Huyền Giới Chi Môn
Chương 634
Ở bên trái cảng, có một kiến trúc bằng đá đen cao lớn, phía trên chỉ có một cánh cửa to và một chiếc cửa sổ hẹp, nhìn qua giống một pháo đài ngăm đen.
Phía trên cửa pháo đài có điêu khắc ba chữ mạ vàng Chuyển Vận điện.
Thạch Mục đứng ở cửa một chút, ánh mắt lấp lóe.
Lần này dưới cơn nóng giận hắn chất vấn Mạc Lân Vũ trước mặt mọi người khiến vị cường giat Thánh giai này mất mặt, đã hoàn toàn đắc tội đối phương rồi.
Tuy rằng e ngại thân phận của mình, đối phương không dám làm gì công khai, có điều hắn cũng không có ý định lưu lại đây.
Hắn nghĩ như vậy, nhấc chân đi vào.
Vách tường pháo đài này rất dày, bên trong cũng không quá rộng rãi, ở giữa đặt một cái bàn gỗ mun, hai bên có hai giá gỗ dựng thẳng, bên trên treo đầy thẻ ngọc hình thoi.
Sau chiếc bàn kia có một lão giả áo đen khuôn mặt màu đen.
Trong tay lão giả cầm một chiếc ngọc giản, tay kia ánh sáng lấp lòe, không ngừng chỉ chỉ vào ngọc giản, dường như đang thúc dục linh lực ghi chép gì vào bên trong.
- trưởng lão.
Thạch Mục đi lên, chắp tay nói.
Lão giả nhấc mí mắt lên, không ngẩng đầu nhưng vẫn liếc nhìn Thạch Mục, không lên tiếng, tiếp tục công việc trong tay.
Thạch Mục đứng ở một bên, chờ một chút, thấy lão giả áo đen kia cũng không có ý định nói chuyện, lập tức mở miệng nói:
- Bẩm tài liệu, đệ tử Thanh Lan Thánh địa Thạch Mục hiện giờ đã đủ kỳ hạn mười năm, làm phiền ngài sắp xếp chiến hạm đưa ta về Đông Thánh tinh.
Trên tay lão giả áo đen vẫn tỏa ra ánh sáng, giống như không nghe thấy, không thèm để ý tới hắn.
Thạch Mục thấy vậy, không nói thêm gì, chỉ đứng im tại chỗ chờ đợi.
Chừng nửa khắc sau, lão giả áo đen kia thu tay lại, treo ngọc giản đã khắc nội dung xong sang giá gỗ bên cạnh, sau đó dường như mới nghĩ tới điều gì, đưa mắt nhìn về phía Thạch Mục, đánh giá một phen.
Thạch Mục chắp tay với hắn.
- Vừa nãy ngươi nói là ngươi tên Thạch Mục có phải không? Xem tu vi cảnh giới của ngươi thì hẳn là một vị đội trưởng, sao không đi xông pha chiến đấu, tới chỗ của ta làm gì?
Lão giả áo đen mở miệng hỏi.
Thạch Mục thấy vậy, không nói thêm gì, chỉ nói lại việc kỳ hạn mười năm đã đủ, muốn quay về.
- Trở về Đông Thánh tinh? Thời gian trước đã có vài nhóm đệ tử đủ thời hạn, đã phân hai chiếc chiến hạm đưa trở về, vì sao lúc đó ngươi không đến? Bây giờ không phải là ngươi không biết rõ tình hình, ác chiến với bộ tộc Hắc Ma nhiều năm như vậy, cục diện vừa có đột phá, chiến sự tiền tuyến căng thẳng, trong thời gian khá lâu sắp tới, tất cả chiến hạm đã có sắp xếp, căn bản không có chiến hạm dùng để vận chuyển.
Lão giả áo đen giọng lạnh nhạt nói.
- Vậy chẳng biết lúc nào mới có chiến hạm đi tới tinh cầu truyền tống?
Lông mày Thạch Mục cau lại hỏi.
- Lúc nào thừa thì sẽ có, hiện giờ ngươi hỏi lão phu, lão phu há có thể biết trước? Nếu không đợi được thì tự ngươi nghĩ biện pháp đi. Được rồi, nếu như không có chuyện gì thì chớ có quấy rầy lão phu.
Lão giả áo đen không nhịn được nói.
Thạch Mục còn định mở miệng nói thêm gì thì đã thấy lão giả áo đen kia khoát tay một cái, sau đó tiếp tục làm công việc của mình.
Trong lòng Thạch Mục có phần giận dữ, nhưng cũng không hề phát tác, chỉ có thể tạm thời lui ra.
Đi ra khỏi Chuyển Vận điện, Thạch Mục liếc nhìn một loạt chiến hạm ra vào, không khỏi lắc đầu.
Từ cứ điểm Phù Không trở về Đông Thánh tinh đường xá xa xôi, không phải khoảng cách từ cứ điểm số chín tới nơi này có thể so sánh, chỉ dựa vào Linh Vũ phi xa căn bản không có cách bình yên vượt qua.
Từ thần thái và ngôn ngữ của lão giả áo đen kia hắn cũng đoán được vài phần, việc này quá nửa có quan hệ với Mạc Lân Vũ, bằng không vị trưởng lão chấp sự của Chuyển Vận điện này sẽ không đối xử với mình vô tình như vậy. Chỉ là không ngờ động tác của đối phương nhanh như vậy, bề ngoài đường hoàng nhưng sau lưng đã ngáng chân mình.
Nghĩ như vậy, hắn không khỏi thầm mắng một câu lão hồ ly.
Bây giờ nếu đã tạm thời không cách nào trở về Thánh địa, vậy chỉ có thể tìm những biện pháp khác.
Do dự một chút, trên người Thạch Mục tỏa ra hào quang, lấy ra Linh Vũ phi xa, lóe lên, bay về phía Trú doanh sơn.
Chỉ trong chốc lát, bóng người hắn từ trời cao hạ xuống trước cửa một động phủ.
Động phủ nằm trên một bình đài ở nửa dưới sườn núi, hoàn cảnh khá là thanh tĩnh, nhưng cũng không phải động phủ của Thạch Mục.
- Thanh Huyên sư huynh có ở trong phủ không? Thạch Mục đến bái phỏng.
Thạch Mục cao giọng hô.
Tiếng nói của hắn còn chưa dứt, trong động phủ đã truyền ra một giọng nói trong trẻo.
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
853 chương
532 chương
423 chương
5 chương