Huyết hận

Chương 104 : Bình yên

Đối với Hoàng Minh, hôm nay thật là 1 ngày xui xẻo Nhưng sau những ngày xui xẻo đó vận may lại đến với lão 1 cách lạ kỳ Gần 40 năm trước, lão chỉ là 1 tên sinh viên nhà quê, lên thành phố để học đại học.Vừa đặt chân đến thành phố lão đã bị móc túi hết sạch tiền, lại bị 1 tên du côn trấn lột hết hành lý, chân ướt chân ráo tìm đến nhà người quen thì họ đã chuyển đi mất, sau đó lão còn bị xe tông phải bó bột mấy tháng Nhưng sau đó vận may đã đền bù cho lão, người tông phải lão không ngờ lại là chủ tịch tập đoàn UNC, vị chủ tịch này thấy lão thông minh đỉnh ngộ nên đã quyết định tài trợ hoàn toàn việc ăn học cho lão.Tốt nghiệp xong, lão được nhận ngay công việc ở 1 phòng thí nghiệm lớn của tập đoàn UNC.Sau đó vài năm, lão được chuyển đến Khu vực 51 với mức lương của 1 chuyên gia hàng đầu.Lão đã làm việc ở Khu vực 51 từ đó đến giờ, hiện tại đã thăng tiến lên vị trí giám đốc điều hành của Khu vực 51, tài khoản ngân hàng của lão đã lên đến con số vài chục triệu USD.Quả thật là vận may hiếm có. Hôm nay lão cũng gặp xui xẻo.Vốn tưởng đã đánh đuổi được bọn khủng bố đang rình rập Khu vực 51, không ngờ mới sáng sớm hôm sau không biết bằng cách nào bọn khủng bố lại đến được phân khu trung tâm, nơi lão đang làm việc, lão chỉ kịp khóa cánh cửa thép ngăn không cho bọn chúng vào phòng điều khiển trung tâm, rồi báo động cho phân khu C, sau đó gọi cho cấp trên yêu cầu tiếp viện, đang nói chuyện nửa chừng thì điện bị cắt.Lão bị cầm tù trong cái hộp sắt vốn là phòng điều khiển trung tâm của Khu vực 51. Nhưng vận may vẫn không đối xử tệ với lão, sau khi lóp ngóp bò ra từ đường ống thông hơi, lão thấy bọn khủng bố đã đi khỏi phân khu trung tâm.Lão liền chạy đến phòng máy phát điện, thay 1 cầu chì khác.Sau khi hệ thống điện hoạt động trở lại, lão liền kích hoạt những siêu cấp chiến sĩ F7 và F8, vũ khí tối hậu của Khu vực 51, cuối cùng cũng đã bắt giữ được 4 tên khủng bố, 4 tên nguy hiểm nhất bọn.Lão liền khóa giữ chúng tại căn phòng D, sau đó chạy 1 mạch đến phân khu trung tâm gọi điện cho cấp trên yêu cầu chi viện.Cấp trên cho biết 3 giờ sau chi viện sẽ đến, lão chợt nảy ra 1 ý định độc ác, chúng đã phá hủy gần hết tâm huyết của lão suốt mấy chục năm, lão sẽ cho chúng biết thế nào là đau khổ.Loại thuốc độc VDX vừa được bào chế, chỉ mới thí nghiệm trên động vật, sao lại không thử nó trực tiếp trên bọn này chứ, thật là ý kiến không tệ. Hiện tại Hoàng Minh đã bơm đầy chất độc màu tím VDX vào ống tiêm, lão sắp sửa tiêm nó vào bắp tay của Khải Nguyên Khải Nguyên chợt nói “Không ổn rồi” Hoàng Minh bật cười ha hả, lão nói “Định hù dọa ta à, hay là định câu giờ, không ai đến cứu ngươi đâu.Mà cho dù có người đến, ta vẫn còn những siêu cấp chiến sĩ, chúng dư sức đối phó với mấy trăm, có thể là cả ngàn người đấy chứ.” Khải Nguyên điềm nhiên “Không, tôi chỉ muốn nói là tên siêu cấp chiến sĩ F9 của ông đã trốn mất rồi, không tin cứ quay lại xem” Hoàng Minh lại ôm bụng cười “F9 được phát triển xong rồi, hiện nó đang ở Thụy Sĩ chứ không còn ở đây nữa, đồ ngốc, bịa chuyện cũng phải có chút căn cơ chứ, nói bừa như ngươi ai mà tin” Khải Nguyên lại nói “Cái thứ trong ***g kính ở cuối phòng không phải F9, thế nó là gì ?Cho dù là gì đi nữa, nó đã trốn mất rồi, không tin ông cứ quay lại xem” Hoàng Minh ánh mắt lộ vẻ nham hiểm, cười nói “Ngươi không muốn bị tiêm chất độc này trước chứ gì, cứ nói thẳng ra.Ta sẽ không tiêm cho ngươi nữa, ta sẽ tiêm vào con bé bên cạnh ngươi.Chà, chà, con bé xinh đẹp thế, không biết chút nữa sẽ biến thành như thế nào đây” Khải Nguyên nhăn mặt nói “Tôi nói thật đấy, người trong ***g kính đó đã trốn đi rồi” Hoàng Minh liền cười 1 tràng nữa “Ha ha ha, cái thứ trong ***g kính đó là 1 xác chết.Làm sao nó có thể trốn đi được, nếu trốn được nó đã trốn đi từ 20 năm trước rồi.Bọn ta phát hiện nó trong 1 hang động ở Tây Tạng, đã chết hơn 50 năm mà xác chết đó vẫn còn nguyên vẹn, thật là kỳ lạ” Trong lúc Hoàng Minh giải thích, Khải Nguyên chợt nhắm mắt lại, khi mở mắt ra hắn nói “Siêu cấp chiến sĩ của ông cũng chết hết rồi, chúng mới bị giết cách đây vài phút” Hoàng Minh cố nhịn cười, lão nói lớn “Tên này thật là hồ đồ, T15 mau đến vả vào miệng hắn cho ta, đánh sao cho rụng hết hàm răng bốc phét của hắn” T15 hiển nhiên là tên của tên siêu cấp chiến sĩ F7.Nhưng tên này vẫn đứng yên bất động, như thể không nghe thấy.Hoàng Minh lặp lại mệnh lệnh 1 lần nữa nhưng vẫn không có gì xảy ra, lão liền chạy đến bên bọn siêu cấp chiến sĩ.Vừa chạm vào người chúng lão đã phải rút tay lại, người chúng nóng hổi, cứ như vừa từ trong lò lửa chui ra, rồi từng tên một đổ nhào xuống đất.Hoàng Minh kinh hãi, nhìn quanh hét lớn “Chuyện gì thế này ?Ai đã làm điều này ?” Hoàng Minh lại phát hiện Khải Nguyên đang nhìn chăm chú lên trần nhà, bất giác lão cũng ngước mắt lên nhìn.Đập vào mắt lão là hình ảnh 1 người đàn ông tóc trắng, hoàn toàn lõa thể để lộ thân hình cường tráng tuyệt vời, người đàn ông như đang bay lơ lửng trên không.Cặp mắt của người đàn ông lại nhìn về phía Hoàng Minh, lão thấy cảm vô cùng khiếp sợ, chân tay run lẩy bẩy, miệng lắp bắp không nói thành lời.Cái xác đó, không ngờ nó lại sống lại.Lão từng xem không ít bộ phim về xác chết hồi sinh, trong đầu lão đang tưởng tượng ra hình ảnh người đàn ông tóc trắng đang xé lão ra từng mảnh, ăn tươi nuốt sống. Người đàn ông tóc trắng hạ xuống trước mặt Khải Nguyên và Hoàng Minh.Hoàng Minh thu hết can đảm đâm kim tiêm trong tay vào bộ ngực cường tráng của ông ta, toàn bộ chất độc VDX nhanh chóng được bơm vào. Người đàn ông tóc trắng nở nụ cười ma quái, thanh âm sắc lạnh cất lên giọng nói “Chất độc này tầm thường quá, còn thứ gì hay hơn không, lấy ra cho bổn tọa chiêm ngưỡng” Người đàn ông tóc trắng từ từ tiến lại gần Hoàng Minh, Hoàng Minh hoảng sợ quá cứ lùi mãi đến khi vấp ngã vào 1 ***g kính đã vỡ, mảnh kính vỡ liền xuyên qua bụng và ngực lão, Hoàng Minh kinh hoàng giãy dụa 1 lúc rồi chết hẳn Khải Nguyên đang nửa tin nửa ngờ, nãy giờ qua phong thái và ngữ khí hắn cũng đoán được người đàn ông này là ai, hắn mạnh miệng hỏi lớn “Thiên Ma, là ông phải không ?” Người đàn ông tóc trắng cười lớn “Ha ha, chúng ta thật có duyên, đúng là ta đây.Ngươi thật là vô dụng, sao lại để cái bọn yếu đuối đó đánh đến nông nổi này “ Nói xong, Thiên Ma chớp mắt đã bẻ gãy cùm sắt trên tay Khải Nguyên.Tay Thiên Ma lại phát ra 1 luồng sáng trắng truyền vào người Khải Nguyên, Khải Nguyên cảm thấy khoan khoái vô cùng, thương thế trong người bình phục cực nhanh, phút chốc máu huyết đã lưu thông được bình thường, xương cốt như được nối lại. Thiên Ma lại nói “Ta đã phục sinh rồi, cũng đã gặp được ngươi, việc tiếp theo ta phải làm là tìm hậu nhân của những kẻ đã chà đạp ta ngày xưa để báo oán.Ta đi đây, ngươi đã phục hồi hoàn toàn, có thể tự lo cho người của ngươi” Nói xong, người Thiên Ma sáng rực lên, từ từ hóa thành 1 đạo quang ảnh rồi biến mất.Khải Nguyên sau 1 lúc đờ người ra vì kinh ngạc, cũng nhanh chóng tháo cùm cho Nhã Ca, Thu Thủy và Omah, rồi lay tỉnh họ.Thu Thủy có khả năng tự phục hồi nhanh nên có thể đứng dậy và đi lại được, Nhã Ca và Omah đã tỉnh nhưng họ quá đau đớn, không thể tự đi được.Khải Nguyên bèn bước đến đỡ Nhã Ca dậy rồi dìu cô bước đi, hắn cũng phân phó cho Thu Thủy giúp đỡ Omah.Khải Nguyên đặt quả bom tại căn phòng D rồi vào phòng điều khiển trung tâm và văn phòng ở phân khu C lục lấy 1 số tài liệu.Sau đó hắn cùng Nhã Ca, Thu Thủy và Omah tiến đến bãi để xe, lấy 1 chiếc xe đặc dụng. Khải Nguyên hỏi Omah “Thiết bị kích nổ của anh có hiệu quả trong phạm vi bao nhiêu” Omah đáp “1 cây số trở lại” Khải Nguyên gật đầu rồi lái xe theo 1 địa đạo lớn ra ngoài, đi nửa đường hắn sử dụng thiết bị kích nổ rồi tăng tốc tối đa, phóng xe như bay ra khỏi căn cứ.10 phút sau hắn đã ở cách căn cứ hơn 5km Một loạt tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.Qua kính chiếu hậu, Khải Nguyên có thể thấy khói lửa và bụi mù bay ra từ nơi từng là Khu vực 51.Căn cứ đã bị chôn vùi hoàn toàn trong sa mạc.Hắn liền lái xe phóng thẳng đến thị trấn của những nạn nhân, nơi hắn đã hẹn Lâm Tuấn và Xuân Hà Thị trấn đã hiện ra trước mắt, nhưng nó đã bị thiêu rụi hoàn toàn.Xe của Lâm Tuấn và Xuân Hà đậu ở gần cổng thị trấn, còn 2 người đó thì đang ngồi dưới cát, nói chuyện gì đó.Thấy chiếc xe đang đến, Lâm Tuấn liền đứng dậy xem xét, hắn nhanh chóng nhận ra Khải Nguyên Khải Nguyên dừng xe, mở cửa bước ra hỏi Lâm Tuấn “Chuyện gì xảy ra vậy ?Thị trấn đó sao lại bị phá hủy ?” Lâm Tuấn gãi đầu “Khi đệ vừa đến, nó đã như vậy rồi, ở trước cổng thị trấn có 1 ông lão tự treo cổ, đệ đã chôn cất ông ta rồi, trong tay ông ta có 1 bức thư, có lẽ là gửi cho huynh” Khải Nguyên đón lấy bức thư, mở ra, chỉ thấy vài dòng chữ “Chúng tôi đã quyết định tự kết thúc tất cả những đau đớn, nếu anh đọc được bức thư này chắc là anh đã phá hủy khu căn cứ đó, chúng tôi rất cảm ơn anh” Khải Nguyên lại nghe tiếng trực thăng, hắn hiểu là bọn tiếp viện đã đến.Chỉ trong chớp mắt, 2 chiếc trực thăng đã xuất hiện trong tầm nhìn của Khải Nguyên.Bọn trên trực thăng tưởng họ là người của Khu vực 51, liền dừng lại, định hỏi gì đó.Nhưng Khải Nguyên đã nhanh tay tạo ra 2 quang cầu bắn thẳng về phía 2 chiếc trực thăng.2 chiếc trực thăng trúng quang cầu liền phát nổ ngay trên không trung.Khải Nguyên cũng không ngờ là quang cầu của hắn lại mạnh đến như vậy, hắn đoán chắc là trong lúc trị thương cho hắn Thiên Ma đã truyền cho hắn 1 số chân nguyên của ông ta.Khải Nguyên liền tập trung tất cả nhiên liệu vào 1 xe, cả 6 người cùng lên chiếc xe đó, rồi lái đi.Chiếc xe được chế tạo đặc biệt nên không bị ảnh hưởng bởi từ trường xung quanh Khu vực 51, việc xác định phương hướng rất dễ dàng, hơn nữa lại có 1 tay sành sõi về sa mạc là Omah chỉ dẫn, chỉ hơn 2 ngày đêm họ đã về đến Sandtown.Omah cũng chia tay với Khải Nguyên tại đây Omah nói với Khải Nguyên “Anh đúng là 1 chiến binh dũng cảm, được chiến đấu bên anh cũng là vinh dự của tôi” Khải Nguyên hỏi “Anh dự định làm gì ?” Omah đáp không do dự “Tôi sẽ dưỡng thương ở 1 chi nhánh của tổ chức, sau đó sẽ trở về Syria, quê hương tôi, tiếp tục chiến đấu” Khải Nguyên nói thêm vài câu xã giao, sau đó dẫn 4 người của hắn đi khỏi Sandtown, đi xe nửa ngày đến 1 sân bay gần nhất.Khải Nguyên, Nhã Ca, Thu Thủy đáp máy bay về Singapore, riêng Lâm Tuấn và Xuân Hà lại đi về thành phố Tự Do phục mệnh Kỳ Lân tiên sinh Phụ nữ thật mau nước mắt, chia tay cũng khóc mà gặp lại nhau cũng khóc. Uyên Thi và Mỹ Huyền vừa gặp lại Khải Nguyên đã ôm hắn khóc đến cả giờ đồng hồ.Khi nghe hắn kể câu chuyện về những gì đã trải qua ở Khu vực 51, mắt họ cũng lại rơm rớm nước mắt.Khải Nguyên cũng không kể cho họ về Thiên Ma, hắn lại nói là mình trong lúc bất tỉnh đã bộc phát tiềm năng cứu mọi người ra khỏi hiểm địa.Thiên Ma rút cục là nhân vật như thế nào, Khải Nguyên vẫn chưa rõ, hắn không muốn nữ nhân của hắn lo lắng Khải Nguyên bế Nhã Ca vào phòng nghỉ ngơi rồi ôm Uyên Thi và Mỹ Huyền nói “Cơn ác mộng đó đã qua rồi, giờ thì chúng ta có thể được bình yên”