Huyết hận
Chương 105 : Thần binh khai phong
Vấn Thiên nấp sau một tảng đá trên triền dốc, co mình dõi mắt quan sát trận chiến bằng ống nhòm
Một thân cây đại thụ khổng lồ, gốc cây phải đến hơn chục người ôm không xuể, từ thân cây đó, nhiều cành cây thẳng tắp mọc ra tua tủa như những mũi chông sắc nhọn. Trên khắp thân cây treo đầy những tử thi méo mó, biến dạng, tất cả đều dính đầy máu và không nguyên vẹn. Ngay chính giữa thân cây chính là xác chết đặc biệt cao lớn mà Vấn Thiên đã từng thấy. Những văn tự viết bằng máu tỏa ra một thứ ánh sáng đỏ gay gắt, tử khí cường đại như làm người ta nghẹt thở.
Những vụ nổ long trời lở đất , khói bụi mù mịt ngập tràn khắp nơi
Những cao thủ xâm nhập vào Huyền giới đương nhiên không thể đi một mình. Họ dường như ý thức được phần nào sự nguy hiểm ở nơi mà họ sắp đến nên đã mang theo không ít thuộc hạ.
Những thuộc hạ này chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là làm tiêu hao sinh lực đối thủ càng nhiều càng tốt, cũng như trở thành lá chắn sống cho những cao thủ thực lực cường hãn. Đó là việc duy nhất họ có thể làm trước khi trở thành những tử thi nằm bất động dưới mặt đất
Có thể dễ dàng phân biệt những pháp sư triệu hồn và những kẻ xâm nhập. Những pháp sư triệu hồn mình mặc áo choàng đen, trên tay là những cây gậy ngắn dài đủ loại, hình dạng quái gở. Những kẻ xâm nhập này có vẻ như đến từ nhiều thế lực khác nhau, sử dụng nhiều loại binh khí, từ đao kiếm cho đến súng ống.
Hiện tại, trong số những kẻ xâm nhập chỉ còn chưa đến 10 người có thể đứng vững trên mặt đất. Tất nhiên đó đều là những cao thủ thực lực không tầm thường, đạo quân chủ lực của việc tranh đoạt thần binh. Số còn lại hoặc là đã chết, hoặc là đang nằm hấp hối, chờ thần chết đến tiếp đón mình về địa ngục.
Vấn Thiên nhìn thấy trong số những kẻ xâm nhập có 3 tên mặc áo khoác dài màu trắng thanh khiết có in biểu tượng của tôn giáo, chắc chắn là những nhân vật cao cấp của giáo hội Roma. Lại có 3 tên khác mặc y phục đen làm từ sợi kevlar che kín toàn thân, nhưng từ những chỗ y phục bị rách lại lộ ra vài chi tiết kim loại, không thể không là người của Thiên ngoại giáo.
Những kẻ còn lại, có đều là những người mà Vấn Thiên đã từng gặp mặt. Một tên là Thanh Long – một trong tứ linh, và tên còn lại là U Linh tư tế. Không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn U Minh tuyệt địa đã tham dự vào cuộc tranh đoạt thần binh này. Nguồn tin của họ thật lợi hại vô cùng. Vấn Thiên trong lòng thở dài ngán ngẩm, chàng không chắc rằng mình có thể thắng được U Linh tư tế. Nếu như 2 tên này cùng hợp lực đối phó với chàng thì chỉ trong vài phút Vấn Thiên sẽ bại vong
Đáng ngại nhất là một tên trung niên có mái tóc bạc hết phân nửa đứng gần chỗ U Linh tư tế. Tên này từ đầu chí cuối không tham gia chiến đấu. Hắn chỉ cần khẽ lách người là né tránh được những ma thuật do pháp sư triệu hồn thi triển với tốc độ xé gió. Trực giác mách bảo Vấn Thiên rằng đó chính là kẻ mạnh nhất trong số những kẻ xâm nhập
Vài chục pháp sư triệu hồn đang đứng yên trên những cành cây, mắt nhắm nghiền, sắc mặt có vẻ nghiêm trọng, trên trán mồ hôi đã lấm tấm. Dường như họ đang tập trung thi triển một loại ma thuật nào đó.
Nhưng đám người của Thiên ngoại giáo, U Minh tuyệt địa và giáo hội Roma lại không đánh nhau với những pháp sư triệu hồn, mà đối thủ của họ lại là một thế lực khác. Những kẻ này mình mặc những loại giáp trụ cổ quái, mang mặt nạ che kín toàn bộ diện mạo, hầu như không sử dụng binh khí gì khác ngoài đôi tay. Thế nhưng họ vẫn chiếm được thế thượng phong , không tỏ ra lúng túng hay bị động một chút nào.
Vấn Thiên quan sát một lúc, bất giác phải thốt lên
“Linh Không phái …”
“Phải “ – Một giọng nói vang lên sau lưng Vấn Thiên làm chàng phải giật mình, kinh hãi trong lòng
Vấn Thiên chưa kịp quay lại đã thấy sau gáy đau nhói, nhưng với thể trạng của chàng, chỉ một cú đánh lén chưa đủ để làm chàng bất tỉnh. Những gì vừa nhìn thấy làm cho Vấn Thiên bàng hoàng
Thân ảnh một nam nhân cao lớn mang chiếc mặt nạ khô lâu hắc ám
“Cha …” – Vấn Thiên chỉ kịp thốt lên
Một quyền đầu rắn chắc như thép giáng thẳng vào đỉnh đầu chàng. Tốc độ nhanh như điện, Vấn Thiên lại đang ngỡ ngàng, không thể phản kháng. Thế là chàng gục xuống, tất cả trước mắt như tối đen.
Mùi máu tanh hôi xộc vào mũi làm Vấn Thiên tỉnh dậy.
Chàng phát hiện tay chân của mình không thể cử động được. Thì ra là đôi tay của Vấn Thiên đã bẻ ngoặc ra sau và khóa chặt bằng những chiếc cùm sắt to lớn và chắc chắn, dưới cổ chân chàng cũng hiện diện một chiếc cùm như vậy. Một sợi xích sắt dài buộc chặt ngang người treo chàng lơ lửng trên một cành cây, chính là cây đại thụ treo đầy tử thi nơi thần binh đang ẩn tàng. Dĩ nhiên trong tình trạng này Vấn Thiên không cảm thấy thoải mái một chút nào.
Chàng cố gắng vận dụng toàn bộ sức mạnh, muốn bứt đứt những xiềng xích đó nhưng vô hiệu. Những cố gắng thất bại khiến cho tay chân chàng trầy xước và rướm máu, gân cốt mỏi nhừ, toàn thân như rã rời. Vấn Thiên cảm thấy mình trở nên bất lực giống như một con gia súc đang bị treo lên chờ đồ tể lại giết mổ.
Nhưng xung quanh cây đại thụ đó lại không có một ai cả. Trận giao tranh dường như đã kết thúc từ lâu.
Vấn Thiên đảo mắt nhìn quanh, chàng nhận ra mình không phải là tù binh duy nhất.
Vấn Thiên nhanh chóng nhận ra nữ pháp sư triệu hồn đã dẫn chàng vào Huyền giới. Cô ta cũng bị cùm tay chân, và treo lơ lửng trên một cành cây cách Vấn Thiên một đoạn chừng vài mét. Trên mặt nữ pháp sư xuất hiện nhiều vết bầm tím, khóe miệng rỉ máu, dường như cô ta đã bị đánh đập hành hạ một cách không thương tiếc.
Vấn Thiên im lặng ngắm nhìn từng đường nét trên khuôn mặt nữ pháp sư. Nếu như khuôn mặt vẫn lành lặn thì cô ta cũng có thể tính là một mĩ nhân hiếm có. Chiếc mũi cao, đôi môi đỏ mọng, kết hợp cùng nước da trắng hơi tái xanh và gương mặt thanh tú tạo nên một vẻ diễm lệ khá bắt mắt.Bộ y phục màu đen huyền bó sát như tôn lên những đường cong đặc trưng của nữ nhân, tạo ra một dáng vẻ phong tao, thành thục rất quyến rũ. Tuy nhiên, bộ y phục cô ta đang mặc đã bị rách nát, để lộ ra những phần cơ thể trắng nõn gợi cảm vô cùng.
Nữ pháp sư vẫn còn tỉnh táo. Như nhận ra được ánh mắt háo sắc của Vấn Thiên đang nhìn chằm chằm vào mình, cô ta “hừ” nhẹ một tiếng, gắt gỏng
“Nhìn cái gì mà nhìn …”
Vấn Thiên cười khổ
“Trong tình trạng không thể xoay trở như thế này, cô lại ở ngay trước mặt tôi, không nhìn cô tôi còn nhìn ai được nữa. Mà trông cô cũng khá đẹp đấy chứ, đáng để nhìn lắm. Hắc hắc …”
Nữ pháp sư mắng nhiếc một tràng
“Tên hấp huyết quỷ khốn kiếp. Là vì ngươi mà ta mới bị như thế này. Lại còn nhìn ta bằng ánh mắt dâm đãng đó nữa … Ta mà thoát ra được ta sẽ móc cặp mắt chó chết của ngươi ra …Đồ đê tiện, bỉ ổi, hạ lưu …”
Vấn Thiên vẫn mặc kệ những lời chửi rủa đó
“Bộ ngực cô cũng không lớn lắm, chỉ thuộc loại trung bình. Nhưng cô cũng khá cao, dáng người thon thả, nếu như ngực lớn quá nhìn sẽ không hay cho lắm. À, làn da cô cũng đẹp đấy chứ, trắng trẻo, mịn màng, giá như đừng bị bầm dập thì tốt biết mấy …”
Nữ pháp sư liên tục chửi mắng. Vấn Thiên vẫn cố ý tiếp tục bình phẩm về nhan sắc của cô ta, khiến cho cô ta tức đến sắp hóa điên. Cuối cùng, chửi rủa mỏi miệng mà vẫn không ăn thua, nữ pháp sư đành im lặng, từ khóe mắt lại trào ra những giọt lệ. Thấy những giọt nước mắt đó, Vấn Thiên chợt mủi lòng, không trêu ghẹo cô ta nữa.
Chàng cố gắng xoay người, nhìn quanh, rồi thốt lên
“Ồ, thì ra tất cả đều bị giam giữ tại đây”
Ngoài Vấn Thiên và nữ pháp sư ra, quanh thân cây vẫn còn 7 người nữa. Họ gồm 3 người của giáo hội, U Linh tư tế và Thanh Long, ngoài ra còn có 2 tên toàn thân bao bọc bởi sắt thép, có vẻ như là người của Thiên ngoại giáo.
Vẻ lo lắng trên mặt Vấn Thiên đột nhiên biến mất, chàng cười tươi, hồ hởi reo lên
“Hay quá, tất cả đều ở đây. Càng đông càng vui, không sợ cô đơn nữa. Có xuống địa ngục cũng có người đi theo trò chuyện dọc đường, cũng đỡ nhàm chán lắm chứ nhỉ. Hi hi hi …”
Nữ pháp sư càu nhàu
“Đồ điên …”
Vấn Thiên quay sang cô ta, nở nụ cười hỏi
“Cô tên là gì thế ?”
“Vì sao ta lại phải nói cho ngươi chứ” – Nữ pháp sư hậm hực
“Cô ta tên là Jenny” – Một giọng nói phát ra từ phía trên đầu Vấn Thiên
Chàng ngước mắt nhìn lên, rồi tỏ vẻ ngạc nhiên
“Nick, hóa ra anh bạn cũng ở đây. Vui quá, hi hi hi”
Tình trạng của Nick tệ hơn Vấn Thiên rất nhiều. Hắn bị trói bó rọ bằng nhiều sợi dây thừng và bị treo ngược, đầu chổng xuống đất. Cũng may mà Nick vốn là cương thi, nếu như là người thật e là máu đã dồn lên não, chí ít cũng phải mê man bất tỉnh nhân sự mất rồi
Vấn Thiên liếc nhìn Jenny, cười gian
“Tên cũng đẹp, người trông cũng không tệ “
Jenny im lặng, Vấn Thiên vẫn không tỏ ra chán nản, lại nói tiếp
“Vì sao cô lại bị như vậy ?”
Dường như câu hỏi này *****ng chạm đúng vào tâm sự của Jenny, cô ta ấm ức nói
“2 tên tiểu nhân chó chết Jacob và Perry … Chúng đã thông đồng với nhau vu cho ta là kẻ phản bội … Mọi chứng cứ đều chống lại ta … Thế là những trưởng lão lập tức kết tội ta và treo ta lên nơi này cùng các ngươi để chút nữa sẽ tiến hành khai phong cho thần binh … Tất cả đều do ngươi hại ta … “
Vấn Thiên hoài nghi hỏi lại
“Khai phong cho thần binh là thế nào ? “
Jenny chưa kịp trả lời thì một giọng nói the thé vang lên, giọng của U Linh tư tế
“Thần binh sau khi xuất thế phải được uống máu người mới có thể trở thành lợi khí có linh tính được. Không nên dùng máu của những kẻ yếu đuối vô dụng, phải cho thần binh tắm trong máu của những kẻ có thực lực hoặc pháp lực hơn người, quá trình đó gọi là khai phong thần binh “
Vấn Thiên vẫn cười hềnh hệch, nói
“A, hóa ra chúng ta là những vật tế thần. Hi hi hi “
Nick bỗng hướng về phía U Linh tư tế hỏi
“Yul, là bà đó phải không ?”
U Linh tư tế giật mình, im lặng không nói gì nữa. Thái độ đó như ngầm thừa nhận thân phận của hắn chính là Yul – 1 nữ hấp huyết quỷ mà Nick đã từng quen biết. Vấn Thiên cố gắng xoay người quan sát U Linh tư tế một lượt từ đầu đến chân. Đôi ống tay áo rộng thùng thình đã bị xé rách, để lộ bờ vai gầy guộc, và kinh dị hơn nữa, U Linh tư tế không hề có một cánh tay nào cả. Dường như đôi tay của U Linh tư tế đã bị cắt cụt đến tận vai từ lâu, vết sẹo vẫn còn có thể trông thấy một cách rõ ràng.
Phát hiện ánh mắt của Vấn Thiên đang nhìn mình, U Linh tư tế gào to
“Là do cha của ngươi ban tặng cho ta đấy. Hắn chính là kẻ đã giết chết nam nhân duy nhất mà ta yêu thương, ta hận hắn đến tận xương tủy, chỉ muốn xé nát hắn ra từng mảnh vụn “
Vấn Thiên trở lại dáng vẻ cười cợt
“Nếu như bà có thể thoát khỏi nơi này. Ha ha ha “
Cuộc đối thoại đã làm những người khác tỉnh dậy, họ đều nhìn Vấn Thiên với ánh mắt ngạc nhiên khó tả.
Vấn Thiên không chú ý đến U Linh tư tế nữa, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Jenny với vẻ dâm đãng. Chàng cười hô hố một tràng dài rồi lớn tiếng nói
“Bị xiềng xích thế này chán quá. Thôi thì chúng ta xem như có duyên, cùng bị xích chung vào một thân cây. Thời gian trôi qua thật chán chường quá đi … À, hay là tôi kể chuyện vui để mọi người đỡ căng thẳng nhé “
Không một ai trả lời chàng, Vấn Thiên vẫn tiếp tục nói oang oang
“Hôm nọ lão dâm tặc dẫn tôi vào một nhà chứa hạng sang. Ôi chao, các cô nương nơi đó thật là hấp dẫn vô cùng. Vừa nhìn thấy họ thằng nhỏ của tôi đã nổi loạn liền. Hi hi hi, cô nào cô nấy đều có bộ ngực nhô cao, mông nẩy nở, eo thon, da mịn màng. Nhất là mấy cô gái tóc vàng, trông họ quyến rũ vô cùng, vừa trông thấy là muốn đè họ ra mà làm cái việc ấy. Nhưng tôi vẫn thích mấy cô gái châu Á, tóc đen hơn, trông họ có vẻ gì đó huyền bí, khơi gợi sự tò mò muốn khám phá “
Vừa nghe đến đó, “khán giả” lập tức có phản ứng. 3 người của giáo hội ho như bị sặc. U Linh tư tế và Thanh Long hậm hừ tỏ vẻ khó chịu. Jenny lầm bầm chửi rủa, còn 2 tên Thiên ngoại giáo lại thở dài tiếc nuối. Chỉ có tên cương thi Nick là cử tọa trung thành, dỏng tai lắng nghe Vấn Thiên kể chuyện
Vấn Thiên vẫn mặc kệ, tiếp tục kể câu chuyện của chàng
“Tôi chọn ra 2 cô gái đẹp nhất, 1 cô tóc vàng và 1 cô tóc đen. Tên quản lý nhìn tôi có vẻ ngạc nhiên, tôi liền chọn thêm 1 cô tóc đen nữa rồi boa cho hắn mấy trăm USD, thế là cặp mắt hắn liền sáng rỡ. Tôi dẫn 3 cô gái lên phòng ngủ, chao ôi cái giường thật là rộng và sạch sẽ, chăn nệm trắng tinh, lại êm ái nữa. 3 cô gái nhìn tôi cười cợt, có vẻ như không tin vào năng lực của tôi. Thế là tôi chứng minh cho họ thấy. Ban đầu là màn khởi động, ai chà, đôi tay của các cô ấy mới thật mềm mại làm sao, kỹ xảo miệng lưỡi cũng cực tốt, làm cho chú em nhỏ của tôi hưng phấn cực kì. Mấy ngón tay của tôi cũng không vừa đâu nhé, chỉ vừa dạo chơi một lúc mà đã có 1 cô phải tiết thân đấy, hi hi hi. Sau đó là tiết mục chính …”
Vấn Thiên say mê kể bằng giọng điệu dâm đãng, khả ố. 3 người của giáo hội không thể chịu nổi, phải lên tiếng
“Nhân danh đức chúa trời, hãy im miệng “
“Vì chúa, xin hãy dừng lại, hãy tha cho cái lỗ tai của bọn ta “
“Chúa ơi, sao trên đời lại có kẻ bệnh hoạn thế này …”
Nhưng 2 tên Thiên ngoại giáo càng nghe càng gật gù liên tục, tỏ vẻ thích thú
U Linh tư tế định mở miệng chửi rủa nhưng lại thôi. Vì hắn ta, hay chính xác hơn phải gọi là bà ta, trông thấy một cảnh tượng rất đáng sợ
Tử thi đặc biệt trên thân cây bỗng dưng bốc khói rồi cháy bừng lên một ngọn lửa đỏ rực, thấp thoáng trong ngọn lửa đó như ẩn hiện những hình dáng ma quỷ đang nhe nanh múa vuốt, trông đáng sợ vô cùng. Mùi hôi hám lan tỏa khắp nơi, khiến cho tất cả như muốn nghẹt thở. Vừa thấy cảnh tượng đó, nét mặt Jenny đã xanh xám, tỏ ra rất khiếp sợ
Vấn Thiên có vẻ như không bị ảnh hưởng gì, cũng không chú ý đến những gì đang diễn ra. Chàng vẫn tiếp tục với câu chuyện phóng đãng của mình
“Tôi làm tình với họ hàng mấy tiếng đồng hồ liền, 3 cô gái rên rỉ nghe thật là đã tai. Nhất là cô gái tóc vàng, dường như là người Nga ấy. Mỗi khi lên đến cao trào, cô ta lại kêu lên bằng thứ tiếng mẹ đẻ của mình …”
Ngọn lửa cuối cùng đã tắt. Tử thi cao lớn chỉ còn là đống tro tàn. Làn khói đen cũng nhạt dần
Từ trong đống tro tàn đó, thần binh dần hiện ra. Đó là một thanh kiếm lớn, dài hơn một mét, lưỡi kiếm làm bằng một loại tinh thể kì lạ có màu hổ phách, phần giữa thân kiếm là một hình thù dài ngoằn và gai góc như xương sống của con người. Chuôi kiếm và đốc kiếm được cấu tạo từ một chất liệu gì đó màu trắng nhờn như xương khô, lại bóng bẩy như ngà voi. Và đặc biệt nhất, ngay phần nối liền giữa thân và chuôi kiếm đính một viên ngọc khá lớn màu đỏ sậm, trông giống như mắt của ác quỷ.
Câu chuyện một đấu ba của Vấn Thiên cũng kết thúc. Chàng lại chuyển đề tài sang Jenny
“Cô gái này trông cũng rất gợi tình đấy chứ. Ái chà, cái miệnh xinh xắn như thế, lúc rên rỉ trông sẽ đáng yêu lắm đây. Nếu như cái miệng này mà ngậm lấy tiểu huynh đệ của mình thì chắc chắn là khoái lạc vô cùng …”
“Khán giả” nhìn nhau ngán ngẩm
“Hắn điên rồi”
“Lạy chúa, xin cứu rỗi linh hồn kẻ này”
“Đằng nào cũng chết, cứ nghe hắn nói nhảm cũng đỡ căng thẳng đấy chứ”
“Mong sao hắn đừng chết sớm quá, chuyện đang hay …”
Vấn Thiên thao thao bất tuyệt
“Bộ ngực cô ta không lớn quá, nhưng trông rất săn chắc đấy. Nếu lấy thước đo, tôi dám cá với các vị là 80 centimet. Chao ôi, da dẻ thật là mịn màng …”
“Mắt quỷ” bỗng nhiên rực sáng. Thanh kiếm từ từ chuyển động, bay lên không trung rồi lơ lửng tại đó. Trừ Vấn Thiên ra, tất cả đều kinh hãi đến thót tim. Jenny toàn thân run rẩy, miệng há hốc chẳng nói nên lời.
1 tên Thiên ngoại giáo thấy thế, liền hỏi
“Nó muốn làm gì vậy ?”
Jenny và U Linh tư tế gần như đồng thanh trả lời
“Thần binh … Nó đang muốn tự khai phong … Đó là lý do bọn họ đều bỏ đi hết, không ai dám ở lại đây “
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
37 chương
19 chương
25 chương