Huyền Giới Chi Môn
Chương 732
- Quả nhiên là thế, xem ra chuyện khi trước cũng không phải ngoài ý muốn mà là có người muốn đuổi tất cả chúng ta ra khỏi Huyền Khung tháp.
Thạch Mục truyền âm nói.
- Ngươi định nói chuyện này cho Ôn Hoa?
Yên La hỏi.
- Không cần, đám người Ôn Hoa không phải kẻ ngốc, tuy rằng bọn họ không phát hiện ra bóng người kia thế nhưng hẳn cũng đoán được nguyên nhân những ma vật kia xuất hiện ở đây. Dù sao thân phận chúng ta cũng rất đặc thù, chớ nên để người khác chú ý thì tốt hơn.
Thạch Mục trầm mặc một chút, truyền âm nói.
Yên La gật đầu, nhắm hai mắt lại.
Đoàn người nghỉ ngơi tại chỗ một canh giờ, trong thời gian này dưới sự sắp xếp của Ôn Hoa, có các đệ tử thay phiên phụ trách cảnh giới xung quanh, cũng may là không có thêm huyễn thú xuất hiện tập kích.
Mặc dù không có cách nào thông qua linh thạch hay đan dược khôi phục, thế nhưng thiên địa linh khí nơi này vẫn rất ổn, đám đệ tử sau khi ngồi điều tức một hồi, nguyên khí trong cơ thể khôi phục không ít, nghỉ ngơi xong mọi người tiếp tục xuất phát, thăm dò về phía trước.
Cứ như vậy chừng hơn một canh giờ, đám người Ly Hỏa quan tới trước một thủy vực màu đen.
Trên đường tới đây mọi người cũng gặp phải mấy lần ma thú tập kích, có điều không giống như lần đầu tiên, chỉ là vài con ma thú, giải quyết rất đơn giản.
Nước trong thủy vực này một màu đen kịt, mặt nước bình tĩnh không chút dao động, nhưng bên trên tỏa ra từng luồng ma khí, lơ lửng bay lên, ngưng tụ thành từng đám mây đen trên không trung khiến nơi này có vẻ âm u.
Ở bên trái thủy vực là một sơn mạch mênh mông kéo dài tới vô tận, đỉnh núi đâm thẳng vào mây đen, không biết cao tới bao nhiêu. Dọc theo bên phải thủy vực là một bãi cát, dường như tạo thành một cái vòng tròn cực lớn, xuyên thẳng tới bờ bên kia.
Ôn Hoa cùng vài tên đệ tử tu vi cao nhất bay tới phía trên thủy vực đen kịt, ánh mắt quét nhìn bên dưới, môi khẽ mấp máy, dường như đang truyền âm thảo luận điều gì.
Phía bên bờ kia, những đệ tử còn lại tản ra bốn phía, từng người tra xét xung quanh, có điều đều không đi quá xa.
Thạch Mục nhìn Yên La một chút, đi sang một bên, trong lòng khẽ động, thần thức tỏa ra, chậm rãi tìm kiếm ở phía trước.
Sau một lúc, hắn không khỏi ngẩn ra.
Thủy vực này ngăn cản thần thức thăm dò rất nhiều, thần thức thăm dò vào trong mới mấy trượng đã không thể tiếp tục thăm dò sâu hơn.
Nhưng vào lúc này, đám người Ôn Hoa lơ lửng giữa không trung bay trở về, miệng nói:
- Các vị, hoàn cảnh nơi này khá quỷ dị, nếu bay qua nơi này e rằng sẽ gặp ma khú ẩn nấp tập kích. Vì để đảm bảo, ta kiến nghị đi vòng theo bãi cát vàng này để tiến lên.
Đám đệ tử Ly Hỏa quan phấn tán xung quanh nghe vậy, hội tụ lại một chỗ, sau đó dưới sự dẫn đường của Ôn Hoa, tiếp tục tiến về phía trước.
Đi chừng được một khắc, trong đầu Thạch Mục đột nhiên vang lên giọng nói của Yên La:
- Phía bên trái chừng hơn trăm trượng có dao động không gian, không quá rõ ràng.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, quay đầu nhìn sang, con ngươi co lại, trong mắt lóe lên kim quang vàng nhạt.
Nơi Yên La chỉ quả nhiên là có điểm khác thường, giữa không trung hiện lên một bóng mờ cực nhạt, bao phủ nơi đó, nếu hắn không có thần thông linh mục, lại thêm tương đối mẫn cảm với lực lượng không gian, e rằng khó mà phát hiện được.
Những đệ tử Ly Hỏa quan khác, bao gồm cả Ôn Hoa đi ở đầu tiên đều không phát hiện ra điểm khác thường ở nơi đó.
- Đó là một cấm chế không gian trận pháp vô cùng cao minh, suýt chút nữa ta cũng không phát hiện ra.
Yên La truyền âm nói.
- Chẳng trách đám người Ôn Hoa lại không phát hiện, chỉ là chúng ta cần nói điểm khác thường chỗ đó cho Ôn Hoa, như vậy đi, ngươi...
Thạch Mục truyền âm nói.
Thạch Mục nghe đến đây, ánh mắt xoay chuyển nhìn Thạch Mục một cái, không nói gì.
Tiếp theo đó, trong mắt nàng lóe lên ánh bạc, một luồng sóng tinh thần vô cùng mỏng manh từ mi tâm bắn ra, bắn trúng chỗ bóng đen không gian kia.
Không gian nơi đó lập tức nổi lên chấn động, tuy rằng rất nhạt thế nhưng mấy người tu vi cao thâm trong đội ngũ đều nhận ra được.
- Nơi đó có không gian dao động! Lẽ nào là đường hầm không gian?
Thân hình Ôn Hoa lóe lên, lập tức xuất hiện ở bên cạnh vị trí không gian dao động.
Vừa dứt lời, một tay khẽ điểm, một luồng tử sắc điện quang bắn ra, lóe lên một cái đã đánh vào vị trí kia.
Đùng đùng!
Tử sắc điện mang tán loạn, hóa thành từng con điện xà tản ra, trong hư không xuất hiện một vùng bóng đen to mấy trượng, có sóng nước hiện ra, phù văn ẩn hiển.
- Cấm chế trận pháp!
Sắc mặt Ôn Hoa thay đổi, trong tay lóe lên ánh sáng tím, Lưu Tinh chùy lại hiện ra.
Hắn khẽ quát một tiếng, bên ngoài Lưu Tinh chùy hiện ra từng vòng linh văn, sau đó tia điện mãnh liệt chói mắt giống như lưu tinh bắn ra ngoài, tạo thành tiếng xé gió sắc bén, mạnh mẽ đánh lên trên cấm chế trận pháp kia.
Trận pháp cấm chế kia rung động kịch liệt, bên ngoài hiện ra vài vết nứt, sau vài hơi thở thì ầm ầm sụp đổ, hóa thành từng điểm tinh mang tiêu tán trong không khí.
Dưới con mắt của đám đệ tử Ly Hỏa quan, giữa không trung lóe lên ánh sáng trắng, hư không gợn sóng nổi lên, toàn bộ không gian kêu ong ong.
Ngay sau đó, một đường hầm không gian to chừng một trượng hiện ra.
Đám đệ tử Ly Hỏa quan thấy cảnh này, đưa mắt nhìn nhau, biểu hiện phức tạp, ngoài niềm vui ra còn có sự tức giận.
Có thể từ tầng thứ nhất leo tới nơi này cơ bản đều là tinh anh trong số các đệ tử tham gia, những đệ tử này đều không phải kẻ ngốc, nhìn tình hình hiện giờ lập tức hiểu được đường hầm không gian nơi này sớm đã bị người dùng trận pháp để che dấu.
Thạch Mục và Yên La xen lẫn trong đám người, nhìn đường hầm không gian trước mắt, không khỏi liếc mắt nhìn nhau.
Phía sau hai người không xa, Tây Môn Tuyết lẳng lặng đứng đó, ánh mắt nhìn về phía hai người hiện lên một tia khác thường.
- Thực là đáng ghét, rốt cục là do kẻ nào làm ra!
Một tên đệ tử Ly Hỏa quan nhìn thông đạo không gian giữa không trung, giận dữ nói.
- Ta dám khẳng định là do đệ tử quan khác gây nên!
Một tên đệ tử khác lên tiếng.
- Từ dấu hiệu ở trên đường xem ra thì tuyệt đối không phải một người gây nên, giống như chúng ta vậy, đã sớm tổ đội lại với nhau.
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
853 chương
532 chương
423 chương
5 chương