Dịch giả: kesandemppk Biên: nila32 Ngay khi Thạch Mục đang nhìn xung quanh, một gã quản sự vóc người có chút thấp bé, lỗ tai dài màu xanh đi tới, thi lễ với rồi hỏi: “Quý khách tựa như có chút quen mắt, không biết ta có thể giúp gì được cho ngài?” “Tại hạ Thạch Mục, lần này đến đây muốn gặp Dong Chúc đại sư, phiền các hạ thay ta thông báo cho đại sư một tiếng.” Thạch Mục chắp tay, vừa cười vừa nói ra. “Quý khách nếu không có việc gì đặc biệt quan trọng... Khoan đã, ngài vừa nói ngài là…?” Quản sự hỏi lại. “Tại hạ Thạch Mục.” Thạch Mục nói ra. “Nguyên lai là Thạch đạo hữu, Dong Chúc đại sư truyền lời xuống nói, nếu ngài lại đến, không cần phải thông báo, trực tiếp dẫn đến gặp đại sư là được.” Quản sự nói như vậy. “Vậy chúng ta đi thôi.” Thạch Mục nói xong, liền xoay người muốn đi. “Quý khách đừng vội, Dong Chúc đại sư hôm nay cũng không bế quan luyện khí, hiện tại vừa hay ở ngay nội đường, mời ngài theo ta lên lầu.” Quản sự nói xong, quay người dắt Thạch Mục lên lầu ba. Cách một cánh cửa gỗ, viên quản sự báo vào bên trong: “Khởi bẩm đại sư, khách quý Thạch Mục tới chơi.” “A? Để hắn vào trong đi.” Trong phòng truyền ra một âm thanh thô kệch. Thạch Mục đẩy cửa đi vào,chỉ thấy trước mắt là một gian phòng diện tích khá lớn, một người dáng vóc có chút thấp bé nhưng tráng kiện đang ngồi bên cạnh vài chiếc bàn, cúi đầu xem xét một kiện Linh Khí. “Dong Chúc đại sư.” Thạch Mục vừa chắp tay vừa nói. “Ha ha ha… Tiểu tử ngươi không tệ, thật không bôi nhọ Như Ý Tấn Thiết Côn của lão phu, đã sớm trở thành đệ tử nghìn năm!” Dong Chúc đại sư ngẩng đầu, cười vang rồi nói. “Không nghĩ tới đại sư vẫn để tâm chú ý tới tại hạ.” Thạch Mục nói ra. “Ta nào có thời gian rảnh rỗi như vậy! Chỉ là tiểu tử ngươi dùng Tấn Thiết côn trong thánh địa tạo ra chút thanh danh, người khác biết rõ côn này do ta làm ra, ngược lại giúp cho lão phu thu về không ít thể diện.” Dong Chúc đại sư cười nói. “Thì ra là vậy.” Thạch Mục lẩm bẩm. Trách không được bản thân lần này đến đây, chẳng những không cần dùng tín vật, mà ngay cả thông báo đều miễn đi. “Nói đi, tìm lão phu có chuyện gì, liệu có phải Như Ý Tấn Thiết Côn xảy ra vấn đề gì? Như lão phu đã từng nói, thượng phẩm Linh Khí do ta luyện chế chất lượng có thể xếp vào hạng nhất đẳng đấy.” Dong Chúc đại sư hỏi. “Như Ý Tấn Thiết côn sử dụng cực kì thuận tay, không có bất cứ vấn đề gì cả. Đệ tử lần này đến đây, là muốn nhờ đại sư thay tại hạ thăng cấp một kiện Pháp khí phi hành.” Thạch Mục nói ra. “A? Lấy ra cho ta xem thử.” Dong Chúc đại sư hỏi. Thạch Mục nghe vậy, đi vào giữa phòng khách, hào quang trên tay sáng ngời, một chiếc phi xa màu xanh liền hiện ra trên mặt đất. Dong Chúc đại sư đi lên phía trước, vòng quanh phi xa một vòng, cẩn thận xem xét kĩ lưỡng các phần của phi xa cùng với phù văn khắc trên đó, thỉnh thoảng dùng tay gõ lên phi xa vài lần. “Chất liệu và thiết kế của Thanh Dực Phi Xa coi như không tệ. Chỉ là phẩm giai của nó thật sự quá thấp, tốc độ chỉ sợ không theo kịp nhu cầu của ngươi rồi? “ Dong Chúc đại sư vuốt râu nói ra. “Đại sư minh giám. Lần trước khi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, đệ tử đã cảm thấy có chút chưa đủ dùng.” Thạch Mục gật đầu rồi nói. “Thăng cấp vật ấy cũng không khó, chỉ là trên tay ta tạm thời không có tài liệu phù hợp, chỉ sợ ngươi phải chờ một thời gian rồi.” Dong Chúc đại sư nói ra. “Không biết đại sư cần tài liệu gì?” Thạch Mục hỏi. “Thanh Dực Phi Xa này chủ yếu sử dụng một loại tài liệu có tên Ất Mộc, cho nên muốn thăng cấp nó tốt nhất dùng Linh Tài có thuộc tính Mộc đẳng cấp cao.” Dong Chúc đại sư nói ra. Thạch Mục sau khi nghe xong, trầm ngâm một hồi, trong tay đột nhiên sáng lên một đạo quang mang, một khối Linh Tài mộc thuộc tính lớn nhẹ như lông vũ màu xanh xuất hiện trong tay. “Không biết khối Linh Tài này có thể?” Thạch Mục hỏi. Dong Chúc đại sư ánh mắt híp lại, trong mắt hiện lên một tia dị sắc. “Phi Thiên Hạc Dực Mộc? Tài liệu tốt như vậy, tiểu tử ngươi lấy được từ đâu?” Dong Chúc đại sư cầm khối Thần Mộc kia, kinh hỉ kêu lên. “Đệ tử lúc ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, trong lúc vô tình đoạt được.” Thạch Mục nói ra. “Tốt! Đã có vật ấy, đem Thanh Dực Phi Xa thăng cấp lên trung phẩm Linh Khí không có vấn đề gì.” Dong Chúc đại sư tự tin nói ra. “Vậy làm phiền đại sư. Không biết phí tổn ra sao?” Thạch Mục chắp tay hỏi. Dong Chúc đại sư ánh mắt chăm chú nhìn vào khối Phi Thiên Hạc Mộc, hiển nhiên thập phần yêu thích, sau đó phất tay nói ra: “Chỉ cần năm mươi khối Cực phẩm Linh Thạch là đủ.” “Năm mươi….” Thạch Mục sững sờ. “Đừng cảm thấy năm mươi khối cực phẩm Linh Thạch ít, vẫn quy định cũ, Thần Mộc còn dư lão phu lấy tất cả.” Dong Chúc đại sư nói ra. “Được, vậy một lời đã định.” Thạch Mục cười nói. “Tốt rồi, một tháng sau đến Bách Luyện Đường lấy.” Dong Chúc đại sư nói ra. Thạch Mục mừng rỡ đáp ứng, sau đó cáo từ rời đi. Sau khi hắn rời khỏi Thông Lưu Phường, liền đến Vạn Pháp Các, một mạch tiếp mấy cái nhiệm vụ độ khó không thấp nhưng thù lao phong phú, khiến cho đám đệ tử xung quanh một trận xôn xao. Những nhiệm vụ kia trải rộng khắp Đông Thánh Tinh, thậm chí có vài cái ở xa bên ngoài Đông Thánh Tinh, mà xa nhất thậm chí ở Thanh Diệp Tinh, một trong tứ đại Tinh Cầu phụ thuộc Thanh Lan Thánh Địa. An bài như vậy ngược lại không phải là không có mục đích, Thạch Mục muốn trong lúc hoàn thành nhiệm vụ tiện thể đi du lịch một phen, tìm kiếm cơ hội trợ giúp ngưng kết Kim Đan, đột phá cảnh giới Thiên Vị. …. Một tháng sau. Khi Thạch Mục đang theo quản sự đi vào đại sảnh phía sau Bách Luyện Đường, đã thấy Dong Chúc đại sư đang ngồi uống trà chờ hắn. Không đợi Thạch Mục mở miệng, Dong Chúc đại sư đứng dậy, phất tay một cái. Hào quang lóe lên, một chiếc phi xa toàn thân xanh biếc xuất hiện trước mặt Thạch Mục. Chỉ thấy chiếc phi xa kia dài chừng ba bốn mươi trượng, nhỏ hơn Thanh Dực Phi Xa trước đây một chút,mặt ngoài phủ kín từng đạo Linh Văn huyền ảo màu vàng, hai bên thân phi xa có đôi cánh trông như cánh chim nhìn rất đẹp mắt. “Đừng ngại, thử một chút đi.” Dong Chúc đại sư nói ra. Thạch mục theo lời tiến lên,đưa tay đặt trên thân phi xa, chậm rãi truyền Linh lực vào. Phần phật một tiếng! Thân phi xa mặt ngoài Linh văn bỗng nhiên sáng ngời, phía trên nổi lên từng trận sương mù màu trắng. “Lão phu trong quá trình luyện chế, lại ngộ ra vài thứ nên đã xóa hết phù văn trước kia trên thân phi xa, một lần nữa khắc mới Phong Linh phù trận cùng phòng hộ cấm chế, khiến cho không chỉ có tốc độ tăng lên mà còn có thể chống lại quá trình ăn mòn của lực lượng Hỗn Độn. Hôm nay chiếc phi xa này đã chính thức trở thành một kiện thượng phẩm Linh Khí, không chỉ có ngày đi vạn dặm, mà còn nhanh hơn vài phần so với chiến hạm cấp bậc Pháp bảo trong truyền thuyết. Đúng rồi, lão phu đặt tên cho nó là Linh Vũ phi xa.” Dong Chúc đại sư tỏ vẻ đắc ý. “Đa tạ đại sư!” Thạch Mục nghe vậy, trong lòng mừng rỡ. Bản thân chỉ muốn tăng phẩm giai của Thanh Dực Phi Xa lên một cấp, không ngờ tạo nghệ luyện khí của Dong Chúc đại sư quả nhiên có chỗ độc đáo, bất ngờ luyện chế Thanh Dực phi xa thành một kiện thượng phẩm Linh Khí. Kể từ đó, hiệu suất hoàn thành nhiệm vụ của bản thân gia tăng thật lớn, một vài chỗ cách xa Đông Thánh Tinh cũng có thể đi tới đi lui trong thời gian ngắn. “Đại sư, những lỗ hổng này….” Thạch Mục ánh mắt rơi vào phía trước phi xa, trên đầu có bảy lỗ khảm xếp theo hình cái thìa. “À, ngươi đặt linh thạch Phong thuộc tính linh thạch vào đó có thể khiến cho tốc độ của phi xa tăng lên. Nếu khảm đầy bảy khối, có thể khiến phi xa tạm thời trở thành cực phẩm linh khí, tốc độ lại tăng thêm ít nhất ba lần.” Dong Chúc đại sư nói ra. “Trình độ luyện khí của đại sư quả thật cao minh, lần này đã khiến người khổ tâm rồi. Đây là thù lao trước đây đã định.” Thạch Mục nói xong,đem một túi linh thạch đưa tới. “Không cần khách sáo, lão phu tận tình giúp đỡ ngươi như vậy thực ra là có việc cần ngươi giúp đỡ.” Dong Chúc đại sư nhận linh thạch, không cần nhìn qua trực tiếp đem linh thạch bỏ vào trong nhẫn trữ vật, sau đó nói. “Đại sư cứ nói đừng ngại.” Thạch Mục trong lòng khẽ động nói ra. “Hắc hắc, ngươi chớ khẩn trương, lão phu cả đời chuyên tâm luyện khí cũng không có yêu cầu gì khác. Sau này nếu ngươi có cơ hội tìm được Kim Tinh Phách, Kỳ Lân Huyết, các loại cực phẩm linh tài, nhất định phải lưu lại cho lão phu, lão phu sẽ mua theo giá thị trường. Đương nhiên về sau ngươi có nhu cầu chế tạo hay thăng cấp Linh Khí, cũng có thể tìm đế lão phu.” Dong Chúc đại sư nói ra. Thạch Mục nghe vậy,trong nội tâm cười khổ một hồi, xem ra lúc trước mình xuất ra Vẫn Tinh Huyền Thiết cùng với Phi Thiên Hạc Mộc, khiến cho đối phương tưởng mình có phương thức đặc thù nào đó có thể thu hoạch được rất nhiều cực phẩm Linh Tài. “Đại sư yên tâm, chắc chắn sẽ như vậy.” Thạch Mục cũng không nói thẳng ra, gật đầu đáp ứng. Ba ngày sau, ở trên một băng nguyên phía bắc Đông Thánh Tinh. Thạch Mục đứng trên một mảnh băng nguyên thấp, trên người đầy tuyết, híp mắt nhìn về phía mây đen giăng đầy trời. Trên người của hắn mặc một bộ áo mỏng, nhưng không có chút cảm giác lạnh nào. Đột nhiên giữa không trung truyền đến một tiếng rít. Tiếp theo một bóng đen cực lớn ở trong đám mây phía trên vọt xuống. Chỉ thấy một con Tuyết Diên cực lớn, thân thể thẳng tắp, hướng cái mỏ dài hơn ba thước của mình giống như cán thương lao thẳng xuống, hướng về phía của Thạch Mục đâm tới. Thạch Mục khóe miệng khẽ mỉm cười, tay phải vừa nhấc, một đạo âm hàn khí tức mãnh liệt tuôn ra, trực tiếp đem cánh tay cùng với băng tuyết đầy trời đông lại với nhau, ở giữa không trung biến thành một bàn tay băng cực lớn. Bàn tay to khoảng ba mươi trượng, khẽ nắm chặt liền đem con Tuyết Diên kia giữ chặt bên trong. Tuyết Diên còn không kịp phát ra tiếng gào thét liền bị Thạch Mục đóng băng thành một khối thật lớn. Thạch Mục cẩn thận di chuyển khối băng này từng li từng tí từ giữa không trung xuống dưới, chứng kiến đôi mắt của Tuyết Diên bên trong khối băng vẫn còn chuyển động, lúc này mới yên tâm. Máu của loại Tuyết Diên bắc cực này khi vừa lấy ra, là nguyên liệu chính để luyện chế Lãnh Ngưng đan. Nhiệm vụ của Thạch Mục lần này chính là mang về một con Tuyết Diên bắc cực còn sống. Tuyết Diên thực lực cũng không mạnh, thậm chí rất yếu ớt, muốn bắt nó cũng không khó. Nhưng bởi vì chỉ có thể hợp với hoàn cảnh cực hàn, một khi ra khỏi Cực Bắc Băng Nguyên ngay lập tức sẽ chết đi, vì vậy nhiệm vụ này dù thù lao tuy lớn nhưng vẫn treo tại Vạn Pháp Các, không ai tiếp nhận. Mà Thạch Mục Âm Chi Lực, chỉ cần biến hóa một chút liền có thể tạo ra cực hàn hoàn cảnh,vì vậy nhiệm vụ đầu tiên hắn chọn trong Vạn Pháp Các chính là nhiệm vụ thu hoạch này. Thạch Mục lấy ra một cái túi Linh thú đặc chế, rót linh lực vào, miệng túi mở ra sau đó khép lại, liền dễ dàng đem khối băng điêu lớn kia thu vào. Hắn phất tay xuất ra Linh Vũ phi xa, nhảy lên. Mặt ngoài phi xa kim quang lóe lên, sương trắng cuồn cuộn, hóa thành từng đạo lấp lánh, trong nháy mắt liền lao ra khỏi dãy núi băng này, biến mất tại phía chân trời.