuôn mặt tuấn tú mái tóc dài mặc một bộ đồ trắng đang ngồi trên ghế nhìn về phía trước mà trước mặt thiếu niên này là giang nam.
“giang nam ngươi nói là thiên hạt khải giáp xuất hiện”
“vâng”
“thiên hạt khải giáp sao”
“được rồi ta đã hiểu ngươi lui đi”
“vâng thưa viện trưởng”
Người thiếu niên này chính là viện trưởng của chiến binh viện đừng để vẻ bề ngoài còn trẻ chỉ như thiếu niên 18 19 tuổi đánh lừa nhưng thật ra hắn ta chính là một gã trung niên 42 tuổi, giang nam nội tâm đang vô cùng hâm mộ hắn muốn xin bí quyết để giữ mãi thanh xuân như vậy nhưng hắn lại sợ bị viện trưởng lôi ra ngoài thế thì thật không tốt.
Giang nam đi ra khỏi phòng, chỉ còn lại tên viện trưởng ấy ngồi trong phòng hắn xoay ghế ra ngoài cửa sổ nhìn về phía bầu trời xa xăm
“không thể nào là thiên hạt khải giáp được cho dù là thiên hạt khải giáp thì cũng không phải tô minh, tô minh đã bị chính tay ta lãnh phong giết chết”
Hắn vẫn còn nhớ năm đó khi tô minh phản bội bốn viện trưởng của bốn viện trong đó có hắn đều truy sát tô minh và chính tay hắn đã ra tay kết liễu tô minh nói như vậy thiên hạt khải giáp là do kẻ nào triệu hoán.
Mấy năm gần đây hắn đều nghe một ít thông tin rằng những tàn dư của băng khủng bố hắc ám mà tô minh sáng lập khi còn bị truy sát vẫn còn một tổ đội nhỏ mà năm đó không tham chiến.
“xem ra thông tin là đúng, trong thông tin nói rằng băng khủng bố của tô minh có tới mười hai tổ đội nhỏ nhưng năm đó tham chiến chỉ có mười một tổ đội, vậy có lẽ tổ đội thứ mười hai đã bắt đầu hành động rồi sao.”
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
19 chương
18 chương
74 chương