Trong đầu hắn xoay chuyển hàng nghìn suy nghĩ, nhưng thần sắc trên mặt vẫn không thay đổi. - Ha ha, ngươi là Thạch Mục phải không? Nghe Triệu Tiển nói tu vi huyền công của ngươi không cạn, thực lực không tầm thường. Vì ngươi, bản Thần cũng phải tự mình ra mặt, chẳng qua lúc gặp mặt, chỉ là một con chuột nhắt giấu đầu lòi đuôi, không dám sự dụng bộ mặt thật gặp người, chậc chậc. Cẩm bào thanh niên đánh giá Thạch Mục trong bộ dạng trung niên, miệng phát ra tiếng cười lạnh. - Triệu Tiển! Trong lòng Thạch Mục rùng mình. Hắn đã sớm biết Triệu Tiển không đơn giản nhưng vẻ bề ngoài, nghe giọng điều của thanh niên mặc cẩm bào, dường như Triệu Tiển là người của Thiên Đình, hoặc tối thiểu nhất cũng là một người quan hệ sâu xa với Thiên Đình. Giờ đây xem ra, có thể Triệu Tiển có được tin tức tung tích của hắn, vì vậy phái người Thiên Đình đến đây giết chết, đối phương nếu đã không giấu giếm mình điều gì, hẳn là muốn mình không thể rời khỏi đây. Quả nhiên Yên La nói đúng, Thiên Đình đã bắt đầu chú ý hắn, còn không tiếc dùng đến đại năng giả Thần Cảnh để tiêu diệt hắn, thật sự coi trọng hắn quá mà. Vừa nghĩ đến đây, hắn vội vàng thông quan liên hệ tinh thần, âm ầm kêu gọi Yên La. Cấp bậc tồn tại Thần Cảnh, cho dù đó là Thần Cảnh sơ kỳ, cũng không phải là người mà hắn hiện tại có thể đối phó nổi, dù cho hắn cùng hóa thân của mình hợp tác chiến đấu, cũng chẳng phải đối thủ của họ. Trước đó, Yên La đã sắp xếp sự việc tại Hắc Ma Tinh Vực, sau đó quay về Tử Linh Giới, liên hệ tâm thần cùng hắn hoàn toàn không gián đoạn. Thế nhưng không như những gì hắn dự đoán, mặc cho hắn kêu gọi thế nào, Yên La cũng không đáp lại mảy may. - Dụ Phong Thần Tướng, thân phận của Triệu Tiển công tử, Đế Xuân đại nhân đã ra nghiêm lệnh không được tiết lộ ra ngoài. Tên Thánh giai hậu kỳ Cổ Man tộc đứng cạnh Dụ Phong Thần Tướng nhẹ nhàng nhắc nhở. - Hừ! Triệu Tiển là cái quái gì, hắn chẳng qua chỉ là... Sắc mặt Dụ Phong Thần Tướng trầm xuống, muốn nói thêm gì đó nhưng chỉ nói lẩm nhẩm, sau đó hừ lạnh. - Được rồi! Người này cũng sống không được bao lâu đâu, các ngươi giết chết hắn đi. Bản Thần không muốn chỉ vì con chuột nhắt này mà làm bẩn tay mình. Dụ Phong Thần Tướng chỉ về hướng Thạch Mục, tựa hồ đối với đối thủ chỉ có tu vi Thiên Vị, căn bản không thể nào được hắn đặt vào mắt. - Vâng! Tám tên Thánh giai tộc Cổ Man lập tức hành động, thân hình ào ào bay đến vây xung quanh Thạch Mục, đáy mắt toát ra chiến ý rõ rệt, - Khoan đã, các người vì sao giết ta? Ta tự hỏi không hề đắc tội với các vị, chúng ta thậm chí chưa từng gặp nhau, vì sao vừa gặp mặt đã muốn hạ sát thủ? Nhãn châu Thạch Mục xoay tròn, mở miệng quát lên. - Không có thù hận? Hừ! Ngươi cấu kết với Bảo Hoa Thánh Tổ vừa phục sinh, chém giết hai Thần Tướng tại Hắc Ma Tinh Vực, ngươi đã sớm nằm trong danh sách phải giết của tộc ta! Chịu chết đi! Một gã tộc Cổ Man chân mày đỏ hét lớn, hào quang trong tay lóe lên, xuất hiện một thanh đại phủ màu đỏ, linh văn trên bề mặt sáng ngời, tạo ra sóng lửa ngập trời, bổ vào đầu Thạch Mục. Người này có tu vị mạnh nhất trong tám người, đạt đến Thánh giai đỉnh phong, pháp bảo cự phủ trong tay phẩm cấp cũng cực cao, uy thế một búa vừa bổ ra đủ để sáng tạo một phương thiên địa, đốt cháy hết thảy mọi thứ. Bảy tên Cổ Man tộc khác đều tế ra vũ khí của mình, tức khắc đánh tới chỗ Thạch Mục. Thạch Mục vừa nghe xong ngọn nguồn nguyên nhân, trong lòng thoáng thở ra. Vậy là Thiên Đình còn chưa biết hắn là truyền nhân của Bạch Viên lão tổ, mục đích giết hắn lần này hơn phân nửa chỉ vì Bảo Hoa Tiên Tử Yên La thôi, ngoài ra một phần cũng vì Triệu Tiển. Nhưng dù nói thế nào, Triệu Tiển biết mình cũng tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, tạo nghệ tu vi cũng không thấp hơn hắn bao nhiêu, tất nhiên sẽ xem Thạch Mục như gai trong mắt, muốn trừ khử trước cho thoải mái. Thạch Mục liếc nhìn Dụ Phong Thần Tướng không có ý định ra tay, vội vàng chuyển động cổ tay lấy ra Như Ý Tấn Thiết Côn đang tỏa ra kim quang rạng rỡ, đồng thời toàn thân hắn cũng lấp lánh ánh sáng vàng, nháy mắt cũng đã hoàn thành đồ đằng biến thân. Trong tiếng xé gió, côn ảnh màu vàng cùng sóng lửa va đập vào nhau thật mạnh. Ầm Ầm! Sau tiếng nổ vang cực lớn, thân hình Thạch Mục chấn động mạnh, bay ngược về phía sau. Đại hán mày đỏ cũng bị đẩy lui vài chục bước, cánh tay hắn hơi run rẩy, hiển nhiên không ngờ đối phương mặc dù chỉ có tu vi Thiên Vị, lại có sức mạnh lớn đến vậy, pháp bảo cự phủ trong tay hắn suýt chút nữa bị đánh văng ra. Tộc Cổ Man được trời phú cho thân thể cực mạnh, rất ít khi gặp người có thân thể mạnh mẽ tương đương, huống chi chỉ là một tên có tu vi thua xa hắn. - Quả thật có chút bản lĩnh, thế nhưng hôm nay ngươi phải chết! Đại hán mày đỏ nổi giận gầm lên, hỏa diễm đỏ rực trên người bùng cháy bốc cao, hư ảnh dị thú bằng lửa sáng lên, dung nhập vào trong cơ thể hắn. Ánh sáng màu đỏ trên toàn thân đại hán ngày càng cường thịnh, cơ bắp giống như được thổi phồng lên, trên gương mặt, cánh tay đểu mọc ra bộ lông màu đỏ rậm rạp, toát ra khí tức cuồng dã khổng lồ. - Chết đi! Cánh tay đại hán mày đỏ vung lên, sóng lửa cực lớn tựa hộp gấp đôi lúc trước xuất hiện, lấy khí thế dời núi lấp biển đè ép Thạch Mục.