Kẹo cứng của đại ca

Chương 8 : Kẹo cứng của đại ca

* SB là viết tắt của một từ tục.   Đây là phòng chiếu phim.   Màn hình lớn hơn rất nhiều so với ti vi nhỏ gia dụng, ghế dài đen thùi lùi, trên mặt đất còn có tàn thuốc và chất lỏng không rõ là gì. Người đàn ông trung niên đi ra ngoài, đóng cửa lại, trong phòng lập tức tối om không nhìn thấy gì.   Hứa Xế bảo cô bật đèn, cô sờ thấy một sợi dây, kéo xuống.   Nam sinh đứng bên cái giá cạnh màn hình, hỏi cô muốn xem gì.   Diệp Khả chạy qua, nhảy lên một lúc nhưng chỉ có thể đọc được mấy cái tên mờ ảo. Hứa Xế dứt khoát xách nách bế cô lên, cô nhóc nhìn từng cái như gà con, cuối cùng cô chọn một bộ phim cương thi trông có vẻ đáng sợ.   Giọng của Hứa Xế truyền đến từ phía sau, hình như có cả giọng cười, “Không sợ à?”   Sợ cái rắm, cương thi zombies thi bay gì đó cô xem nhiều rồi.   Nhưng ở trước mặt đại ca, tiểu đệ chỉ có thể giả vờ sợ.   Cô nhóc khúm núm nói, “Có đại ca ở đây, không sợ!”   Nói đùa, với sức chiến đấu của Hứa Xế, dù có là cương thi thì anh cũng có thể đấm vỡ đầu nó.   Gan mà đại ca cho, rất lớn!   Cầm băng cát sét bỏ vào máy, anh kéo cô ngồi xuống dãy đầu.   Hứa Xế cao, bình thường ngồi xuống là được, còn cô thì phải nghển mỏi cả cổ. Cuối cùng không biết là bị con quỷ không biết xấu hổ nào bám vào người, đầu tiên cô nhích lại gần anh, cuối cùng dứt khoát ngồi trên đùi anh.   Nam sinh vuốt tóc cô, không phản đối.   Diệp Khả yên tâm lớn mật, bắt đầu xem. Có lẽ là tuổi nhỏ lại, có là sau khi thời đại này thay đổi, đang trong thời kỳ phát triển mạnh mẽ, tinh thần con người đã thoáng hơn. Lúc thì cô kêu, lúc thì cô sợ, phản ứng theo tính mình.   Rất tự nhiên.   Hai bím tóc đen lắc lư qua lại, quét lên mặt người phía sau, rất ngứa.   Giữ chặt tiểu đệ lộn xộn lại, đại ca đặt đầu lên bả vai cô, ấn mạnh xuống.   “Còn nhúc nhích nữa sẽ tét mông.”   Diệp Khả sợ tới mức nấc lên, ngồi trật tự.   Cuối cùng lúc đạo sĩ chế ngự được cương thi, cô mới thấy đói, sờ túi xách đan len theo bản năng. Hứa Xế thấy bàn tay nhỏ nhắn của cô lục tới lục lui trong túi, cuối cùng lấy ra ít vụn kẹo liếm liếm.   Vừa đáng yêu lại đáng thương.   Nam sinh cầm bím tóc cô, đứng dậy đi ra ngoài.   Lúc anh vào, Diệp Khả đã đổi băng cát sét khác, ngoan ngoãn ngồi trên ghế lắc chân. Cô nhóc nhìn rất đáng yêu, lùn lùn, tóc vừa đen vừa dày, khuôn mặt to bằng bàn tay, đôi mắt sáng lấp lánh.   Làm nũng, chơi xấu, còn dính như con cún giữ nhà.   Anh bước đến, xé lớp vỏ ra, hỏi cô có muốn rắc gia vị không.   Không phải mì trẻ em, là mì ăn liền đóng gói. Một gói chín hào, bình thường cô phải tích tiền lâu lắm mới ăn được, còn phải bảo mẹ Diệp chần trứng gà mới thỏa mãn. Diệp Khả bẻ thành miếng ném vào miệng, nhai rồm rộp, ăn xong ôm lấy đùi Hứa Xế.   “Đại ca, anh tốt quá, anh chính là cha mẹ tái thế của em.”   Nếu có thể, cô muốn gọi cha.   Đại ca lạnh mặt nghe cô nịnh hót.   Trên màn hình xuất hiện một ký hiệu hình cái khiên, ở giữa viết hai chữ SB to đùng, cô nhóc nhai mì, thầm nghi ngờ, công ty ngu ngốc nào lại trực tiếp in chữ SB lên phần giới thiệu phim vậy.   Nét mặt Hứa Xế hơi kỳ lạ, anh định đứng dậy đi đổi, nhưng cô nhóc đã ngồi lên đùi anh.   Thi thoảng còn lắc mông.   Trước đó băng cát sét này được đặt trên cái bàn bên cạnh, bìa rất khủng bố. Cô xem một lúc, cảm thấy cốt truyện hơi không bình thường, phim điện ảnh thời xưa không có kỹ xảo đặc biệt, hình ảnh chân thật, phim ma u ám đáng sợ.   Cô sợ tới mức co rụt lại, mặt nhanh chóng tái đi.   Mẹ ơi —— nữ quỷ này dùng sắc dụ hoặc, sao cởi quần áo xong lại không đánh nữa? Cơ thể trắng nõn nà, bầu ngực và cặp mông đầy đặn, phụ nữ nhìn thấy cũng suy nghĩ bậy bạ.   Liên tục thầm chửi thề vài tiếng, lại thấy thư sinh cởi quần, một cây giáo ló ra từ trong bụi cỏ rậm rạp, hắn trực tiếp túm lấy ngực nữ quỷ, đẩy người tiến vào.   Tần suất di chuyển này, cảnh tượng rất thật.   Thật sự khiến người ta sợ hãi.