Hùng ca đại việt

Chương 89 : gặp mãng xà tinh

Phạm long từng để ra quy tắc, sẽ sử dụng hai loại chim bồ câu để truyền thư, một loại là màu đen chuyên dùng để chuyển thư tín cấp bách, còn loại thứ hai chính là chim bồ câu màu khác dùng để truyền thư tính thông thường. Nội viện, một tên ưng sát vệ làm nhiệm vụ tiếp thu thư tín, ngay lập tức nhìn thấy chim bồ câu màu đen ngay lập tức kinh hãi, vì đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy không kinh hãi cũng uổng phí. thế nhưng hắn ngay lập tức định thần, sau khi giải mật thư bên trong chỉ vỏn vẹn mấy chữ. “ xuất hiện hung hổ cấp bậc võ quân, nguyễn xí trọng thương, 1 tiểu đội cùng 2 tiểu đội thần khuyển bị tổn thất!” Nguyễn xí là ai, đó chính là thần tượng của ưng sát vệ, không những là người dạy bảo lãnh cho bọn họ có thể sinh tồn trong rừng núi, mà cũng là một gị giáo quan bọn họ kính trọng, một người có võ nghệ kinh người siêu quần, nhưng lại bị trọng thương, hơn nữa 1 tiểu đội cùng 2 đội thần khuyển cũng hy sinh. như vậy bọn họ đối diện với hung thú bậc nào, nghĩ đến đó phải rung chân một hồi. “ mau lập tức lấy ngựa! ta cần đến quân doanh!” tên kia ngay lập tức gầm lên. nhìn thấy trạng thái của hắn cũng biết đã xảy ra chuyện rồi, không một lời dư thừa, một con ngựa đã được dắt đến, móng ngựa tung vó chạy thẳng đến quân doanh. “ cấp báo! cấp báo!” thông thường quân doanh chính là một nơi sâm nghiêm, trước khi vào phải kiểm tra thân phận người kia, thế nhưng lúc này trên lưng tên kia còn có một ngọn cờ màu đen, đó chính là dấu hiệu sự tình cấp bách, có thể thông qua bàn giao rồi tính sao. “ công tử! có đại sự xảy ra! phụng hưng thôn gặp chuyện!” tên kia không nói không rành báo cáo, sau đó hắn dân thư tính lên. Nhìn dòng tin tức trên thẻ tre, sắc mặt phạm long trở nên thâm trầm cực kỳ. dường như thông tin hắn xem chỉ là một dòng chữ vô nghĩa, nếu như những ai thông thuộc tính các của hắn, thì người đó ắc biết lúc này hắn đang vô cùng tức giận, lo lắng, thậm chí là bi thương. nhưng với một người có địa vị như hắn hiện tại, một khi biểu hiện một điều gì đó sai sót hậu quả sẽ vô cùng không lường. “ tin này có những ai biết rồi!” phạm long trầm giọng. “ công tử! chỉ có mình thuộc hạ!” tên kia cung kính đáp. “ triệu tập trung đội hai, trong tối nay trở về phục hưng thôn! nhớ điều động phải cẩn thận, không được tiết lộ ra bên ngoài!” phạm long căn dặn. “ rõ!” tên kinh ngay lập tức lui ra. “ nguyễn xí! không được xảy ra chuyện gì!” phạm long âm thầm cầu nguyện. Giờ tý canh ba, ẩn mình trong bóng đêm, 100 con người ẩn trong màn đêm mà rời khỏi trấn mê linh mà không một ai hay biết. Lúc này bên trong túy tiên lâu đã tắt đèn, thế nhưng bên dưới địa đạo, vương nhu cùng nguyễn chích chùng xử lý nội vụ lẫn ngoại vụ bên trong trấn mê linh. trở thành cơ quan đầu não chỉ huy mọi hoạt động trong trấn lúc này. “ xí đại ca! đừng có xảy ra chuyện gì!” khóe mắt vương nhu có một chút ửng đỏ. “ vương nhu! nguyễn xí sẽ không sao đâu! bên đó có hữu cảnh, hắn ta là một võ quân, muốn hoàn toàn trị khỏi là không thể, nhưng giữ tính mạng của một người đương nhiên là có cách!” nguyễn chích an ủi. ………………………………………………. Doanh trại dã chiến lúc này là một mảnh bi thương, ngay tại trung tâm chính là đặt hơn 20 cái xác không hề hoàn hình chỉnh một chút nào cả, có người bị mất đầu, có người bị đoạn tay, đặc biệt là thi thể của bầy chó, vô cùng thảm thương. Nguyễn xí thương thế cũng đã tốt hơn đôi chút, ánh mắt hắn đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào thi thể nhưng tên tân binh mà hắn huấn luyện, nhưng đồng bạn mà hắn tự tay chăm sóc từ nhỏ. hắn nghiêm khắc, hắn sát phạt quyết đoán, nhưng hắn có tình người. những người đồng đội vừa nói vừa cười cách đây không lâu, lúc này chỉ là những thi thể lạnh băng nằm dưới đất. “ các huynh đệ! ta tiễn các ngươi một đoạn đường!” giọng nói bi thương, cả một doanh trại chìm trong im lặng, ngọn lửa bùng lên trong bóng đêm hiu quạnh, lặng lẽ. Lúc này không một ai khóc cả, nhưng ánh mắt đỏ ngầu, nhìn đồng đội ra đi, thương tiếc, xót xa. lòng muốn phục thù ngày càng mãnh liệt hơn, bất kỳ điều gì khác. “ xí đệ! bên kia truyền về! chủ công đã nhận được tin tức, hẳn là hai ngày nữa ngài ấy sẽ đến đây!” phạm ngũ lão âm thanh nhỏ giọng nói “ không được! không để cho công tử đến đây! nơi này rất là nguy hiểm” ngay lập tức nguyễn xí phản bác. “ chuyện này chúng ta không thể tự làm chủ được!” nguyễn hữu cảnh trầm giọng. “ bên trong! không chỉ đơn giản là một con hung hổ mà thôi! dường như bên trong có dị vật xuất thế, ngoài con hung hổ kia ra, theo ta phán đoán sẽ còn ít nhất một con xà tinh cấp bậc võ quân.” nguyễn hữu cảnh nói ra suy luận của mình. “ rống! rống!” bất ngờ bên trong khu rừng sương mù lại vang lên những tiếng rống kinh thiên. “ ngũ lão! ở lại doanh trại! ta vào bên trong điều tra tình hình!” nguyễn hữu cảnh gấp gáp nói. “ hữu cảnh đại ca! chi bằng đợi chủ công đến!” phạm ngũ lão có chút do dự. “ không! ta cảm giác bên trong đó có cái gì đó làm cho ta có chút úy kỵ, cũng có chút ham muốn. nó chính là kỳ ngộ, là thiên địa dị bảo hiếm có khó tìm!” nguyễn hữu cảnh kiên định nói. “ tốt! lão ca cẩn thận!” phạm ngũ lão cũng không tiếp tục khuyên ngăn. Nguyễn hữu cảnh mặc trên người một bộ chiến giáp, lưng đeo trường cung, cùng đại hổ đao, xông thẳng vào sương vụ dày đặc bên trong khu rừng. Nguyễn hữu cảnh không hề dùng mắt thường để dẫn đường, mà hắn đi theo lòng mình, đi theo tiếng gọi bản thân….. đêm những tháng cuối tháng 10 càng khiến cho khu rừng càng trở nên âm u hơn bất kỳ lúc nào cả. Thông thường vào ban đêm rừng rậm chính là một nơi cực kỳ nguy hiểm, hung thú đi ra bên ngoài kiếm ăn, thế nhưng hôm nay, khu rừng trở nên cực kỳ tĩnh mịch, yên ắng một cách lạ thường, ngay cả những loại động vật như côn trùng, cóc nhái cũng không vang lên một âm thanh. dường như những tiến rống giận vừa rồi đã làm bọn chúng kinh sợ. Một đường tĩnh mịt vượt qua, càng khiến cho lòng nguyễn hữu cảnh bất an, đang di chuyển giữa những tán cây lớn, bất ngờ một cái bóng đen lao tới, một cái miệng khổng lồ hướng nguyễn hữu cảnh mà cắn tới, dưới bóng đêm mờ ảo cũng có thể nhìn thấy không trung ánh lên hai điểm tinh quang hắc khí. “ nghiệt súc! dám đánh lén ta!” nguyễn hữu cảnh cơ linh cỡ nào, chỉ vừa có một chút sát cơ hắn đã nhật ra, đại hổ đao liền rút ra khỏi võ, một đao phía sau trảm tới. “ cong!” thanh âm va chạm mãnh liệt vang lên, cả hai cùng tách nhau ra một đoạn. “ là xà tinh!” nguyễn hữu cảnh thì thào. Dưới bóng đêm mờ ảo, lù lù xuất hiện một cái bóng cao lớn, thân hình to lớn đứng sửng dây, phùng mang thật rộng, không khí phát ra những tiếng rít. “ đại mãng xà! cấp bậc sơ cấp võ quân!” nguyễn hữu cảnh đánh giá thực lực đối phương. Hắn nheo mày một cái, tuy võ quân trình độ cường hóa thân thể không tồi, thị lực có thể nhìn tốt trong bóng đêm thế nhưng để chiến đấu với đối thủ cùng cấp bậc, đó là một yếu thế không đáng có. nguyễn hữu cảnh có ý định lui binh không ham chiến. Khí thế nguyễn hữu cảnh phát ra cực kỳ mãnh liệt, xung quanh tạo thành một tường khí chen chắn, cả một khu vực không gió, thế nhưng tiếng rít không khí do hai bậc võ quân phát ra lại không khác gì cuồng phong loạn vũ. “ trảm!” bất ngờ nguyễn hữu cảnh gầm lên một tiếng, kình khí ngưng đọng bất ngờ tung chém tới thân hình mãng xà đang thị uy phía trước, cuồng phong cuốn lên, lá cây như một cơn lốc xoáy tán lên không trung. Lợi dụng tình thế, nguyễn hữu cảnh nhảy chân vọt người lên một ngọn cây lớn, thoát khỏi chiến chiến đấu, đại mãng xà tức giận, ngay lập tức đuổi theo, nó không muốn cho nhân loại kia dễ dàng thoát khỏi nó một cách dễ dàng như thế. Nó rít lên một tiếng sau đó thân hình khổng lồ theo hướng nguyễn hữu cảnh vừa rồi mà lướt tới, thế nhưng hiệu quả cũng không như nó mong muốn, tốc độ của nó không thể tốt, chỉ vượt qua tốc độ của một con heo tăng tốc mà thôi, ước chừng chỉ 30 40 dặm một giờ, tốc độ này so với loài rắn cũng là khá chậm, tuy thân thể nó to lớn, sức lớn, nhưng điểm yếu của nó chính là tốc độ, vì thân hình quá khổ. Cũng chính vì nguyên nhân đó mà đã hai lần con hung hổ kia thoát khỏi nó trong gang tấc. tuy nó có tốc độ di chuyển chậm. nhưng nó lại có một bộ phận xác định phương hướng cùng tuy tung con mồi cực tốt, chính là chiếc lưỡi có thể định vị và phân tích tình trạng của con mồi. Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào