Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng
Chương 34 : Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng
CHƯƠNG 34: KHÓ KHĂN
Quý Như Hinh không biết, tại sao mình lại chật vật như vậy.
Vào đầu năm ngoái, cô đã yêu Lục Phỉ Nguyên và đã theo đuổi anh.
Cô từ bỏ vị trí Phó Chủ Nhiệm, cầu mong cha cô chào hỏi người đứng đầu trụ sở và chuyển mình sang bên Lục Phỉ Nguyên làm thư ký.
Cô là một tài nữ, là sinh viên khoa học máy tính, có xuất thân xuất chúng và gu thẩm mỹ cao cấp. Cha và mẹ cô yêu cô như ngọc trong lòng bàn tay, từ nhỏ những thứ cô muốn cái gì thì có cái đó .
Chỉ có ở cửa ải tình trường này, cô lại liên tục không ổn định.
—— Khi cô mới đến vào năm ngoái, tình địch số một của cô là Tần Hương, bất kể xuất thân, ngoại hình, học vấn, Tần Tương đều không đánh bại được mình.
Vào đêm ngày lễ tình nhân năm ngoái, Tần Hương yêu cầu cha mình thăng chức cho Lục Phỉ Nguyên, Tần chủ nhiệm liền đồng ý giúp đỡ tiền đồ của Lục Phỉ Nguyên, chỉ cần anh chịu cưới con gái của chính mình, sau đó vinh hoa phú quý hưởng thụ bất tận.
Sự “tán thưởng” như vậy chắc chắn là cơ hội tuyệt vời để một đứa trẻ xuất thân thấp hèn như Lục Phỉ Nguyên có thể bước chân vào giới thượng lưu.
Tuy nhiên, Lục Phỉ Nguyên nói: “Tôi không muốn, thứ mà tôi muốn thì sẽ tự mình giành được.” Anh ta từ chối làm con rể nhà họ Tần ngay tại chỗ.
Quý Như Hinh cảm thấy rằng cô ta không hiểu lòng người. Lục Phỉ Nguyên thực sự là một người đàn ông rất tốt --- lòng cầu tiến rất cao, giữ mình trong sạch, cũng chưa bao giờ nịnh nọt, là nhân phẩm hiếm có
Vì điều này, cô quyết tâm theo đuổi Lục Phỉ Nguyên.
Lục Phỉ Nguyên thích màu trắng thuần khiết, ngày nào cũng mặc đồ trắng, ăn mặc đẹp không tì vết.
Lục Phỉ Nguyên thích uống trà, vì vậy cô thay trà ở văn phòng bằng trà ngon ở nhà, để anh có thể thưởng thức trà ngon quanh năm.
Lục Phỉ Nguyên không thích mùi nước hoa, vì vậy cô không bao giờ xịt nước hoa nữa, mà chỉ đem quần áo hun đúc ra một ít mùi đàn hương nhi, ngửi thấm ruột thấm gan.
Lục Phỉ Nguyên rất thích đọc sách, đặc biệt là sách lịch sử, cô ta là một cô gái mà lại học khoa học máy tính và đã vào trường Đại học Bắc Kinh luyện thi lịch sử. bây giờ có thể đem lịch sử Trung Quốc dưới năm ngàn năm đều nói qua một lần. . . . . .
Có điều gì mà cô không thể làm tốt ?!
Tại sao Lục Phỉ Nguyên vẫn không thích mình?!
Tại sao anh không thích mình, cô đoán không ra, nhưng có thể cảm nhận được bằng trực giác của một người phụ nữ -
Vào sinh nhật của mình, có nhiều người yêu mến cô đều chuẩn bị quà cẩn thận. Nhưng Lục Phỉ Nguyên hoàn toàn không nhớ ngày sinh của cô. Ngay cả khi cô đề cập, "Hôm nay sinh nhật em." Chỉ nói một câu , "Chúc mừng sinh nhật"
Khi coo bị ốm, những người theo đuổi cô đều nhắn tin an ủi cô, nhưng Lục Phỉ Nguyên chỉ nhắn một câu: Tôi để Tiểu Trương tiếp quản công việc, sẽ không làm chậm quá trình hồi phục của cô.
Tất cả các hành vi đều cho thấy: Anh không muốn lấy lòng mình chút nào!
Đến cùng tại sao vậy chứ? !
Tại sao Lục Phỉ Nguyên không yêu mình ?!
Câu hỏi này làm cô nghi hoặc trong một thời gian dài, cho đến thời điểm một tuần trước:
Mặt trời buổi trưa rất sáng, nhưng có một tấm màn dày chặn nó lại, và chỉ một chút ánh sáng mặt trời chiếu vào phòng.
Cô bước vào với tách trà, mắt cô quét qua bệ cửa sổ, kính từ sàn đến trần và kệ sách đầy tài liệu ... Rồi cô thấy Lục Phỉ Nguyên đang ngồi trên ghế sofa, nhìn vào thứ gì đó.
Cô thận trọng bước tới, kết quả nhìn thấy một quyển album ảnh.
Anh tập trung nhìn vào album, thậm chí không nhận ra có ai đó bước vào.
Lục Phỉ Nguyên lật lại một vài trang ảnh phong cảnh, đôi mắt anh vẫn nhìn vào người trong cảnh.
Khuôn mặt của người đó - chính là Mễ Nhiên!
Đáp án này làm bẽ mặt những nỗ lực trước đây của cô!
Quý Như Hinh xác định, cái người hám giàu này đã dùng những chiêu trò đê tiện sau lưng gì, để mê hoặc Lục Phỉ Nguyên.
Cô ta càng chắc chắn rằng Lục Phỉ Nguyên sẽ không có kết quả tốt đẹp gì nếu cưới Mễ Nhiên.
Điều kiện của Mễ Nhiên rất kém, gia đình vẫn là gánh nặng lớn. Cô ấy có thể cho Lục Phỉ Nguyên cái gì? Tương lai? Quyền lực? Hay một người vợ hoàn hảo? Không, Mễ Nhiên không đủ khả năng. Cô ấy chỉ hủy hoại tất cả của Lục Phỉ Nguyên!
Vì vậy, cô ấy muốn quay lại với Lục Phỉ Nguyên!
Thông báo hiện tại là lời tuyên bố tình yêu và nỗ lực cuối cùng của cô. Nếu lần này thất bại, họ hàng của Qúy gia sẽ "ra tay" giúp cô giành được chàng rễ hiền này.
Đến lúc đó, nếu ép buộc Lục Phỉ nguyên cùng mình kết hôn, không khỏi làm cho quá mức lúng túng.
Cô thực sự hy vọng sẽ không đi xa như vậy.
***
"Em thích anh."
Qúy Như Hinh trịnh trọng nói câu này.
Lục Phỉ Nguyên dừng hai tay đang gõ chữ, xoay người lại nhìn cô.
Rõ ràng là mùa xuân hoa nở, nhưng đôi mắt của Lục Phỉ Nguyên khiến Qúy Như Hinh như rơi vào hầm băng. Anh không có một chút ngạc nhiên nào, mà là bối rối. Anh nhìn cô lo lắng, như muốn hỏi: Qúy Như Hinh, tại sao cô lại nói vậy? Những lời như vậy?
Một lúc sau, Lục Phỉ Nguyên ngập ngừng nói: "Xin lỗi."
Qúy Như Hinh bước tới gần anh, lấy hết can đảm đánh chìm thuyền. "Lục chủ nhiệm, em đã nói là em thật lòng thích anh . Anh cũng hãy nghĩ xem: Nếu anh ở bên cạnh em, sẽ có rất nhiều lợi ích."
Đôi mắt đen nghiêm túc ngày xưa, giờ khắc này đầy đủ ý lạnh.
Lục Phỉ Nguyên nói: "Qúy Như Hinh, tôi xin lỗi nếu tôi nói xin lỗi."
Anh không biết tại sao Qúy Như Hinh, người luôn thờ ơ như hoa cúc, ngày nay lại trở nên hung dữ như vậy.
Anh ấy chọn Qúy Như Hinh làm thư ký vì hai lý do: Thứ nhất, Qúy Như Hinh cũng tốt nghiệp khoa Khoa học máy tính, và cô ta và anh ấy là đồng môn sư huynh muội, hai người có thể giám sát lẫn nhau trong công việc. Thứ hai, Qúy Như Hinh luôn là một cô gái có tính cách đơn giản. Cô không thích ăn mặc hở hang, không thích thời trang, và yên lặng ở bên cạnh anh, không bao giờ gây rắc rối.
Không ngờ Qúy Như Hinh lại thực sự “tự tiến cử”!
"Làm anh biết rằng nó không phù hợp? Lục Phỉ Nguyên, em biết rằng những câu nói này có chút không hay , nhưng nền tảng gia đình của em sâu sắc hơn anh nghĩ. Không phải ước mơ của anh là tạo ra một đội an ninh mạng? Cha mẹ em có thể giúp anh. Chỉ cần ở bên em, anh có thể toàn tâm toàn ý cho ước mơ của mình...... "
"Qúy Như Hinh, ước mơ của tôi bây giờ là ở lại trụ sở và trở thành một kỹ sư."
Lục Phỉ Nguyên lạnh lùng ngắt lời Qúy Như Hinh.
Ước mơ của anh thực sự là thành lập một công ty Internet, nhưng anh sẽ không bao giờ thực hiện mong muốn của mình bằng cách bán tình yêu.
Lúc này, Qúy Như Hinh đang thực sự lo lắng.
Một ánh sáng đau khổ lóe lên trong mắt cô, gần như khẩn khoản: "Lục Phỉ Nguyên, dù anh nghĩ thế nào, em hoàn toàn tôn trọng cuộc sống của anh và em hoàn toàn hiểu giấc mơ của anh. Chúng ta đều là đồng môn được dạy bởi một giáo viên cố vấn, em có thể hỗ trợ cho anh rất nhiều ... Không phải đều nói đằng sau một người đàn ông thành đạt, phải có một người phụ nữ sao? Em nguyện ý, em có thể là người phụ nữ đó, vậy anh hãy chọn em, được không? ! "
Cô gái kiêu ngạo của gia đình họ Qúy đang tuyệt vọng vì tình yêu.
Cô thực sự không thể nhìn Lục Phỉ Nguyên bước ra khỏi cô.
Sở Hà Hán giới, cô không muốn nói gì cả.
Tôn nghiêm cùng giấc mơ, cô cũng hết thảy không muốn để ý tới rồi.
Chỉ cần Lục Phỉ nguyên chịu lựa chọn chính mình, cô có thể làm bất kỳ điều gì mà một người phụ nữ anh cần.
Vì lẽ đó, "Lục Phỉ nguyên, anh lựa chọn em, để em sau này chăm sóc thật tốt anh, có được hay không?"
Bầu không khí lập tức trầm mặc lại.
Một lúc lâu, Lục Phỉ nguyên mới nói:"Quý Như Hinh, tôi lặp lại lần nữa, sự lựa chọn của tôi không phải cô."
Từ chối bình tĩnh như vậy, đều là làm người đau lòng mà.
Quý Như Hinh tuyệt vọng che miệng lại, "Đùng!" một tiếng, một giây sau, quý Như Hinh chạy ra khỏi ngoài cửa, nhưng không ngờ bắt gặp người ngoài cửa.
Cửa mở ra, mắt to mắt nhỏ nhìn nhau.
Mễ Nhiễm gần như bị hạ gục bởi Qúy Như Hinh.
“ Mễ Nhiên !” Lục Phỉ Nguyên đi tới trước, “Em tại sao lại ở chỗ này?
"Em đến gặp anh để bàn một chuyện, nhưng không ngờ ...Quý tiểu thư , cô không sao chứ?"
Khi Mễ Nhiễm nhìn thấy Qúy Như Hinh cắn môi, bật ra máu, ánh mắt của cô ta gần như bùng cháy.
"Tôi, tôi không sao, Lục chủ nhiệm, tôi thậm chí còn không biết rằng anh vẫn còn một vị khách quý, vì vậy tôi sẽ rời đi ngay bây giờ!"
Nói xong, Qúy Như Hinh đóng sầm cửa và rời đi.
Lục Phỉ Nguyên và Mễ Nhiễm là những người duy nhất còn lại trong văn phòng. Lục Phỉ Nguyên kéo cô vào trong, không do dự, sau đó ôm cô ngồi trên ghế sofa .
Mễ Nhiễm còn chưa nói gì, cậu đã tự nhủ: "Mễ Nhiễm, tôi chỉ thích mình em, đừng hiểu lầm tôi."
"Em biết rồi, đừng đè lên em a......"
Cô đang cố gắng tránh thoát, thậm chí Lục Phỉ Nguyên còn gọi mình là "Mễ Nhiễm" mà không hề nhận ra.
Kết quả là Lục Phỉ Nguyên không chỉ chỉ ấn cô mà còn nhân cơ hội hôn lên môi cô.
Một cái hôn quá kịch liệt, Mễ Nhiễm đã hoàn toàn không thở nổi, tay nhỏ không ngừng vuốt bờ vai của anh cùng phần lưng, bị ép tới mức eo cô dán chặt vào ngực của anh.
Sau khi hôn xong, khi anh buông cô ra, một tia nước óng ánh từ đầu lưỡi anh nối tới chiếc lưỡi nhỏ nhắn của cô, Mễ Nhiễm đỏ mặt ngay lập tức khi nhìn thấy dây nước kéo dài. .
Trước khi điều chỉnh được nhịp thở, Lục Phỉ Nguyên đã đặt cô ngồi trên ghế sô pha.
Đôi mắt anh đầy hình bóng cô, và anh khẽ hỏi: "Em vừa mới đứng ngoài cửa vừa nghe lén à?"
Mễ Nhiễm quýnh: "Không nghe hết tất cả, nhưng phần lớn đều nghe được."
"Vậy em nghĩ gì về biểu hiện của tôi?"
Lục Phỉ Nguyên bình tĩnh lại, như thể người đàn ông vừa mới được tỏ tình không phải là mình.
"Biểu hiện của anh rất tốt, nhưng phải khéo léo trong lời nói trong tương lai, miễn cho các cô gái nghĩ không ra tìm anh tính sổ."
"Tôi luôn coi Qúy Như Hinh là thư ký của mình, và không bao giờ để ý rằng cô ta có ý nghĩa khác."
Lục Phỉ Nguyên cúi xuống, cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô mà hôn, động tác ôn nhu dường như khẽ hôn sương sớm.
"Vậy thì anh quá không nhạy bén."
Được người khen ngợi là "không nhạy bén",Lục nào đó mới buông cô ra, "Đúng rồi, em hôm nay tới tìm tôi có chuyện gì?"
—— Mặc dù anh hỏi, nhưng Lục Phỉ Nguyên đã biết mục đích đến của Mễ Nhiễm, trên blog của cô có nhắc đến việc Cao Tây đã giao cho cô ấy xử lý khế ước hôn nhân, thái độ còn do dự nên hôm nay cô đến hỏi anh ấy.
"Hãy làm những gì em nghĩ là đúng và bỏ qua những tin đồn bên ngoài."
Anh nói với cô như vậy.
Mễ Nhiễm mỉm cười: "Em nghĩ anh sẽ thuyết phục em không gây ra rắc rối chứ."
"Nếu em rút lui khi đối mặt với khó khăn, đó không phải là phong cách của em."
Một trong những lý do khiến anh ngưỡng mộ Mễ Nhiễm là vì sự dũng cảm tiến lên của cô.
Với sự đồng ý của bạn trai, tâm trạng của Mễ Nhiễm rất thoải mái và tất nhiên, cô vẫn chưa quên được Qúy Như Hinh.
"Sau đó em phải làm một điều khó khăn khác."
"Có chuyện gì vậy?"
"Ngăn Qúy Như Hinh tiếp tục thích anh."
Truyện khác cùng thể loại
2263 chương
736 chương
461 chương
17 chương
138 chương
452 chương