Hứa Tiên Chí
Chương 953
Thanh âm của Sở Kiếm Hùng bỗng nhiên từ phía sau Hứa Tiên truyền đến, để thần sắc Hứa Tiên hơi khẽ động.
Thiếu niên thanh tú quá sợ hãi, Thiếu niên thanh tú hắn chỉ thấy thân hình Sở Kiếm Hùng chợt lóe đã đến phía sau Hứa Tiên. Khinh công như vậy thực giống như quỷ mị vậy, không khỏi cảm thấy lo lắng theo Hứa Tiên.
Hứa Tiên hỏi:
- Ai dạy cho ngươi vậy...
Hắn từ trên người Sở Kiếm Hùng cảm thấy âm khí càng thêm nồng nặc lộ vẻ đối với chính mình cũng chọn dùng cái loại phương pháp luyện thi này, mới nắm giữ nhục thân cường đại như thế.
Bất quá thần sắc của hắn vừa rồi biến hóa, cũng không phải là không bắt được hành động của Sở Kiếm Hùng. Mà là tận mắt thấy Sở Kiếm Hùng chậm rãi chạy về phía hắn. Chờ khi hắn muốn ra tay, Sở Kiếm Hùng lại tránh đến phía sau, khiến trong lòng hắn rất là mạc danh kỳ diệu Thẳng đến Thẳng đến Sở Kiếm Hùng nói ra loại lời này, đây phần khó hiểu này đã biến thành trò cười.
- Người chết không cần biết, bất quá ta có thể nói cho ngươi, ta sẽ trở thành thiên hạ chi chủ...
Sở Kiếm Hùng hạ giọng dùng dùng một loại ngữ điệu quỷ bí nói. Thiên hạ chi chủ, Hứa Tiên nhíu mày, mơ hồ như là cảm giác được cái gì đó.
- Đại Hạ triều khí số đã tận, mà ta, sẽ thay thế nó. Nói ngươi cũng không hiểu, đây là thiên mệnh, thiên mệnh không thể làm trái! Ha ha...
Sở Kiếm Hùng tiếng cuồng tiếu rung động cả sơn cốc.
Hứa Tiên lại nói:
- Ta hiểu!
Tiếng cười của Sở Kiếm Hùng bị áp chế.
Hứa Tiên nói:
- không duyên cớ đại loạn cũng không phải là không có nguyên nhân sinh ra. Trong đó có lẽ có thiên tai, cũng nhất định sẽ có nhân họa. Ngươi chính là nhân họa...
Hiển nhiên Sở Kiếm Hùng đạt được loại lực lượng này, không hề suy nghĩ đến giang hồ nhỏ bé nữa, hắn tin tưởng chính mình có thể sử dụng lực lượng này nắm giữ quyền lợi lớn hơn nữa. Trên thực tế cũng xác thực như vậy. Nếu như theo đuổi không để ý tới Bái Hỏa Giáo giáo đồ càng ngày càng nhiều, cho đến một ngày nào đó bộc phát ra thiên hạ đại loạn!
Cơ hội theo như lời Ngư Huyền Cơ nói, hắn lại thấy qua một lần, xem ra sư tỷ kia để chính mình vào hôm qua xuất pát, cũng không chỉ là trả thủ cắt tóc nàng.
- Giết...
Sở Kiếm Hùng giận tím mặt, dùng phẫn nộ để che giấu bất an nồng đậm trong lòng, thế cho nên ngay cả nguyên bản dự định dằn vặt Hứa Tiên cũng quên đi. Không chỉ không có đi tới công kích Hứa Tiên ngược lại ngược lại hướng về sau thối lui, để đám tay sai tử thi lao lên trước.
Hứa Tiên nhận ra nói:
- Vốn dĩ muốn tha cho ngươi một mạng, phế thân tà môn pháp thuật này của ngươi, đưa ngươi giao cho quan phủ định tội. Bất quá hiện tại xem ra, ngươi hẳn phải chết ở chỗ này..
Sở Kiếm Hùng bỗng nhiên thấy chiếc nhẫn trên ngón tay của Hứa Tiên toả sáng ra một vòng kim mang. Quang mang kia chỉ là chợt lóe rồi biến mất! Nhanh tới mức làm người ta cảm thấy như là ảo giác. Bởi vì quan hệ góc độ, chỉ có Sở Kiếm Hùng và hai thiếu niên kia thấy được một màn này.
Hơn mười cương thi cương cân thiết cốt, lực lớn vô cùng như là con rối bị cắt đứt quan hệ ngã xuống dưới chân của Hứa Tiên. Cố nhiên theo người thường nhìn thấy quái vật xem ra đáng sợ như vậy, nhưng chung quy bất quá là quỷ vật cấp thấp nhất, mà không phải đại năng như Trung Ương Quỷ Đế. Bất quá chính là hơn mười Nhật Hỏa Thần Mang đã từ bên trong hủy diệt bọn chúng.
Kỳ thực dùng thái dương chân hỏa đã đủ để quét dọn những tử thi này, thế nhưng trước mắt bao người, Hứa Tiên cũng không muốn làm quá mức kinh người. Càng không có hứng thú cùng Sở Kiếm Hùng đại chiến ba trăm hiệp. Trực tiếp dùng chiêu số mạnh nhất, đem hắn diệt sát.
Trong sơn cốc vắng vẻ như chết, chỉ có lửa trại bập bùng thiêu đốt, mới vừa rồi những tay sai hắc y uy phong lẫm lẫm kia, dưới con mặt trợn tròn của người trong giang hồ dĩ nhiên không biết vì sao gục ngã không dậy nổi, chỉ là mơ hồ cảm thấy cùng Hứa Tiên có liên quan.
Sở Kiếm Hùng không thể tin tưởng nhìn một màn này:
- Sao...có khả năng...?
- Ngươi đánh quái thăng cấp, ta cũng không nhàn rỗi a...
Hứa Tiên vừa nói, vừa nhằm phía Sở Kiếm Hùng đi đến.
Sở Kiếm Hùng hét lên một tiếng sắc nhọn, đứng dậy, trong sơn cốc lập tức vang lên một trận "ông ông...". Không biết từ nơi nào đi tới một mảnh độc trùng đông nghịt, hội tụ tại bầu trời, giống như lang yên nhằm phía Hứa Tiên cuốn theo tất cả mà đến. Trong nháy mắt đem Hứa Tiên bao phủ.
Trước xa giá có mấy tay sai hắc ý chưa hề xuất thủ chắn ở trên đường độc trùng đi tới, cũng bị cuốn theo vào trong đó. Bên trong càng phát ra thanh âm kim thiết vang lên, lang yên qua đi, tay sai hắc y bị mang theo trùng vụ toàn bộ biến mất không thấy.
Sở Kiếm Hùng tàn bạo nói:
- Vô luận ngươi có được như thế nào, ở trong Kim Sí Nghĩ Trận này của ta chỉ có một con đường chết! Ha ha ha ha!
- Hứa Tiên...
Một mảnh tiếng kinh hô, trong sơn cốc tất cả mọi người minh bạch, số phận sau này của chính mình đã ký thức ở trên người Hứa Tiên.
Tiếng cười của Sở Kiếm Hùng im bặt dừng lại, một bóng người đang từ trong yên vụ độc trùng hiện ra, một tay đột nhiên hung hăng chế trụ cổ hắn, đem hắn nhấc lên.
Thiếu niên thanh tú và thiếu niên lông mày rậm đều trừng mắt to nhìn một màn này. Giống như không nghĩ tới thư sinh trẻ tuổi luôn luôn mỉm cười kia lại có lực lượng như vậy.
Sở Kiếm Hùng bỗng nhiên đã cảm nhận được chênh lệch lực lượng giữa hai bên, trong lòng sợ hãi dường như hỏa diễm thiêu đốt khó khăn nói:
- Nếu như ta chết, Chung Độc trong thân thể bọn họ sẽ không giải được, hẳn phải chết không thể nghi ngờ...
Hứa Tiên nói:
- Không sao cả, vả lại ta cùng bọn chúng không quen biết...
Trong mắt hắn đột nhiện bộc phát ra kim quang chói mắt, Nhật Hỏa Thần Mang ở trong Sở Kiếm Hùng bạo liệt, Sở Kiếm Hùng còn không kịp phát sinh hét thảm một tiếng, thần hồn đã bị thiêu đốt hầu như không còn.
Thiên hạ điểm chung lớn nhất của người xấu chính là lời nhiều vô ích. Làm một người tốt, hắn tự nhiên muốn sạch sẽ lưu loát một chút.
Trùng độc yên vụ tan hết, nguyên bản thiếu niên thanh tú bị buộc chặt đang uy phong lẫm lẫm đạp trên người Bái Hỏa Giáo chủ.
Hứa Tiên khom người nói:
- Đa tạ hai vị thiếu hiệp cứu giúp!
Mọi người mạc danh kỳ diệu, Hứa Tiên đã giải thích nói: hai vị thiếu niên này thâm nhập địch doanh, làm bộ bị bắt, kỳ thực từ lâu thiết đặt mưu kế, chỉ vì tại thời điểm mấu chốt, quay giáo một kích, mới đánh bại Bái Hỏa Giáo chủ.
Mọi người lúc này mới hiểu được, thảo nào những hắc y tay sai kia đột nhiên ngã xuống đất, thì ra là bọn họ động chân tay, không khỏi thật to tán thưởng tán thưởng:
- Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên.
Dù sao đối với người trong giang hồ mà nói, thân phận của Hứa Tiên vẫn là cùng bọn hắn có một tầng ngăn cách, ngược lại hai thiếu niên này càng dễ để cho bọn họ tiếp thu hơn.
Chỉ là để cho bọn họ cảm thấy có chút kỳ quái là Hứa Tiên mỉm cười, thiếu niên thanh tú kia lại vẻ mặt đau khổ, thiếu niên lông mày rậm mặt đỏ như máu, tựa đầu thấp đến ngực.
Truyện khác cùng thể loại
126 chương
55 chương
61 chương
58 chương
11 chương
442 chương