Năm mươi sáu, "Ê ê, chuyện này có liên quan gì đến mẹ tớ chứ?" Hoà Đồng bất mãn, vỗ vỗ bàn. Tiêu Trì tuyệt vọng,"Ừ ha, không có quan hệ với mẹ cậu...... Đúng rồi, cậu "cứng" với ai?" Mặt Hoà Đồng hơi mất tự nhiên,"...... Giao Dịch." Mặt Tiêu Trì rất muốn chửi thề,"Đệt, thời gian hai người gặp nhau có nhiều giống như tớ với cậu không?" Ánh mắt Hoà Đồng hơi dao động,"...... À, gần đây gặp hơi nhiều." Tiêu Trì hoảng sợ,"Xảy ra chuyện gì?" Hoà Đồng khụ khụ,"Giao Dịch...... Hiện tại là bạn trai tớ." "Cái gì?!!!?" Tiêu Trì cảm thấy nội tâm mình 10 ngàn chữ "đệt" bắn xuyên. Hoà Đồng không thể nói gì nữa,"Phản ứng lớn thế." "Gì chứ...... Nếu chỉ mới hai ngày không gặp, mà tớ có bạn trai rồi, cậu không khiếp sợ hả?" Hoà Đồng nghiêm túc nhìn chăm chú vào hai mắt Tiêu Trì, chậm rãi lắc đầu,"Sẽ không." Bỗng nhiên Tiêu Trì ý thức được cái gì:"......" Năm mươi bảy, Tiêu Trì rót ly nước cho mình, chậm rãi hồi phục nội tâm kích động. "Có lẽ cậu... thích người ta đó." Hoà Đồng sửng sốt ba giây. Ba giây. Giây. "Đậu!!!" Hoà Đồng cảm thấy nội tâm mình bị 10 ngàn câu fuck mom you xuyên qua. Tiêu Trì bình tĩnh cười cười, trong lòng đã biết trước Hòa Đồng sẽ thế này mà, hớp một ngụm nước nguội,"Không thì cậu sẽ không "cứng" với một tên đàn ông đâu." Hoà Đồng hỗn loạn gật gật đầu, đầu rối loạn rời khỏi nhà Tiêu Trì. Thì ra, có phản ứng khi bị gay sờ JJ, đó là thích anh ta sao? Năm mươi tám, Hoà Đồng mất hồn mất vía vài ngày. Lại một ngày, Giao Dịch gửi tin nhắn cho Hòa Đồng: Buổi sáng tốt lành. Hoà Đồng nhìn chằm chằm tin nhắn này, bỗng nhiên ma xui quỷ khiến trả lời lại: Giao Dịch, tôi có chuyện muốn nói với anh. Giao Dịch bên kia trả lời lại rất nhanh: Chuyện gì? Hoà Đồng cầm di động trầm mặc một lát. Sau khi trầm mặc xong, Hoà Đồng gõ: Giao Dịch, tôi yêu anh. Năm mươi chín, Đầu kia Giao Dịch muốn nổ tung. Tay Giao Dịch không nghĩ ngợi gì liền gửi lại một tin: Cậu đến trái đất có mục đích gì. Hoà Đồng bị tin nhắn làm cho tức cười. Hoà Đồng vắt chéo chân lên, từng chữ từng chữ nhấn xuống: Xin lỗi, không phải tôi đâu. Đùa thôi. Tay cầm di động của Giao Dịch run lên, suýt nữa đánh rớt điện thoại. Hoà Đồng lại chậm rãi gửi qua: Tôi muốn nói một chuyện với anh...... Tim Giao Dịch như đập tới cuống họng luôn. Hoà Đồng nhấn "gửi đi". Tôi muốn nói với anh, tôi lại phát hiện có một người thầm mến tôi. Nháy mắt, Giao Dịch khó có thể dùng lời diễn tả được, vừa kinh hoảng lại có chút chờ mong, nhưng nhiều hơn là tay chân luống cuống: Sau đó thì sao? Hoà Đồng nhìn tin nhắn này, khóe miệng chậm rãi nhếch lên một nụ cười không có ý tốt. Người đó nói, đã theo dõi tôi 3 tháng lẻ 7 ngày rồi, biết sở thích của tôi, nấu cơm cho tối, lúc ngủ còn có ham mê biến thái không thể nói được. Tay đánh chữ của Giao Dịch run run, cầm di động không vững:...... Sau đó thì sao? Hoà Đồng cười ha ha, ngã nhoài lên giường. Một tuần sau là sinh nhật của tôi, biểu hiện tốt... Dẫn anh đi gặp người lớn luôn. "Ầm" một tiếng. Di động Giao Dịch rớt xuống đất. Sáu mươi, Mọi thứ xảy ra quá nhanh, quả thực khiến Giao Dịch trở tay không kịp. Giao Dịch cực kì mê mang, sao bỗng dưng Hoà Đồng thông suốt như thế? Giao Dịch ám chỉ công khai vô số lần, thậm chí tìm cơ hội "sờ ấy ấy" của Hòa Đồng, Hòa Đồng cũng chưa hiểu, sao tự dưng hôm nay Hòa Đồng lại thông suốt? Giao Dịch nhặt điện thoại lên, mở tin nhắn chào buổi sáng nhìn cho thật kỹ. Không có gì kì lạ mà, mỗi ngày đều gửi như thế, sao hôm nay bỗng có hiệu quả? Chuyện xảy ra bất thình lình khiến Giao Dịch kích động không ngừng trong lòng. Cả ngày, khóe miệng của Giao Dịch không hề hạ xuống. Nhân viên trong công ty cảm thán: Hôm nay cứ như là đứng trong làn gió xuân ấm áp* ấy. [如沐春风: thành ngữ TQ, 1. Như là được khai sáng, được cảm hóa hay nhận được điểu bổ ích khi ở chung với người có đức hạnh cao thượng, có học thức cao. được soi sáng, được cảm hóa,... | 2. Cũng có nghĩa là chìm đắm trong hoàn cảnh tốt đẹp, tâm tình vui sướng thoải mái. Giống như đứng trong gió xuân ấm áp.]