Editor: Nguyetmai "Buông em ra, em muốn tìm người, người em thích ở bên trong, em phải đi tìm cậu ấy!" Điềm Tâm cố gắng tránh thoát khỏi tay của cảnh sát giao thông. "Vậy cũng không được, cô bé, nơi này quá nguy hiểm, em mau tìm một cửa hàng nào mà tránh đi đã, nghe chưa?" Điềm Tâm sắp phát điên, "Anh buông em ra, em muốn vào tìm cậu ấy..." Kim Thánh Dạ theo sát phía sau chạy tới kéo người cảnh sát giao thông kia ra. Cảnh sát giao thông biết Kim Thánh Dạ, vẻ mặt hơi kinh ngạc, "Kim thiếu? Tại sao cậu lại ở đây? Rốt cuộc thì cô bé này là người nào?" Kim Thánh Dạ không trả lời vấn đề của anh ta mà hỏi ngược lại, "Chủ nhân của chiếc Lamborghini trắng đằng xa kia đâu? Có bị thương không?" "Hả? Lamborghini..." Cảnh sát giao thông nhìn chiếc Lamborghini đã thành sắt vụn cách đó không xa, "Chiếc xe kia hả, tôi cũng không biết, hiện trường quá hỗn loạn, trong đó còn một chiếc xe du lịch nữa, cả một xe toàn hành khách! Nhưng Lamborghini bị vỡ đến mức này, là do nó bị một xe hàng nhỏ lật nghiêng đè bẹp, cũng không biết biển số xe đã bay đi nơi nào! Tôi đoán..." Điềm Tâm chỉ cảm thấy chân lảo đảo, đứng cũng không vững, cô vội vàng xông tới, nước mưa, nước tuyết hoà lẫn với nước mắt nóng rực, giọng Điềm Tâm cũng run run, "Trì Nguyên Dã, rốt cuộc thì cậu ở đâu..." Xung quanh, nhân viên y tế qua lại, vội vã nâng người bị thương, tiến hành cấp cứu ngay tại chỗ. Điềm Tâm tìm từng góc một, nhưng vẫn không tìm thấy bóng dáng quen thuộc kia, trái lại tìm được không ít vệ sĩ nhà họ Trì. Xem ra nhà họ Trì cũng đã nghe được tiếng gió, đến hiện trường lo lắng tìm cậu chủ nhà bọn họ. Bên cạnh Lamborghini có một vũng máu. Trông vô cùng đáng sợ. Chẳng qua ở bên trong xe lại trống trơn. Thất Tịch đi theo sau lưng Điềm Tâm, cũng sáp phát khóc, "Điềm Tâm, liệu Trì Nguyên Dã có..." "Không! Trì Nguyên Dã không sao hết, chắc chắn là vậy!" Tóc Điềm Tâm bị nước mưa và tuyết làm ướt hoàn toàn, rũ xuống dán chặt vào mặt, phác hoạ nên gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo của cô, mà trong đáy mắt, lại là một mảnh hoảng loạn. Cô lẩm bẩm, giống như đang tự thuyết phục mình. Không tìm được Trì Nguyên Dã ở hiện trường, vệ sĩ nhà họ Trì đã bắt đầu gọi điện đến từng bệnh viện để hỏi thăm tung tích của Trì Nguyên Dã. Tại sao hoa mắt chóng mặt, hai chân cũng nhũn ra? Điềm Tâm hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh lại. Vì xông từ trong nhà ra nên Điềm Tâm chỉ mặc một bộ trang phục ở nhà mỏng manh, đứng ở trong mưa bị cóng đến run lẩy bẩy, bờ môi cũng va vào nhau lập cập. Kim Thánh Dạ cau mày, cởi áo khoác của mình ra choàng lên người Điềm Tâm, "Điềm Tâm, tin anh, Nguyên Dã không sao cả, em cứ ở chỗ này cũng không làm được gì, chúng ta vào trong xe được không? Tiếp tục ở đây thì em bị cảm mất!" Điềm Tâm lắc đầu, "Em phải ở đây tìm cậu ấy, em còn chưa tìm được cậu ấy..." Đột nhiên! Một vệ sĩ nhà họ Trì lên tiếng, "Hình như đã có tin tức của cậu chủ! Có tin vừa báo, chủ nhân của chiếc Lamborghini này được đưa đến bệnh viện Khang Minh!" Điềm Tâm giật thót mình. Ai ngờ câu tiếp theo của vệ sĩ lại như giáng vào đầu Điềm Tâm một gậy! "Đáng tiếc, đáng tiếc bệnh viện báo lại, chủ nhân chiếc Lamborghini này... vừa rồi cấp cứu không hiệu quả, đã, đã qua đời..." Trong đầu nổ ầm một tiếng... Điềm Tâm thấy đầu óc trống rỗng, ánh mắt dại ra, đờ đẫn ngồi thụp xuống đất.