Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng

Chương 35 : Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng

CHƯƠNG 35: CHỦ MƯU   "Quý tiểu thư, chúng ta có thể nói chuyện một chút không?" Trong phòng nghỉ ngơi vắng vẻ, Quý Như Hinh một thân một mình đang khóc. Thế nhưng cô ta đã quên khóa cửa lại, thế là Mễ Nhiễm đẩy cửa mà vào. "Là cô?" Quý Như Hinh nhanh chóng lau nước mắt đi. Giữa phụ nữ với phụ nữ, nước mắt chỉ là công cụ để thể hiện sự yếu đuối, và đối mặt với Mễ Nhiễm thì không đáng để thể hiện sự yếu đuối. Mễ Nhiễm ngồi đối diện khẽ nhìn cô ta một cái: "Là tôi, vừa rồi tôi từ chỗ Lục chủ nhiệm đi ra. Nhân tiện đến gặp cô một chút." Qúy Như Hinh sững sờ, cô nở nụ cười lạnh "Mễ Nhiên, cô đang thương hại tôi sao?!" “Tôi thương hại cô làm gì?” Mễ Nhiễm đóng tách trà, hờ hững mở miệng: “ Qúy Như Hinh, cô đã tỏ tình với bạn trai của tôi, đã quá muộn để tôi tức giận rồi." Trước đây, Qúy Như Hinh vẫn ảo tưởng, nghĩ rằng họ là quan hệ bình thường. Nhưng bây giờ Mễ Nhiên nói "bạn trai", là để xác nhận mối quan hệ giữa bọn họ. Cô cắn chặt môi, còn muốn tự lừa dối mình, nhưng lại vô tình phát hiện một vệt màu đỏ. Mễ Nhiên đang ngồi ngay trước mặt cô, vừa uống trà, vừa để lộ cổ ra, cô nhìn thấy một dấu hickey dưới chiếc cổ trắng như tuyết, hình như vừa mới được tạo thành. —— Ai có thể tưởng tượng được Lục Phỉ Nguyên vốn luôn quạnh quẽ, lãnh đạm, ngang tàng lại có thể chỉ trong vài phút, là có thể thương yêu một người phụ nữ, thương yêu thành như vậy? Qúy Như Hinh không bao giờ ngờ rằng cô ấy sẽ chậm như vậy-- Lục Phỉ Nguyên và Mễ Nhiên thành công, còn cô vẫn hồn nhiên không biết điều đó, hôm nay cô định đánh lại, tưởng rằng có thể đánh phủ đầu Lục Phỉ Nguyên, nhưng cô lại trở thành trò cười của đôi tình nhân này! Qúy Như Hinh nhanh chóng bình tĩnh lại. Tức giận còn lớn hơn ghen, trong ngực như có lửa đốt, cô lạnh lùng hỏi: "Mễ Nhiên, sao cô không ngăn cản tôi tỏ tình với Lục Phỉ Nguyên?! cô không sợ anh ấy sẽ chọn tôi sao ?!" Mễ Nhiễm lắc đầu, "Anh ấy sẽ không chọn cô." "Cô tự tin như vậy?" "Đúng vậy, Qúy Như Hinh, cô cũng mắc sai lầm như Tần Hương, là do cô khi tỏ tình với Lục Phỉ Nguyên trước. Lục Phỉ nguyên chưa bao giờ dính chiêu này ." Qúy Như Hinh sửng sốt, chỉ có mấy chị em trong trụ sở biết chuyện Tần Hương tỏ tình thất bại, không ngờ Mễ Nhiên cũng biết chuyện này! Nhưng khi nghĩ lại, có thể hiểu rằng người ta bây giờ là bạn gái của Lục Phỉ Nguyên. Nhưng điều mà Qúy Như Hinh không thể hiểu được là, "Cô nói rằng tôi đã phạm sai lầm giống như Tần Hương. Nói cho tôi biết, tôi đã sai ở đâu ?!" Mễ Nhiễm tán thưởng cách nhìn của Qúy Như Hinh. Tần Hương vốn hẹp hòi, khi bị Lục Phỉ Nguyên từ chối đã nói "Một ngày nào đó tôi sẽ trả thù anh!", Nhưng Qúy Như Hinh thì khác, nếu thất bại cô nàng thừa nhận, sau đó nghĩ lại những gì mình đã làm sai. Cô thật xứng đáng là con gái ruột của tác giả, có tâm, có tầm. Thật tiếc khi đối thủ mà Qúy Như Hinh gặp lại chính là Mễ Nhiễm cô. Cô cũng là tác giả mẹ ruột của nhiều nữ chính, không thể trở thành vai phụ trong bất kỳ cuốn sách nào. "Qúy Như Hinh, sai lầm của cô là: cô vẫn dựa vào gia cảnh của mình để nói về hôn nhân." Mễ Nhiễm không muốn để các đối thủ coi thường mình nên đã thể hiện hết khả năng hùng biện của mình. “Hôn nhân vốn là chuyện giữa hai gia đình. ý nghĩ này không đúng sao?” Qúy Như Hinh nói một cách đầy uy nghiêm và mạnh mẽ: “Hơn nữa, bản thân Lục Phỉ Nguyên cũng tài giỏi, nhưng hoàn cảnh gia đình quá éo le nên sự phát triển của anh ấy bị hạn chế. Anh ấy chỉ có thể thực hiện ước mơ của mình nếu Qúy gia của chúng tôi giúp đỡ anh ấy từ phía sau, chẳng lẽ không đúng sao?" “Vậy cô nghĩ Lục Phỉ Nguyên thiếu người coi trọng anh ấy sao?!” Mễ Nhiễm nắm chặt ngón tay nói, “Khi anh ấy học đại học, gia sư của anh ấy muốn gả con gái của anh ấy cho anh, nhưng Lục Phỉ Nguyên từ chối. Ở trường cao học, trưởng khoa muốn gả cháu gái của mình cho anh nhưng Lục Phỉ Nguyên không chịu, sau này Tần chủ nhiệm muốn gãTần Hương, Lục Phỉ Nguyên cũng từ chối. Những hành động đưa con gái và cháu gái đến cửa này chỉ khiến Lục Phỉ Nguyên cảm thấy mình bị coi thường. " Qúy Như Hinh không hiểu: "Bị coi thường không? Không phải vì coi trọng Lục Phỉ Nguyên nên mới gả con gái cho anh ta sao?" Mễ Nhiễm lắc đầu. Suy nghĩ của Qúy Như Hinh rõ ràng là không phù hợp với tam quan của Lục Phỉ Nguyên. Không có gì lạ khi Qúy Như Hinh sinh ra trong một gia đình giàu có mà không phải lo lắng về quần áo và thức ăn từ nhỏ. Cô ấy nghĩ mọi thứ có thể được tính bằng lợi ích. Nhưng lại không biết,  đứng ở góc độ của Lục Phỉ Nguyên để suy nghĩ." "Qúy Như Hinh ơi, Qúy Như Hinh, tôi muốn hỏi cô điều này - lý do gì khiến người đàn ông nổ lực vươn lên như vậy?" Qúy Như Hinh nói không chút do dự: "Vì những hoài bão cao cả của họ." "Đây là một trong số đó, thứ hai chính là họ có thể lựa chọn cuộc sống mình muốn. Nói cách khác, đó là quyền tự chủ của cuộc sống. Một khía cạnh lớn của quyền tự chủ này bao gồm quyền lựa chọn hôn nhân. Tôi lại hỏi tiếp. nếu dùng quyền lực để cưỡng ép một cô gái xa lạ làm vợ một người đàn ông, có phải sẽ tước đoạt đi quyền lựa chọn của cô ấy hay không?" Qúy Như Hinh sững sờ một lúc. Ngay cả khi xuất thân là một tài nữ của Đại học Bắc Kinh, cô cũng chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này. Những vị cao cao tại thượng kia cho rằng cứ đem hòn ngọc quý trên tay gả cho Lục Phỉ Nguyên thì chứng tỏ bọn họ coi trọng anh. Nhưng lại không biết, bản thân Lục Phỉ Nguyên đặc biệt ghét bị người khác an bài cuộc sống. Anh muốn tự mình chọn bạn đời, ai cũng cho là anh tốt, tước đi quyền tự do kết hôn của anh. Cho dù là Qúy Gia của cô cũng không ngoại lệ. Cha mẹ cô ta đã hứa: Con gái đừng lo lắng, sau này Lục Phi Nguyên nhất định phải là chồng của con. Chúng ta sẽ huy động mọi lực lượng có thể để giúp con thu phục người con rể này. Dù thế nào thì Lục Phỉ Nguyên cũng không biết phát huy được gì nếu không có sự ủng hộ của gia tộc, cậu ta sẽ cúi đầu trước gió và ngoan ngoãn lấy con thôi. - Cha mẹ của cô thậm chí còn đưa ra một cam kết: Chậm nhất vào tháng 6 năm nay, Lục Phỉ Nguyên sẽ kết hôn với cô. Nhưng không ai nghĩ về một vấn đề-- Quyền lựa chọn hôn nhân của Lục Phỉ Nguyên ở đâu ?! Anh là một người rất tình cảm và đa tình, làm sao có thể chịu đựng được việc sống cả đời với một người phụ nữ mà mình không thích?! Chỉ sợ rằng ở bên một người phụ nữ như Tần Hương, thật sự khó chịu hơn là giết anh ta. Mễ Nhiễm thực sự đã hiểu những điều này từ rất lâu rồi. Vào buổi tối lễ hội Thất tịch năm ngoái, khi cô nghe thấy Lục Phỉ Nguyên từ chối Tần Hương, cô biết rằng Lục Phỉ Nguyên không muốn đánh đổi hôn nhân để lấy quyền lực. Điều anh ấy muốn là được tự do lựa chọn cô gái mình thích. "Qúy Như Hinh, thật ra những nguyên tắc này rất đơn giản. Chỉ là cô là Thiên Kim Đại tiểu thư, mà Lục Phỉ Nguyên lại là đứa trẻ nghèo không cha không mẹ. Cô đã quá quen với việc đứng ở vị trí cao, nhìn xuống Lục Phỉ Nguyên, người sinh ra bởi người nghèo, nghĩ rằng anh không có cha, không có mẹ, anh nên nhận bố thí của nhà họ Qúy, đó là điều tốt nhất cho anh ấy ”. Vừa nói, Mễ Nhiễm vừa cười, cô cũngcó chút cảm động lây nói: “Trước đây, tôi cũng sống một thời nghèo khó, họ hàng sắp xếp cho tôi một đối tượng, họ nói là làm doanh nghiệp nhà nước, công việc ổn định, có xe hơi và nhà cửa. Nói rằng nếu tôi không lấy anh ta thì là một người ngu ngốc. Họ hàng của tôi thậm chí còn bắt tôi phải ký hợp đồng hôn nhân với người khác, vì vậy tôi đã trốn khỏi nhà”. Qúy Như Hinh sững sờ một lúc, nhưng cuối cùng thì cô cũng phục hồi tinh thần lại. Cô yên lặng nhìn Mễ Nhiên, lần đầu tiên ngẫm lại vị "Tiền nhiệm này của Lục Phỉ Nguyên." —— Không giống như nữ nhân ngu ngốc, hám giàu trong lời đồn, Mễ Nhiên hoàn toàn không hám giàu, ngược lại khắp người đều tỏa ra ánh sáng trí tuệ. Ngay cả khi nói về trí tuệ cảm xúc và tài hùng biện, Mễ Nhiên chắc chắn ở thế thượng phong, bây giờ, Mễ Nhiên  đang nhìn xuống đứa con gái nhỏ chưa trưởng thành cô. Qúy Như Hinh giải tỏa tâm trạng và không còn hùng hổ doạ người  nữa , thay vào đó, cô hỏi: "Sau đó, cô trốn đến Bắc Kinh sao?" "Đúng vậy, tôi đến Bắc Kinh để chăm chỉ làm việc, bởi vì tôi muốn tự mình chọn một người bạn đời trong tương lai, thay vì người khác chọn tôi." Thực ra, những gì Mễ Nhiễm đang nói là chuyện từ kiếp trước của cô ấy-- Năm hai mươi tuổi, bà cô mất, hai người chú bắt cô phải ra khỏi nhà, để bán tài sản của bà ngoại. Lý do tốt nhất để đuổi cô ấy đi là thuyết phục cô ấy kết hôn. "Mễ Nhiễm, đầu óc mày có vấn đề à? Không phải Lý tiên sinh chỉ hút thuốc uống rượu chút thôi sao? Người đàn ông nào không có sở thích, có thể kiếm tiền, anh ta là giám đốc doanh nghiệp nhà nước, đi theo anh ta sẽ được hưởng phúc lộc!" "Mễ Nhiễm, nếu mày không lấy Lý tiên sinh thì mày xứng với ai? Mày không còn trẻ nữa. Đã đến lúc đối mặt với thực tế, Lý tiên sinh chính là ngôi nhà tốt nhất của mày!" "Tôi sẽ không kết hôn!" "Tôi nhất định không muốn kết hôn với một người đàn ông khó ưa!" Sau khi trốn khỏi nhà, cô đến Bắc Kinh để bắt đầu lại, bắt đầu từ một biên tập viên bình thường, sau tám năm phấn đấu, cô có quyền lựa chọn cuộc sống của mình. Vì vậy, cô có đủ tư cách để nói: "Qúy Như Hinh, đối với tôi, những thứ mà cô gọi là một gia đình ổn định, một nguồn thu nhập ổn định và cơ hội bước vào giới thượng lưu, kỳ thực đã nằm trong tầm tay. Nhưng tại sao tôi phải từ bỏ nó? Bởi vì tôi không thích người đàn ông đó.  tôi muốn tìm một người đàn ông mà tôi thích kết hôn, không được sao? Tôi bỏ một mãnh rừng rậm, nhưng cũng không chắc là tôi sẽ không lấy được một mảnh thảo nguyên . " "Bỏ một khu rừng và lấy một thảo nguyên?" Qúy Như Hinh lặp lại câu này, rồi đột nhiên cảm thấy rất có ý nghĩa. Những lời như vậy không bao giờ có thể nói ra được đối với người “phụ nữ hám làm giàu”. Đến bây giờ Qúy Như Hinh mới hiểu cô bị bịt mắt và chưa từng nhìn rõ tính cách của Mễ Nhiên nên không để cô vào mắt. Giờ đây, chỉ sau mười phút nói chuyện với Mễ Nhiên, cô đã vô cùng ấn tượng về trí tuệ của Mễ Nhiên. Mễ Nhiễm nói tiếp: "Đúng vậy, thực ra tôi và Lục Phỉ Nguyên là cùng một người. Chúng tôi đều là những người thà không có rừng, cũng phải có đồng cỏ tự do. Vì vậy, Quý tiểu thư, tôi biết rằng dòng họ Qúy của cô rất hùng mạnh. Tôi cũng biết rằng điều kiện của tôi rất khác với cô, nhưng Lục Phỉ Nguyên chọn tôi là do lựa chọn của anh, anh ấy là người dùng quyền lựa chọn hôn nhân của mình thay vì bị người khác ép buộc, ép buộc và uốn nắn để trở thành một Phượng Hoàng nam, là một người mà anh ấy không muốn trở thành." “Phượng hoàng nam?” Qúy Như Hinh không hiểu: “Cái này có ý gì? "Đó là nói, chim sẻ nhảy cành hóa thành phượng hoàng. Nếu như Lục Phỉ Nguyên cưới cô, chẳng phải là một bước lên trời sao?" Qúy Như Hinh gật đầu và thở dài, cô ấy thường cảm thấy mình thông minh và lanh lợi, tại sao hôm nay cô ấy lại tự cho mình là kẻ ngốc trước mặt Mễ Nhiên?! “Vậy thì, sau này Lục Phỉ Nguyên sẽ không hối hận sao?” Qúy Như Hinh vẫn ôm một chút hy vọng: “Anh ta cưới tôi, như Thì có không cần phấn đấu thời gian mười năm, đối với anh ta chẳng phải tốt hơn sao? "Nếu cô nói điều này với một người đàn ông có nhiều tham vọng hơn, có lẽ nó sẽ được thực hiện. Nhưng với Lục Phỉ Nguyên, những gì cô nói đều vô dụng. Anh ấy là một người đàn ông rất coi trọng tình cảm của mình. Anh ấy không sẵn sàng lợi dụng tình yêu để đổi lấy một việc thăng chức nhanh chóng ." Nói trắng ra, Qúy Như Hinh hoàn toàn không nhìn thấu Lục Phỉ Nguyên. Cô có thể đã nhìn thấy tất cả những điều tốt đẹp của Lục Phỉ Nguyên, nhưng cô ta lại không hiểu điều gì đã khiến anh nói rằng "Tôi sẽ không là thứ tôi giành được thì cũng sẽ không cần." —— Không phải là cô gái anh ta chọn, anh sẽ không yêu. —— Đó không phải là cô dâu mà anh chọn, thì anh sẽ không tự nguyện kết hôn. —— Bất kỳ quyền lực nào được rót ở trên người anh, là chà đạp tôn nghiêm của anh, điều này khiến Lục Phỉ Nguyên rất tức giận. Vì vậy, khi Qúy Như Hinh nói điều đó ngày hôm nay, Mễ Nhiễm đã biết: Cô nàng đã thua rồi. Lục Phỉ Nguyên sẽ không cảm động trước phấn đấu quên mình của Qúy Như Hinh, anh chỉ ghét việc Qúy Như Hinh sử dụng quyền lực gia đình để áp bức anh thôi. Kể từ bây giờ, Qúy Như Hinh sẽ không bao giờ đến gần Lục Phỉ Nguyên. Vì vậy: "Qúy Như Hinh, hôm nay cô thực sự đã làm sai." “Tôi hiểu.” Khi nghe điều này, Qúy Như Hinh cuối cùng cũng gật đầu: “Tôi đang ép anh ấy chấp nhận tôi, là tôi đã sai. Tôi yêu cầu gia đình cố gắng để Lục Phỉ Nguyên cưới tôi, điều này sẽ chỉ làm phiền anh ấy. Tôi cho là khi anh cưới mình thì sẽ hạnh phúc, không nghĩ rằng lại là sai lầm, bởi vì anh ấy căn bản không yêu tôi, đúng không?"   Mễ Nhiễm gật đầu, nhận thức của nữ chính khác hẳn người khác.   Trên thực tế, cô cũng đang đánh cược rằng Qúy Như Hinh là một cô gái thông minh, và cô ấy có thể hiểu những vấn đề này.   Thực lòng mà nói, cô thật sự không muốn đánh trực diện với Qúy Như Hinh, tuy nói cô rất chắc chắn, nhưng thật lòng mà nói, cô không muốn xúc phạm nhà họ Qúy một chút nào, như vậy sẽ gây phiền phức cho Lục Phỉ Nguyên, vì vậy thà rằng có thể biến giao tranh thành lụa ngọc thì tốt.   Đây là nỗi niềm của những người nhỏ bé như cô?    phải xem lại phân lượng của bản thân, không gây rắc rối cho mình.   "Cuối cùng, Lục Phỉ Nguyên yêu cô, hoàn toàn không phải tôi."   Qúy Như Hinh cười chế giễu, nước mắt lại từ từ trào ra.   “Tôi đã từng thắc mắc tại sao Lục Phỉ Nguyên lại không yêu tôi, nhưng bây giờ tôi mới biết mọi chuyện thành ra như thế này, hóa ra là cô tốt như vậy….   Mễ Nhiễm thương cảm nhìn Qúy Như Hinh ——   Phải nói rằng nữ chính này thật xui xẻo.   Mễ Nhiên ban đầu không có cơ hội thắng Qúy Như Hinh, nhưng khi cô được thay thế thì lại khác.   Hết cách rồi, cô nghĩ rằng con đường vẫn còn tương đối dài, việc  treo nữ chính Qúy Như Hinh của bi kịch văn lên đánh như thế này là tương đối dễ dàng. Nếu được thay thế bằng nữ chính cấu bụng của bộ truyện cung đấu, nữ chính Mary Sue , thì Cô thực sự không có cơ hội chiến thắng.   Vì vậy, may mắn thay, đây là một cuốn tiểu thuyết nghiêm túc về đạo đức hôn nhân!   Cảm ơn đảng, cảm ơn nhân dân, cảm ơn tác giả vô danh, đã không làm cho đẳng cấp của nữ chính cao hơn ...   Mễ nào đó thầm mừng trong lòng.   Chẳng bao lâu, một điều gì đó khiến cô thấy may mắn hơn nữa đã đến ——   Qúy Như Hinh lau nước mắt, cô ấy thua, cô ấy thua trong một mớ hỗn độn.   Nguyện thua cuộc là một người mỹ đức.   Mà buông xuôi sau khi thua cuộc cũng là một thái độ.   "Mễ Nhiên, cô có biết tại sao hôm nay tôi lại vội vàng tỏ tình với Lục Phỉ Nguyên không?"   "Ta không biết, ba mẹ cô thúc giục kết hôn sao?"   Qúy Như Hinh lắc đầu, "Tôi sinh ra ra ở nhà cao cửa rộng. Đôi khi, để đạt được mục tiêu nào đó, các thành viên trong gia đình có thể làm bất cứ điều gì họ muốn. Tôi cũng chấp nhận hành vi của họ."   "Có ý gì?"   Mễ Nhiễm đột nhiên cảm giác thấy sợ lên.   Chỉ nghe quý Như Hinh lạnh nhạt nói: "Thành thật nói cho cô biết, Tần Hương thiết kế một cái bẫy,cô ta muốn vu hại Lục Phỉ nguyên, để Lục Phỉ nguyên ngồi tù, Mà Quý gia sớm biết tin tức này rồi, dự định đến thời điểm bọ ngựa bắt ve, Hoàng Tước tại hậu."   "Ha? !"   Mễ Nhiễm sợ ngây người.   Có phải cô ấy đã vô tình kích hoạt mạch truyện chính ?!   Nhưng sau đó, một lần nữa, cốt truyện chính của cuốn sách là gì?   cô không biết, cô ấy vẫn chưa lật được trang nào!   "Qúy Như Hinh, cô nói cái này là có ý gì ?!"   "Là một người chú của tôi, người phụ trách tài chính ở trụ sở chính. Ông ấy phát hiện ra Tần Hương đã giả mạo một khoản tiền tham ô và nhập vào tài khoản của Lục Phỉ Nguyên. Chậm nhất là trong tháng 6, khoản tiền tham ô này sẽ được phát hành." Khi đó, Tần Hương sẽ đích thân đưa Lục Phỉ Nguyên vào tù, đây là cách Tần gia trả thù Lục Phỉ Nguyên. "   "...... Đệt!"   Mễ Nhiễm mắng những lời bẩn thỉu.   Thì ra cái gọi là "Ta sẽ khiến ngươi hối hận!" Của Tần Hương ngày đó chính là cái này.   Tôi phải nói rằng Tần Hương, nữ phụ này lại là nhân vật phản diện, có trách nhiệm về việc phá hoại.   Vì vậy, cô hỏi: "vậy Hoàng Tước tại hậu là có ý gì?"   "Là cha mẹ của tôi ... Họ biết rằng tôi yêu Lục Phỉ Nguyên, vì vậy cha mẹ tôi dự định hợp tác với chú tôi vì lợi ích của riêng tôi. Để cho chú tôi lấy chứng cứ có thể minh oan cho Lục Phỉ Nguyên trước, và đợi đến khi Tần Hương ra tay. Khi đó, chú đi tìm gặp Lục Phỉ Nguyên và nói với anh rằng: Hãy cưới tôi đi và nhà họ Qúy sẽ cứu anh ấy. Nếu anh không lấy tôi thì nhà họ Qúy sẽ đứng nhìn và Lục Phỉ Nguyên sẽ phải ngồi tù hai mươi năm. "   ". . . . . ."   Mễ Nhiễm triệt để chấn kinh rồi.   -- Tần Hương hãm hại Lục Phỉ nguyên, mà Quý gia lợi dụng Tần Hương hãm hại, bức bách Lục Phỉ nguyên cưới quý Như Hinh. Được lắm bọ ngựa bắt ve Hoàng Tước tại hậu!   Nếu như mình không tồn tại, nội dung nguyên sách sẽ phát triển như vậy a!   Cô đã viết rất nhiều đường đi cho phụ nữ của mình, nhưng cô thực sự quên rằng có rất nhiều cảnh máu chó trong bộ truyện vẫn còn tồn tại.   Chẳng trách quyển 《 khủng hôn chứng 》này lại là BE a!   Hóa ra Lục Phỉ Nguyên đến với Qúy Như Hinh như thế này!   Cả hai đều rất cẩu huyết, nếu có một cái kết tốt thì thật kỳ lạ!   "Qúy Như Hinh, tôi nghĩ cô cũng là người có lý, không sợ sau này Lục Phỉ Nguyên sẽ trách cô sao ?!"   Qúy Như Hinh lắc đầu: "Tôi đã nghĩ sau khi chúng tôi kết hôn, tôi có thể làm một người vợ tốt, dần dần ảnh hưởng và bù đắp cho anh ấy. Bởi vì tôi tốt như vậy, Lục Phỉ Nguyên làm sao có thể không chấp nhận tôi? Cho dù nhà họ Qúy ngay từ đầu đã tính toán đối với anh. Sau khi tôi sinh con cho anh, anh ấy quan tâm đến khuôn mặt của đứa trẻ nên sẽ không quan tâm nữa".   Tôi phải nói rằng những gì Qúy Như Hinh nghĩ là khá đẹp.   Nhưng vấn đề là--   Làm như vậy sẽ chỉ khiến Lục Phỉ Nguyên nhớ tới cả nhà họ Qúy.   Qúy gia đã tước đi quyền lựa chọn hôn nhân của anh và lấy việc ngồi tù hai mươi năm hoặc là anh phải kết hôn với Qúy Như Hinh. Liệu điều này có thể hạnh phúc?   "Qúy Như Hinh, nếu Lục Phỉ Nguyên là một kẻ ngốc, thì cô có thể vượt qua mối ràng buộc miễn cưỡng như vậy với anh. Nhưng trái tim của Lục Phỉ Nguyên rất cao, cho dù cô ép anh lấy cô, Lục Phỉ Nguyên cũng sẽ mang khúc mắc cả đời, cô biết không? "   "Trước đây tôi không biết, bây giờ tôi biết."   Qúy Như Hinh từ từ đưa ánh mắt nhìn ra, trong đôi mắt ấy không có bất kỳ ý nghĩa tranh đoạt nào.   Cô rõ ràng biết thủ đoạn bỉ ổi của Quý gia, nhưng để có được Lục Phỉ Nguyên, cô chấp nhận chịu đựng những thủ đoạn bỉ ổi như vậy, trước tiên là lấy được thân thể của anh, sau đó mới cố gắng lấy được trái tim.   Nhưng hóa ra Lục Phỉ Nguyên đã tự mình lựa chọn từ lâu.   —— Cô gái này hiểu rõ anh ấy hơn cô, và thông minh hơn cô.   "Mễ Nhiên, không có cô, tôi vẫn có thể thuyết phục bản thân tiến hành theo kế hoạch. Dù sao trong lòng Lục Phỉ Nguyên cũng không có ai. Sau khi chiếm được vị trí vợ anh, Lục Phỉ Nguyên sẽ phải là của tôi ... Nhưng ... "   Nhưng Lục Phỉ Nguyên đã yêu Mễ Nhiên!   dấu hickey màu đỏ tươi trên cổ Mễ Nhiên tượng trưng cho mối quan hệ thân thiết giữa họ.   Vì vậy: "Bây giờ, ngay cả khi Lục Phỉ Nguyên được phép lựa chọn giữa việc vào tù và kết hôn với tôi, quyết định của anh ấy vẫn là vào tù và sau đó kết hôn với cô, đúng không?"   Mễ Nhiễm gật đầu: "Nếu là Lục Phỉ Nguyên, anh ấy sẽ làm vậy."   Qúy Như Hinh nhắm mắt lại, nước mắt tuôn rơi.   "Thật nực cười khi tôi cho rằng Lục Phỉ Nguyên nhìn nhầm người. Hóa ra tôi mới là người nhìn nhầm."   Mễ Nhiễm thở dài một tiếng:"Quý tiểu thư, bất kể nói thế nào, lần này tôi muốn cám ơn cô , bằng không, kết cục của ba người chúng ta đều khó chiếm được hạnh phúc ."   "Không cần cám ơn, giúp tôi chăm sóc tốt cho anh ấy."   Ngày hôm nay nghe lời nói của Mễ Nhiễm, quý Như Hinh cũng đột nhiên hiểu rõ, nếu như tiếp tục cưỡng cầu, Lục Phỉ nguyên sẽ khổ sở cả đời .   Đến thời điểm, kết cục của bọn họ chỉ sợ cũng là tan rã trong không vui.