Khải giáp chiến binh
Chương 17 : hồn thú xuất hiện
Khuôn viên khải giáp học viện
Bắc trường thanh đang bước đi và lẻo đẻo theo sau là an tiểu tuyết bất chợt bắc trường thanh như cảm nhận được gì đó dừng bước một cách đột ngột, vì dừng lại quá đột ngột mà an tiểu tuyết sau lưng không kịp dừng lại đụng vào lưng của bắc trường thanh.
“a, trường thanh ca sau lại dừng lại đột ngột như vậy chứ”
Bắc trường thanh không trả lời mà nhíu mày nhìn lên khung cửa sổ phòng của viện trưởng mà thì thào:
“nguồn năng lượng màu tím đó là từ trường của hỗn nguyên thiên mãng khải giáp”
“là cha sao?”
Những kẻ thức tỉnh được khải giáp riêng hay còn được biết là kẻ được chọn trong lần đầu tiên khi hợp thể khải giáp bản thân người triệu hoán có thể phát ra một nguồn năng lượng, tùy người và loại khải giáp mà nguồn năng lượng ấy có chức năng khác nhau, nguồn năng lượng ấy được gọi là từ trường.
Vừa rồi khi đang dạo bước bắc trường thanh đã cảm nhận được 2 luồng từ trường từ trong phần viện trưởng.
Bắc trường thanh từ khi sinh ra đã có một khả năng không rõ, khả năng của hắn cũng giống như giác quan thứ 6, hắn có thể cảm nhận được những nguồn dao động phát ra từ những sinh vật sống, từ khi xuất hiện khải giáp và từ trường thì cảm nhận của hắn một ngày càng mạnh hơn, đó cũng là lý do tại sao hắn có thể cảm nhận được luồng sức mạnh lôi linh miêu ẩn sâu trong an tiểu tuyết.
Bắc trường thanh cười cười rồi tiếp tục bước đi mà không để ý an tiểu tuyết phía sau, an tiểu tuyết thấy thế nàng phồng hai má dậm chân tức giận nhưng cũng vẫn bước theo bắc trường thanh.
Bắc trường thanh vẫn dạo bước một cách từ tốn thậm chí có phần lười biếng hắn đưa mắt nhìn lên bầu trời, làn mây trong xanh hắn hơi ngẫn người một chút. bất giác hắn đã đi ra khỏi khải giáp học viện hắn vẫn tiếp tục đi nhìn dòng người trước mặt hắn thở dài một hơi vẫn tiếp tục bước đi.
Đột nhiên hắn dừng lại một lần nữa và an tiểu tuyết phía sau lại đụng vào lưng của hắn, nàng còn chưa kịp nói gì thì bắc trường thanh đã quay đầu khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị nhìn nàng nói:
“ngươi đừng đi theo ta nữa, lập tức hồi học viện”
Lời nói của hắn gấp rút, không đợi an tiểu tuyết phản ứng bắc trường thanh thân ảnh đã biến mất trường dòng người đông đúc.
Nàng nhìn nơi thân ảnh bắc trường thanh biến mất vẫn chạy theo bắc trường thanh hoàn toàn không xem lời nói của bắc trường thanh là gì, nàng chỉ nghĩ là bắc trường thanh không muốn nàng đi theo hắn nhưng nàng vẫn thích chống đối hắn nên vẫn đi theo.
Bắc trường thanh hắn từng bước từng luồng lách ra dòng người đang đi trên phố hắn di chuyển rất nhanh không ai trong đám người phát hiện sự tồn tại của hắn, hắn bước tới một con hẻm nhìn xuống mặt đất, trên mặt đất có vết máu đang kéo dài xung quanh vẫn còn một túi xách và một lọ mật cây.
Bắc trường thanh cầm lọ mật cây lên quan sát sau đó đưa lên mũi ngửi nhẹ nhẹ một chút.
“xem ra cảm nhận của ta không sai là một hồn thú đã xuất hiện ở đây”
“nhưng tại sao trong thành phố lại xuất hiện hồn thú?”
“thậm chí chỉ cách khải giáp học viện chưa tới 1km”
“không lẽ là …”
Hắn còn chưa nói hết một lá cây rớt xuống trước mặt hắn, khi lá cây vừa chạm đất xung quanh hắn như chậm lại màu sắc xung quanh hắn trở nên mờ nhạt những tiếng ồn ào của dòng người ngoài kia cũng hoàn toàn không còn nghe thấy nữa.
Nhưng rất nhanh liền biến mất.
“cảm giác này là …”
Khi bắc trường thanh ở trạng thái trên có nghĩa là có một hồn thú đang gần hắn, rất lâu rồi hắn không có cảm giác này, hắn quay đầu liền chạy đi, lần theo những gì mà hắn cảm nhận, hắn bước tới một khu rừng nhỏ gần thành phố cũng rất gần khải giáp học viện.
Hắn thấy một con bọ hung một sừng bước đi bằng tứ chi phía trước mặt nó có một tiểu nữ hài đang run sợ nhìn con quái vật trước mặt, bắc trường thanh thấy thế từ trong áo lấy ra một cái thắt lưng, thắt lưng cùng loại với thắt lưng hắn đưa cho giang nam chỉ nhỏ bằng lòng bàn tay.
Hắn cầm thắt lưng trên tay hắn xuất hiện một từ trường màu tím truyền vào thắt lưng, thắt lưng lập tức hóa lớn lên giống như khải giáp thắt lưng của học viện, hắn đang định đặt vào eo thì đột nhiên an tiểu tuyết không biết khi nào xuất hiện xong tới chặn trước người tiểu nữ hài.
Vốn dĩ khoảng cách từ hồn thú bọ hung tới tiểu nữ hìa thì hắn có đủ thời gian để cứu tiểu nữ hài nhưng an tiểu tuyết xong lên chắn trước mặt tiểu nữ hài làm cho hắn không đủ thời gian để cứu nàng.
“chết tiệt nữ nhân ngu ngốc”
Chửi thầm một tiếng bắc trường thanh cất đi thắt lưng mà xông lên tiến về phía hồn thú bọ hung một cách nhanh nhất.
An tiểu tuyết nàng lần đầu gặp được hồn thú gần như vậy nàng sợ hãi chân nàng không ngừng run nhưng nàng muốn bảo hộ tiểu nữ hài nàng, nàng không nghĩ ngợi gì mà trực tiếp chắn trước người tiểu nữ hài này, nàng trong nội tâm nghĩ:
“xong rồi”
Nàng nhắm mắt không dám nhìn hồn thú bọ hung phía trước, hồn thú bọ hung bước đi chậm rãi tới trước mặt nàng từ trên tay nó mọc ra một thanh đao nó giơ tay lên chém xuống người an tiểu tuyết.
Xẹt.
Một tiếng nước bị đổ xuống dưới mặt đất vang lên, an tiểu tuyết đang sợ hãi đột nhiên cảm nhận được những giọt nữ văng lên mặt nàng, nàng từ từ mở mắt ra thì phía trước nàng có một người chắn trước nàng đang dùng hai tay đỡ lại bàn tay của hồn thú bọ hung nhưng sức của nó quá lớn đè thanh đao từ trên tay nó chạm vào vai của hắn làm máu văng ra.
“trường thanh ca”
An tiểu tuyết kêu lên một cách nức nở không sai người chắn trước mặt nàng là bắc trường thanh, bắc trường thanh quay nghiêng đầu:
“mau mang tiểu nữ hài kia đi và lập tức báo cho học viện, ta sẽ chặn hồn thú này lại”
“nhưng mà còn trường thanh ca”
“đi mau”
Bắc trường thanh hét lên an tiểu tuyết giật mình nàng lập tức ôm tiểu nữ hài hối hả chạy nàng quay đầu nhìn lại bắc trường thanh nước mắt từ hai hàng mi tuông ra.
“trường thanh ca đợi ta gọi người tới”
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
19 chương
18 chương
74 chương