Huyền Giới Chi Môn
Chương 546
Dịch giả: nila32
Sau khi trở lại sơn cốc vắng vẻ lúc trước, Yên La không ở lại bao lâu đã lần nữa đứng dậy rời đi.
Thạch Mục cũng không thèm để ý đến hành tung phiêu hốt của nàng. Một phen kịch chiến đã mang đến cho hắn đôi chút cảm ngộ đối với Thông Thiên Côn Pháp và Diệt Tiên Nhất Thức, lúc này phối hợp tu luyện tìm hiểu.
Thời gian tiếp theo, số lần Yên La xuất hiện rõ ràng tăng nhiều.
Ngắn thì bảy tám ngày, lâu hơn thì mười ngày, nàng lại bất ngờ hiện thân, mang Thạch Mục đến sào huyệt của đám Quỷ Vương cấp Thiên Vị hoặc căn cứ có rất nhiều sinh vật Tử Linh cấp Địa Giai.
Chủ nhân vốn có của những địa phương tất nhiên sẽ không để mặc người lạ xâm nhập nhưng chỉ có mình Thạch Mục phải hứng chịu lửa giận của chúng mà thôi.
Từ đầu đến cuối, Yên La đều chỉ quan sát cuộc chiến từ xa. Cho dù Thạch Mục rơi vào tình cảnh sinh tử tồn vong, thậm chí trọng thương, nàng đều khoanh tay đứng nhìn.
Tâm trí Thạch Mục kiên nghị vượt xa thường nhân, hành động của Yên La ngược lại kích thích trái tim bất khuất của hắn. Càng chiến càng dũng, mỗi lúc nguy kịch, họ Thạch đều có thể kích phát tiềm lực, phô bày sức mạnh vượt xa người thường.
Sau mấy lần như vậy, Thạch Mục cũng dần thích ứng. Dù sao đối thủ phù hợp cuồn cuộn không dứt có thể giúp hắn liều chết ma luyện, rèn luyện kỹ xảo chiến đấu trong chém giết, tốt hơn nhiều so với tự mình bế quan tìm hiểu.
Xà Khuyển Quỷ Vương chạm trán lúc trước tuy là Tử Linh cấp Thiên Vị nhưng so với những đối thủ gặp phải sau này quả thật chỉ là Quỷ Vương có thực lực yếu nhất.
Trải qua từng tràng chém giết, Thạch Mục vận dụng Như Ý Tấn Thiết Côn cùng Thông Thiên Côn Pháp ngày càng thành thạo. Thậm chí hắn còn có lý giải tương đối về Diệt Tiên Nhất Thức.
…
Hai năm sau.
Bên bờ Minh Thủy, hai đạo quang một bạc một đỏ từ xa bay đến.
“Lần này là cái gì?” Thạch Mục nâng Như Ý Côn trên vai, nhìn quanh một lúc rồi hỏi.
Yên La không nói gì, khẽ chụm ngón cái cùng ngón giữa, cách không bắn ra một đạo ngân quang về phía mặt hồ.
Minh Thủy vốn đang phẳng lặng lập tức chấn động.
Từng vòng gợn sóng hình tròn khuếch tán ra, tạo thành vòng xoáy trong chốc lát.
Ầm!
Chỉ nghe một tiếng nổ vang, một đạo vòi rồng khổng lồ phóng ra từ lốc xoáy giữa hồ, lao thẳng lên không trung.
Thạch Mục quan sát cẩn thận thì thấy trên đỉnh vòi rồng là một cự hán da xanh cao chừng mười trượng, tay cầm cự xóa bích lam.
Trên cổ cự hán là một cái đầu ngựa khổng lồ. Cơ bắp trên người nổi lên cuồn cuộn. Hai tay lại có lân phiến rậm rạp giống như loài cá.
“Đạo chích phương nào dám tới quấy nhiễu sự thanh tu của bổn vương!” Cự hán giận dữ hét lớn, thanh âm tựa như sấm rền.
“Ô Sát Quỷ Vương, thực lực chân thật không thua gì ta.” Yên La nói xong liền phiêu nhiên bay về phía sau.
Thạch Mục cũng không hỏi thêm, trực tiếp vung Như Ý Tấn Thiết Côn trên vai lên, ngưng thần quan sát Ô Sát Quỷ Vương giữa không trung.
“Muốn chết!”
Ô Sát Quỷ Vương rống to một tiếng sau đó đột nhiên nhảy xuống. Cự xoa bích lam trong tay hung hăng bổ về phía Thạch Mục.
Một luồng khí lam vũ bén nhọn tựa như thác nước đổ xuống. Xoáy nước trên cao cũng tùy thời ập xuống, kết hợp với luồng khí bén nhọn thành một đạo lam hồng, càn quét về phía Thạch Mục.
Họ Thạch thấy thế lập tức điểm nhẹ mũi nhân thối lui về sau đồng thời hai tay liên tục chuyển động. Trường côn màu đen không ngừng vung vẩy tạo nên vô số luồng khí cuồn cuộn.
Thủy long lam hồng thế như chẻ tre, đánh tan vòi rồng màu trắng thế nhưng thế tới cũng vì thế mà bị cản lại một chút. Thạch Mục nhân cơ hội lách mình né qua.
Uỳnh uỳnh rầm rầm!
Toàn bộ đại địa bị rung động mạnh, tạo thành khe hở lớn chừng trăm trượng.
Thạch Mục miễn cưỡng ổn định thân hình cách đó không xa.
Ô Sát Quỷ Vương đáp xuống bên bờ Minh Thủy, hai chân nện mạnh xuống đất tạo nên từng tràng nổ mạnh!
Từng vòng gợn sóng từ chỗ y đứng lan ra xung quanh. Những nơi mà chấn động đi qua, đại địa rung lắc dữ dỗi, đá vụn bắn ra tung tóe.
Thạch Mục nhướng mày, không chút do dự nhảy lên.
Thân thể của hắn lúc này được lân phiến bao phủ, hiển nhiên là đã thi triển đồ đằng biến thân. Khí tức cũng theo đó tăng đến Địa Giai đỉnh phong.
“Trốn đi đâu!”
Ô Sát Quỷ hét lên giận dữ. Cự xoa bích lam trong tay giơ lên, bộc phát quang mang, mặt ngoài hiện lên vô số đừng vân. Minh Thủy phía sau cũng xuất hiện từng vòng phù văn hình tròn.
Ầm ầm!
Phù văn trong hồ phóng thẳng lên trời sau đó hóa thành cự mã màu máu phóng tới, số lượng chừng hơn nghìn con.
Đám cự mã này cất vó như điên, tạo nên tiếng nổ vang trời, không trung cũng bị nhuộm đỏ một mảnh.
Thạch Mục bình tĩnh. Như Ý Côn trong tay cuồng vũ, quanh người sớm được một luồng khí trắng bao phủ, truyền ra âm thanh dã thú gào thét.
Trước khí thế điên cuồng của vạn mã, Thạch Mục bước một bước dài tới trước. Trường côn trong tay chấn động.
Một tiếng thét dài!
Bờ hồ Minh Thủy truyền đến tiếng nổ lớn như sấm dậy. Khí lưu màu trắng tạo thành vô số mãnh thú như thác lũ nghênh chiến vạn mã màu máu.
Uỳnh uỳnh rầm rầm!
Quang mang hai màu trắng đỏ nổ tung giữa hư không. Một luồng sóng khí vô hình quét ra xung quanh.
Hai bên bất ngờ không phân cao thấp!
Đại địa chung quanh bắt đầu rung chuyển dữ dội. Mặt đất vừa bị Ô Sát Quỷ Vương chấn vỡ lúc này được nước lấp đầy.
Nhưng vào lúc này, sau lưng Ô Sát Quỷ Vương đại phóng lam quang, pháp tướng đầu ngựa người cá cao hơn trăm trượng theo đó xuất hiện.
Pháp tướng nhảy lên. Đuôi cá khổng lồ đập mạnh về trước.
Ầm ầm!
Âm thanh rung trời chuyển đất vang lên. Bên bờ Minh Thủy xoáy lên sóng khi phô thiên cái địa, hút lấy nước hồ, tựa như trời long đất lở cuốn tới mãnh thú.
“Hây dô!”
Dòng nước mang theo vô số đá vụn, bùn đất lập tức cuốn lấy mãnh thú của Thạch Mục khiến chúng vẫy vùng đôi chút sau đó lập tức tán loạn.
Huyết sắc cự mã như thoát khỏi cương, cất vó lao thẳng về phía Thạch Mục!
Họ Thạch âm thầm hoảng sợ nhưng hai tay tề động. Hắc côn mơ hồ, huyễn hóa vô số côn ảnh nghênh chiến.
Giữa không trung lần nữa bùng nổ trận trận quang mang đan xen. Huyết mã rốt cuộc đã bị chặn lại.
Nhưng ngay sau đó, tiếng xé gió truyền đến, một cái đuôi cá khổng lồ gào thét lao đến.
Thạch Mục chợt cảm thấy khó thở. Hỏa dực sau lưng vũ động nhằm tránh thoát một kích nhưng vì tốc độ của đối phương quá nhanh, cả người liền bị một luồng cự lực hất văng về sau.
Họ Thạch lăn lộn mấy vòng ở giữa không trung, khó khăn lắm mới đứng vững trở lại. Kim Lân trên người vỡ vụn hơn nửa. Cổ họng tanh tưởi, không đè nén được phun ra một ngụm máu tươi.
“Chút thực lực ấy cũng dám lỗ mãng, đi chết đi!”
Ô Sát Quỷ Vương gào thét điên cuồng. Pháp tướng sau lưng bay thẳng lên, đuổi theo Thạch Mục. Cự xoa bích lam tỏa sáng rực rỡ!
Hai mắt Thạch Mục lóe hiện kim quang. Hỏa dực sau lưng bỗng nhiên đại phóng, hóa thành pháp tướng Xích Viên thật lớn. Liệt diễm trong tay bốc lên hừng hực rồi cũng hóa thành trường côn bằng lửa cực lớn.
“Đến hay lắm!”
Thạch Mục khẽ động bộ pháp dưới chân sau đó thình lình nhảy về phía trước. Tốc độ lưu chuyển của chân khí cũng tăng lên mấy lần!
Hắn nắm chặt Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay, lưu lại vô số tàn ảnh khiến người ta phải hoa mắt. Vô số dòng khí màu trắng tụ lại bên người.
Pháp tướng Xích Viên theo sát phía sau. Trường côn bằng lửa vung vẩy giữa trời, côn ảnh đỏ thẫm tung hoành.
Côn ảnh màu đỏ cùng khí lưu màu trắng hợp lại một chỗ, tạo thành vòi rồng đỏ thẫm bao bọc Thạch Mục vào giữa.
Chỉ thấy vòi rồng trên nuốt mây trắng, dưới cuốn đại địa tạo nên từng hồi nổ vang.
Thạch Mục đang ở bên trong vòi rồng đỏ thẫm, tùy ý vung vẩy Như Ý Tấn Thiết Côn.
Lực Bạt Sơn Hà!
Trực Đế Thương Khung!
Lực Chấn Bát Phương!
Đỉnh Thiên Lập Địa!
…
Phiên Thiên Phúc Địa!
Nương theo thân ảnh Thạch Mục không ngừng vũ động. Mười côn phía sau của Thông Thiên Thập Bát Côn nhẹ nhàng dung hợp lại với nhau.
Tất thảy nhìn như rất dài, kỳ thật chỉ trong một cái chớp mắt!
Trường côn trong tay Thạch Mục chỉ thẳng lên trời. Vòi rồng đỏ thẫm bỗng nhiên tán loạn, quét ra bốn phương tám hướng.
“Thiên Địa Vô Cực!”
Hai năm vừa qua, Thạch Mục sau khi thông hiểu đạo lí của Thông Thiên Thập Bát Côn và Diệt Tiên Nhất Thức đã sáng chế ra thức thứ hai mươi!
“Xoẹt” bạch quang lóe hiện!
Mặt đất truyền đến từng tràng ầm ầm đinh tai nhức óc.
Đất trời biến sắc!
Vô số tia chớp màu trắng ầm ầm đánh xuống từ chín tầng mây. Đất đá bốc cháy, hắc diễm cuồn cuộn.
Ô Sát Quỷ Vương thân ở không trung đã sớm kinh hãi không nói nên lời.
Bất kể thế nào, y cũng không ngờ một võ giả Địa Giai đến từ Nhân tộc lại có thể thi triển chiêu số khiến cho đất trời biến sắc như vậy!
Vì quá sợ hãi, chiến ý sớm đã không còn, Ô Sát Quỷ Vương lập tức quay đầu bỏ chạy.
Nhưng vào lúc này, mấy đạo thiên lôi bỗng nhiên đánh xuống, vô số địa hỏa bốc lên, đan xen vào nhau.
“Không! Ô Sát Quỷ Vương ta tung hoành vạn năm ở Minh Vực, ta không cam lòng!”
Ô Sát Quỷ Vương trở nên điên cuồng. Cự xoa bích lam trong tay đột nhiên chém ra. Đồng thời, cái đuôi khổng lồ của pháp tướng sau lưng vỗ ra như bài sơn đảo hải.
Ầm!
Chỉ nghe một tiếng nổ lớn, vị trí Ô Sát Quỷ Vương vừa đúng đã bị quang mang trắng đen bao phủ.
Thân thể cao lớn cùng pháp tướng khổng lồ của y đều đã biến thành tro bụi. Ngay đến hồn hỏa cũng hoàn toàn tiêu tán.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
79 chương
199 chương
19 chương
1430 chương