Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng
Chương 41 : Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng
CHƯƠNG 41: HÀNH GIẢ
Mễ Nhiễm mở phần hy vọng cuối cùng ra.
Họ tên: Lôi Gia Tuấn
Nghề nghiệp: nhiếp ảnh gia
Tuổi tác:35 tuổi
Tốt nghiệp đại học nghệ thuật Luân Đôn chuyên ngành nhiếp ảnh, ảnh chụp chủ yếu về động vật hoang dã và môi trường, là thành viên của Hiệp hội Nhiếp ảnh Trung Quốc WWF, đã tham gia tạo ra bộ phim tài liệu về nhân văn châu Á BBC và hiện đang làm việc cho tạp chí 《 quốc gia địa lý 》.
Sở dĩ là người cuối cùng mà Mễ Nhiễm liên lạc, là bởi vì so với hai người đàn ông trước, Lôi Gia Tuấn có tuổi đời nhỏ nhất, thu nhập thấp nhất, danh tiếng cũng nhỏ nhất, còn anh ta vừa ly hôn một năm trước, có một cô con gái hai tuổi.
Lý do ly hôn cũng rất hiếm gặp - sau một chuyến công tác dài ngày, người vợ ở nhà cô đơn, tìm được tình yêu mới, đội món xanh cho anh ta, sau khi sự việc xảy ra, cả hai tuyên bố ly hôn trong êm đẹp, cô con gái trở về với người cha lầm lạc. Giờ anh là một ông bố đơn thân.
Giống như những người đàn ông khác, Lôi Gia Tuấn cũng đến vì Cathy. Ghi chú có nội dung đặc biệt: 【Đêm qua tôi mơ thấy Cathy đang mặc váy cưới đứng trước ống kính của tôi. Nó thực sự rất đẹp, vì vậy Hôm nay tôi quyết định thử vận may của mình.】
Lý do thứ hai là.
—— Nếu không đọc sơ yếu lý lịch của anh ta, Mễ Nhiễm sẽ rằng anh như một thiếu niên cấp hai. Nhưng sau khi đọc thông tin, trực giác Mễ Nhiễm cảm thấy anh không mắc bệnh cấp hai, chỉ mắc hội chứng tưởng tượng của thanh niên văn nghệ. Đừng lo, cô cũng vậy Bị bệnh này, vừa rồi tôi còn mơ thấy Lục bảo bảo, Trần truồng xuất hiện ngay trên giường của chính mình, sau đó tỉnh lại, tâm tùy ý động, suýt chút nữa không kìm được mà lao đến nhà anh làm thịt.
Mà sự thực chứng minh: Mình có thể sống tốt với căn bệnh này.
Biết đâu một ngày nào đó ước mơ sẽ thành hiện thực!
Trở lại chuyện chính, gia cảnh và tài năng của người này đều đủ tiêu chuẩn, nhưng điều kiện khác thì khó nói: kém Cathy 10 tuổi, thu nhập hàng năm chỉ hơn 300 vạn (gần 10 tỷ vnd), có nhà ở Bắc Kinh, nhưng giấy chứng nhận bất động sản lại có tên con gái anh ta. Ngoại trừ việc thực sự rất đẹp trai ra, thì không có chỗ hơn người.
Không sai, Lôi Gia Tuấn rất đẹp trai.
Ba người đàn ông mà Lục Phỉ Nguyên giao cho cô lần này có đặc điểm là tài năng (Tân Chiêu Phi), giàu có (Từ Tuấn Sinh) và đẹp trai ( Lôi Gia Tuấn).
Ý của Lục Phỉ Nguyên rất đơn giản: giàu có và đẹp trai, Cathy nên chọn một cái!
Ý nghĩ của bạn trai vẫn có lý.
Vì vậy, vì lý do ngoại hình, Mễ Nhiễm quyết định gặp Lôi Gia Quân này.
Ngay cả khi cuộc nói chuyện thất bại, thì gặp được một anh chàng đẹp trai cũng không tổn thất gì.
***
Gặp nhau ở quán cà phê đối diện Bán Đảo khách sạn.
Người ta nói rằng quán cà phê nhỏ nhưng ấm cúng là một nên đến của thành phố.
Quán cà phê này là nơi tụ tập của các sinh viên từ học viện nghệ thuật gần đó. Các bức tường được bao phủ bởi đủ loại nét vẽ hậu hiện đại.
Dưới bức chân dung hoa hướng dương, Mễ Nhiễm nhìn thấy Lôi Gia Tuấn.
Trước khi gặp mặt, tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng khi nhìn thấy người thật xuất hiện, trái tim nhỏ bé của cô vẫn không khỏi run lên.
Người đàn ông trước mặt có dung nhan tuấn tú, ngũ quan lập thể mà thư lãng. Sống mũi cao, lông mày như Phong. Môi mỏng hơi mím. dù là trẻ con nhìn cũng tim đập nhanh hơn.
Tôi là một vị thần.
Qúa quá quá đẹp đi, đẹp đến nỗi làm người và thần đều nỗi giận* (Nhân Thần Cộng Phẫn)!
Nhược điểm duy nhất có lẽ là da không được trắng, có thể thấy anh ta thích phơi nắng, da ngăm đồng nhìn khỏe khoắn.
Sau khi Mễ Nhiễm gặp người này, giá trị nhan sắc của Lục bảo bảo được cô xếp thứ hai - không phải vì ngoại hình của Lục bảo bảo thua kém người ta, mà là công việc đặc thù của Lục bảo bảo, giống như trạch nam vậy, phần lớn không bước chân ra cửa. Kết quả là vì không nhìn thấy mặt trời nên Lục bảo bảo vẫn giữ được làn da trắng như ngọc như một đứa trẻ sơ sinh.
Chỉ hy vọng Lục bảo bảo sẽ không nghe thấy tiếng lòng của cô.
" Lôi tiên sinh, xin chào, rất vui được gặp anh."
Nhìn thấy một đại soái ca, lần này Mễ Nhiễm thực sự rất vui.
Lôi Gia Tuấn cười nói: "Đáng lẽ tôi mới là người nên cao hứng. Tôi không ngờ hồ sơ của tôi lại hợp với Cathy tiểu thư."
Mễ Nhiễm đột nhiên thả lỏng: "Lôi tiên sinh, đây mới chỉ là giai đoạn đầu mà thôi. Chúng tôi cần hỏi ý kiến tình hình của anh và thông báo kết quả cho Cathy tiểu thư, chị ấy sẽ quyết định có gặp anh hay không."
Đây là nguyên tắc về quyền của bên nữ trong "Khế ước hôn nhân"
“Tôi hiểu rồi, nếu có gì thắc mắc thì cứ hỏi.” Thái độ của Lôi Gia Tuấn rất bình tĩnh.
Mễ Nhiễm tằng hắng một cái* (ho nhẹ): "Cathy tiểu thư scandal quấn quanh người, Nếu ở cùng chị ấy, gia đình anh sẽ bị chỉ trích, điểm này anh có để bụng không?"
"Sẽ không."
Trả lời quá nhanh, Mễ Nhiễm không thể làm gì khác hơn là hỏi tiếp:"Tại sao anh xác định sẽ không?"
Lôi gia tuấn cười cợt, nói: "Bởi vì cha mẹ tôi ở Australia giúp tôi chăm sóc con cái, anh trai của tôi ở New Zealand công tác, bọn họ cũng không quá quan tâm tin tức trong nước, cũng không chú ý nếu tôi tìm đối tượng lại là người của công chúng . Chỉ cần chính tôi cảm thấy hạnh phúc, bọn họ liền thỏa mãn."
Mễ Nhiễm gật gật đầu, liền hỏi tiếp: "Tư liệu cho thấy, một năm trước anh vừa kết thúc một đoạn hôn nhân. Con gái của anh năm nay mới hơn một tuổi, xin hỏi anh cân nhắc địa vị của bên nữ trong gia đình của anh như thế nào?"
Lôi gia tuấn không chút nghĩ ngợi nói: "Tôi hi vọng, cô ấy ngoài vai trò là một người vợ, cô ấy còn có thể là một người mẹ tốt của con gái tôi. Có như vậy, tôi càng tôn trọng và yêu thương cô ấy hơn".
"Vậy thì anh có muốn sinh thêm con không?"
Lôi Gia Tuấn lắc đầu, "Tôi sinh con gái là đủ rồi. Tôi không định sinh thêm con nữa để chia sẻ tình yêu của mình đối với chúng. Tôi cũng mong bên nhà gái có thể chấp nhận chuyện này."
Mễ Nhiễm gật đầu, Cathy đã không còn trẻ và cơ thể không còn phù hợp để sinh con, nên chị ấy nói rằng không muốn có con nữa, ngay cả việc làm mẹ kế còn không ngại, chứ đừng nói đến chuyện nhà trai đã ly hôn, Lôi Gia Tuấn nói rằng anh ta không muốn sinh thêm con, vừa vặn đáp ứng các điều kiện của Cathy.
"Vậy cô cảm thấy, điều gì ở Cathy đã thu hút anh nộp đơn xin khế ước hôn nhân này? "
—— Đây là câu hỏi quan trọng nhất để kiểm tra người đàn ông, nếu câu trả lời của người đàn ông là sắc đẹp và sự nghiệp, thì tất cả sẽ thất bại.
—— 17 người đàn ông mà cô đã phỏng vấn trước đây, bao gồm Tân Chiêu Phi và Từ Tấn Sinh, đều không vượt qua được cửa ải này.
Tuy nhiên, lần này, câu trả lời của Lôi Gia Tuấn rất tài tình: "Điều Cathy thu hút tôi là ngoài vẻ ngoài xinh đẹp, cô ấy có thể sống một mình ở Vancouver trong mười lăm năm."
Mễ Nhiễm sững sờ, hỏi: "Tại sao?"
"Bởi vì tôi là một người đã quen với việc ở một mình, tôi hy vọng rằng người bạn đời của tôi có thể hiểu được trạng thái này của cuộc sống của tôi."
"Nói thật với cô, nghề chụp ảnh hiện trường rất cô đơn. Nhiều khi chỉ có một mình tôi ở một điểm chụp, đợi mấy tuần liền."
"Tôi đã một mình phục kích cả tháng trời, chỉ để chụp lại tư thế săn mồi của báo săn Tanzania. Suốt tháng đó, tôi hầu như không nói chuyện với ai".
"Vì vậy, tôi nghĩ rằng tôi thích hợp để ở bên một người phụ nữ khao khát sự cô đơn. Và Cathy tình cờ trở thành một người phụ nữ thích nghi với sự cô đơn như vậy."
Mễ Nhiễm gật đầu, "Đây là đặc điểm công việc, hay tính cách cá nhân của anh?"
Câu hỏi này rất thú vị: bạn phải chịu đựng sự cô đơn vì công việc, hay bạn khao khát sự cô đơn?
Lôi Gia Tuấn mỉm cười: "Sau này tôi còn nhiều hơn nữa, đều nói tích ách quyết định số phận, không phải sao?"
Mễ Nhiễm hiểu ra, tiếp tục hỏi: "Nói như vậy, anh là người sống khác biệt với đại đa số? Chuyện gì đã xảy ra?"
"Mễ tiểu thư, cô là bác sĩ tâm lý sao? Cô hỏi chi tiết như vậy?"
"Tôi là thạc sĩ chuyên ngành tâm lý học, nếu anh nói cho tôi biết, tôi cũng có thể tham khảo xem sơ yếu lý lịch của anh có phù hợp không."
"........"
"Đây là phần quan trọng của sự phù hợp."
Mễ Nhiễm dao động.
Hết cách rồi, Lôi Gia Tuấn không thể làm gì khác hơn là nói cho cô--
Anh sinh ra trong một gia đình thương gia giàu có, bố là người Trung Quốc và mẹ là người Úc, vì là con lai nên ngoại hình rất nổi bật, không ngoa khi nói rằng tất cả những cô gái đã từng nhìn thấy anh sẽ không bao giờ quên được anh. .
Vì vậy, sự trưởng thành của anh luôn xoay quanh nhiều chủ đề tình cảm.
Năm mười ba tuổi, anh hẹn hò với người bạn gái đầu tiên của mình, đối phương bởi vì tướng mạo nên đối với anh khăng khăng một mực.
Năm mười lăm tuổi, người bạn gái đầu tiên của anh tìm được một người bạn trai đẹp trai hơn nên cô ta đã rời bỏ anh khiến anh cảm thấy thất vọng trong một thời gian dài.
Năm 20 tuổi, anh hẹn hò với người bạn gái thứ hai, đối phương vẫn yêu anh vì ngoại hình của anh, sau đó anh ra ngoài làm nhiếp ảnh và bị rám nắng, bị bạn gái bỏ rơi vì điều này và tìm được một gương mặt trắng trẻo hơn ... ....
Hai mươi bốn, hai lăm, hai mươi sáu ... Anh năm nào cũng phải trải qua một hai người bạn gái, rồi cũng không ngoại lệ, anh ấy nhanh chóng nhìn thấy, nhanh chóng thất vọng và nhanh chóng chia tay.
Trước khi kết hôn, Lôi Gia Tuấn có tổng cộng 20 cô bạn gái, lịch sử quan hệ thậm chí còn phong phú hơn cả các ngôi sao Hollywood, nhưng dù ở bên ai, anh vẫn cảm thấy cô đơn.
Hành Giả Vô Cương, thế nhưng nữ nhân trời sinh có một loại lưu luyến cảm giác gia đình , các cô ấy hi vọng đem chồng giới định ở bên cạnh chính mình, mới có cảm giác an toàn.
"Tôi kể cho họ nghe về những con cá voi ở bờ biển Bắc Băng Dương, những con tê giác hoang dã ở Masamala, Kenya và rừng ngập mặn ở các rạn san hô ở Cuba. Tất cả họ đều nhìn tôi ngây người. Vẻ mặt như muốn hỏi: Tại sao anh lại chạy đi quay mấy cái này? Anh làm cho da mình bị rám đen đi vì những thứ này. Có đáng không? "
Mễ Nhiễm nhìn thấy khóe miệng anh nhếch lên một tia giễu cợt, "Như người trong ấm ngoài lạnh như tôi sẽ tự biết, các cô ấy chẳng hiểu tôi chút nào, chỉ khiến tôi hiểu rõ hơn: Tôi là người cô đơn, không cần ai đi cùng."
Mễ Nhiễm thở dài, cô cũng đã từng trải qua cuộc sống không ai có thể hiểu được.
Khi cô học sơ trung, cô đã bí mật viết một cuốn tiểu thuyết, giáo viên nhìn thấy nó, đã nói - em đang làm việc không đàng hoàng!
Khi còn học trung học, cô đã bí mật viết một cuốn tiểu thuyết, cha mẹ cô nhìn thấy nó và nói rằng - trong tương lai mà viết thứ này sẽ chết đói !
Khi còn học đại học, cô đã có thể viết tiểu thuyết một cách cởi mở, nhưng bạn cùng phòng đã cười nhạo cô: Tại sao cô lại viết tiểu thuyết khi còn trẻ, nếu lấy một người giàu có thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp.
Dù cô viết như thế nào, những người xung quanh cô đều không hiểu. Trong mắt họ, cuộc sống của một người vợ chính thức, được trả lương cao và hào phóng là một chiến thắng. Viết tiểu thuyết? Đừng lãng phí nỗ lực đó ...
Sau khi điều chỉnh lại tâm trạng xong, Mễ Nhiễm tiếp tục hỏi: "Nhưng mà thời điểm anh 33 tuổi vẫn kết hôn đúng không?"
"Đúng vậy, tôi đã kết hôn với một trong những trợ lý của mình. Cô ấy đã ở bên cạnh tôi trong 5 năm. Tôi nghĩ rằng cô ấy có thể hiểu công việc của tôi, nhưng kết quả chứng minh, cô ấy muốn loại toàn tâm toàn ý kia, tôi lại nhất định không có cách nào cho cô ấy được."
Mễ Nhiễm gật đầu, thật ra là vợ cũ của anh có lỗi trước, nhưng Lôi Gia Tuấn không có nói xấu người phụ nữ ấy, mà là nhận trách nhiệm về phía mình, có thể thấy anh vẫn rất có phong thái của một quý ông, ít nhất anh sẽ không oán trời trách đất.
"Vậy thì làm thế nào anh lại chắc chắn: Cathy cũng sẽ quen với tình trạng công việc của anh?"
"Tôi không chắc, nhưng tôi sẽ rút kinh nghiệm từ cuộc hôn nhân trước và phấn đấu để đồng hành cùng người vợ sau của mình trong tương lai. Tôi không biết Cathy có đáp ứng được yêu cầu của tôi không. Chỉ sau khi hiểu rõ, tôi mới có thể đưa ra nhận định. "
Điều này cũng đúng.
Câu hỏi cuối cùng là câu khó nhất, "Anh có lòng tin sẽ cùng với Cathy thành đôi không?"
Trong đám đông bao la, hầu hết đàn ông sẽ nói: "Không có", bởi vì họ đã nhìn thấy vinh quang có một không hai mà thiên hạ đặt lên ảnh hậu.
Nhưng lần này, cô nghe được câu nói của Lôi Gia Tuấn: "Tôi có lòng tin."
***
Buổi tối viết blog, lần này tâm tình Mễ Nhiễm thoải mái rất nhiều:
【. . . . . . Lôi gia tuấn gặp rắc rối với vẻ ngoài khác biệt của mình và chọn làm một nhiếp ảnh gia cô đơn trong ngành. Cathy cũng gặp rắc rối bởi sắc đẹp và danh tiếng, và rồi trở thành một người phụ nữ xinh đẹp cô đơn. Theo một nghĩa nào đó, họ giống nhau đều là cùng một kiểu người.】
【Tôi đã suy nghĩ về việc: Hạng người nào có thể xứng đáng với Cathy. Nổi tiếng? Địa vị? Tiền bạc? Không, những điều này Cathy đã có. Điều duy nhất chị ấy thiếu là một người có thể hiểu mình.】
【...... Chị ấy cần nhiều không gian hơn, tự do hơn và ít ràng buộc gia đình hơn những người phụ nữ khác. Mà trên nguoif Lôi Gia Tuấn, lần đầu tiên tôi thấy mình có thể cho chị ấy ba thứ nhưng cùng lúc có trên một người.】
【 Nhưng khuyết điểm của Lôi Gia Tuấn cũng rõ ràng: anh ta quá xa cách, tự cao tự đại và thích độc lập. Tôi e rằng anh ta cũng là đàn ông không thể buông bỏ thể diện xuống được.】
【 Tôi hy vọng Cathy có thể nói chuyện với Lôi Gia Tuấn...】
***
Cathy rất nhanh đồng ý cùng Lôi Gia Tuấn gặp mặt.
Thời điểm sắp xếp địa điểm gặp mặt, Mễ Nhiễm có thể cẩn thận suy nghĩ.
Cathy là người của công chúng, không nên xuất hiện ở nơi công cộng như Khách sạn, vườn thú, thủy cung, triển lãm ...... Từng nơi đó đều có người qua lại, nhìn tới nhìn lui, chọn chỗ cho hai người ăn ngon một bữa vậy.
Cuối cùng, A Đóa nhắc nhở cô: "Không muốn bị quấy rầy? Vậy đi khu vực đại sứ quán nước ngoài đi."
Mễ Nhiễm ngay lập tức tỉnh ngộ và chọn lựa, một nhà hàng Michelin ở khu đại sứ quán Canada, liền đặt một chỗ ngồi riêng.
Lần đầu gặp mặt, Mễ Nhiễm cùng Cathy tới trước, bên ngoài có ba vệ sĩ đứng.
Cathy có chút căng thẳng chờ người: "Có khi nào người ấy sẽ không tới không?"
"Sẽ không, chị yên tâm đi."
Một người đàn ông có thể đối mặt với bầy báo săn trên thảo nguyên mà sắc mặt không thay đổi, đây chỉ là một chuyện nhỏ.
Không lâu sau, Lôi Gia Tuấn đến, Cathy lén lút nói với cô: "Thật trẻ."
"Ừ, thực sự đã ba mươi lăm tuổi, nhưng o luyện tập tốt, xem ra trông trẻ hơn tuổi thật."
"Tôi nên trò chuyện với anh ấy như thế nào?"
"Trước tiên hãy hỏi xem anh ta đã đến Vancouver chưa ..."
Chắc chắn, Lôi Gia Tuấn đã đến Vancouver và đến công viên Banff nhiều lần để chụp ảnh. Anh ta biết những ngọn núi, cảnh đẹp và động vật hoang dã ở đó. Anh ta cũng đề cập, “Chúng ta cũng dự định đến Banff cho buổi biểu diễn tiếp theo. Ngắm cảnh trong công viên. "
"Vậy thì thật là tốt, nhà của tôi ở Vancouver, cách công viên Banff không xa, anh có thể đến nhà tôi làm khách khi có thời gian."
Người đẹp đã mở lời mời như vậy, Lôi Gia Tuấn cười: "Đó thực sự là vinh hạnh của tôi."
Sau đó, anh ta nói về công việc của mình. Mặc dù tất cả đều là những nội dung xa xôi mà xa lạ, nhưng Cathy đã lắng nghe một cách say mê. Nhiều năm độc thân khiến chị ấy trở thành một người lắng nghe kiên nhẫn, điều này cũng khiến Lôi Gia Tuấn thấy có ích. Hôm nay anh đã trở thành một diễn giả, nói không ngừng từ Đông Phi đến Nam Phi, và từ Vân Nam đến sông Mạc.
"Cuộc sống của anh thật đặc sắc."
——Cathy thực sự ngưỡng mộ, chị đã có một cuộc sống quá nhàm chán, cuộc sống rộng lớn như vậy của Lôi Gia Tuấn lập tức khiến chị ấy nể phục.
Chính câu nói này, xác định hai người bắt đầu qua lại.
Truyện khác cùng thể loại
461 chương
129 chương
202 chương
88 chương
59 chương
175 chương