Trường cao trung X thuộc thành phố A. Sam Sam bước xuống xe, cô từ từ tiến vào trường thu hút rất nhiều ánh mắt của học sinh ở đây. Một người phụ nữ xinh đẹp với một cây đen từ trên xuống dưới tạo cho người ta cảm giác ma mị cùng bí ẩn vô cùng. - Cô ấy là giáo viên mới sao? - Không phải đâu, tớ nào có nghe thông báo mới. - Vậy cô ấy là ai? Những tiếng bàn tán vang lên không ngớt. Sam Sam vẫn là cố hữu một nụ cười mỉm trên môi, cô đã xác định được lớp nấu ăn của Mạc Tiểu Linh rồi nên bây giờ chỉ cần thẳng tới đó. Trên đường tới lớp nấu ăn, Sam Sam đã vô tình chạm mặt với một người cô không ngờ tới được. Thật tốt. - Xin chào, nhóc là Dương Chí Dĩnh đúng chứ? - Cô là ai? Dương Chí Dĩnh lạnh lùng lên tiếng, hai tay cậu ta đút túi quần trông ngạo nghễ bất cần đời. Sam Sam mỉm cười tiến tới, cô ghé sát tai cậu ta, tạo nên một tư thế vô cùng thân mật khiến cho nữ sinh lớp nấu ăn cùng nhau trông thấy đều ra xem chuyện gì. - Tôi là ai không quan trọng. Quan trọng là chúng ta sẽ còn gặp lại. Hãy vui vẻ hợp tác nhé? Một câu cuối cùng của Sam Sam mang bao hàm ý làm Dương Chí Dĩnh không hiểu, cậu ta khẽ đẩy Sam Sam ra rồi bước thẳng rời đi. Sam Sam mỉm cười quay sang nhìn đám nữ sinh nhiều chuyện kia. - Nào, mau vào trong đi, chúng ta chuẩn bị nấu ăn. Vậy là tất cả cùng nhau đi vào trong lớp. Mọi người đều cùng nhau mắt long lanh ngắm nhìn Sam Sam. - Cô Lâm, cô thật là xinh đẹp đó. - Tụi em là con gái còn thấy yêu cô mà chứ nói gì tới cánh phái nam kia? Một đám nữ sinh không ngớt lời khen ngợi Sam Sam mà cũng quên hỏi chuyện về Dương Chí Dĩnh~hotboy no.1 của trường ban nãy. Sam Sam mỉm cười vui vẻ đặt túi sách sang một bên nhìn đống thực phẩm đơn giản trước mặt. - Vậy mọi người muốn ăn gì? - Cô dạy bọn em nấu ăn đi. Nghe Tiểu Linh nói cô nấu ăn rất giỏi đó. Một nữ sinh nhanh nhảu lên tiếng. Mạc Tiểu Linh đứng gần đó chỉ cười cười. Hôm qua cô Mạc Đình có nhắc là Sam Sam nấu ăn rất giỏi nên cũng ra lớp kể đôi chút. Sam Sam mỉm cười vui vẻ nhìn đám trẻ tuổi này rồi cũng dạy họ vài món cơ bản, dễ làm mà ăn cũng không tệ. Thật lâu rồi Sam Sam chưa nấu ăn. - Cô ta là ai vậy chứ? Dương Chí Dĩnh hoàn toàn không hiểu người phụ nữ lạ mặt đó là ai? Dường như cô ta có biết cậu thì phải. Cứ mải suy nghĩ mà Dương Chí Dĩnh không chú ý tới người trước mặt mình kia cho tới khi tiếng người đó cất lên. - Đang suy nghĩ gì vậy? - Anh... Dương Chí Dĩnh hoàn toàn kinh ngạc xen lẫn sự vui mừng nhìn người đàn ông đang đứng bên cạnh chiếc xe ô tô đen bóng loáng kia. Một nụ cười thật vui vẻ hiện hữu trên gương mặt của cậu ta, đã rất lâu cậu ta không cười như vậy rồi. - Anh, thật tốt khi gặp lại anh. Dương Chí Dĩnh rất nhanh chạy tới ôm chầm lấy Dương Chí Phong. Thật lâu lắm rồi. Dương Chí Phong cũng rất vui vẻ xoa đầu cậu nhóc này, đúng là rất lâu rồi, nếu Sam Sam không nhắc tới chắc hắn cũng quên mất chuyện phải đi thăm đứa em trai này. Dương Chí Phong cùng Dương Chí Dĩnh vào trong xe ngồi nói chuyện với nhau mà không biết rằng ai đó đứng từ trên cửa kính tầng 2 đã nhìn xuống chỗ họ một lúc rất lâu. - Sao anh lại đến trường của em? Anh biết em học trường này sao? - Chuyện gì về em mà anh không biết chứ Dương Chí Dĩnh. Dương Chí Phong mỉm cười cốc đầu đứa em trai của mình. Có lẽ chỉ đối với người thân thiết hắn mới bày ra bộ mặt dễ chịu này. Dương Chí Dĩnh vui vẻ nhìn anh trai mình. - Ba vẫn khỏe chứ? - Ba vẫn khỏe. Anh nghĩ cũng đến lúc đưa em về nhà rồi Chí Dĩnh. Dương Chí Phong mỉm cười cất tiếng làm cho Dương Chí Dĩnh hoàn toàn ngây ngốc. Cậu được phép về nhà sao? Chuyện này đúng là thật sự ngoài sức tưởng tượng. Dương Chí Dĩnh vui vẻ gật đầu. - Ừ, em sẽ cùng anh về nhà. - Em cũng biết về Vũ Vũ và Băng Băng phải không? Bọn chúng là con của anh, tuy nhiên hiện tại Băng Băng lại đang sống cùng mẹ nó. - Em có nghe nói qua thôi. Dương Chí Dĩnh mỉm cười, cậu ta cũng có nghe chút tin tức về việc anh trai mình kết hôn, rồi có con rồi lại ly hôn. Tuy nhiên thực sự xảy ra chuyện gì thì cậu ta cũng chẳng dám hỏi nhiều, vì suy cho cùng nếu muốn anh trai sẽ nói cho cậu ta biết điều đó. Sau bao năm cậu ta thực sự sẽ được sống cùng anh trai mình sao? Vậy còn chuyện dư luận thì sao đây? Chiều tối hôm đó, Sam Sam đã đưa Mạc Tiểu Linh trở về nhà, cô còn được con bé mời lên nhà ngồi một chút. Nhìn ngắm cả căn hộ nhỏ của hai cô cháu cũng không đến mức tệ, thực chất bọn họ có một cuộc sống rất tốt đi. - Tiểu Linh, cô phải về rồi, có gì cô cháu mình liên lạc sau. - Vâng ạ. Mạc Tiểu Linh vui vẻ tiễn Sam Sam ra về. Sam Sam cũng liền trực tiếp kêu tài xế đến thẳng Lovely Land, cô cần tìm Thiên Kỳ bàn chút chuyện. Bar Lovely Land. - Cô làm cái gì vậy hả? Cô cố tình đúng không? La Hinh Ly tức giận hét lên mà trừng mắt với Mạc Đình khi cô ta vừa bước ra khỏi phòng vip là bị Mạc Đình làm đổ cả chai rượu lên người. Chắc chắn đây là trả thù cho lần trước, đúng vậy. - Là cô không nhìn nên va phải thôi La tiểu thư. - Cô dám lên mặt với tôi sao? La Hinh Ly tức giận dơ tay định cho Mạc Đình một bạt tai thì ngay lúc đó một bàn tay mảnh khảnh dơ lên túm tay cô ta ngăn lại làm mọi người cũng ngạc nhiên. Ở đây ai cũng biết vị La tiểu thư đang cậy thế làm bạn gái của một trong những ông chủ nên chẳng ai dám động vào vậy mà.... - Cô là ai? Mau buông tôi ra. La Hinh Ly càng la lối om sòm khi cổ tay cô ta đang bị nắm rất đau kia. Mọi người ngày càng muốn xem nữa nhưng là ngồi một chỗ vì chẳng dám đắc tội với mấy người này. Mấy người ngồi trong phòng vip kia nghe được một trận lớn tiếng liền đi ra thì thấy Sam Sam đang túm lấy cổ tay của La Hinh Ly kia. - Chị dâu, buông cô ấy ra đi. Lăng Phong nhìn Sam Sam từ từ lên tiếng mong rằng Sam Sam nhẹ tay một chút. Liếc nhìn mấy người kia, Sam Sam liền hất tay La Hinh Ly ra làm cô ta loạng choạng ngã cả vào người Lăng Phong. Cô ta trừng mắt nhìn Sam Sam định lớn tiếng mắng chửi mà không để ý Lăng Phong vừa gọi Sam Sam là gì thì Sam Sam đã lên tiếng trước. - Đừng có gây khó dễ cho Mạc Đình của chúng tôi như vậy La tiểu thư. Tôi nghĩ cô cũng không muốn tập đoàn nhà mình bỗng dưng gặp chuyện phải không? - Cô... - Cô chưa biết tôi phải không? Vậy xin giới thiệu tôi là Lâm Sam Sam, vợ trước của Dương chủ tịch kia mà hiện nay là phu nhân của chủ tịch Golden Sun. Cho nên khiến cho cái tập đoàn nhà cô biến mất không khó đâu. Mạc Đình tôi ngồi ở bàn số 4. Thiên Kỳ gặp tôi một chút. Sam Sam nói rồi xoay người đi tới bàn số 4 mà ngồi ở đó chờ Thiên Kỳ đi tới. Mạc Đình không nói nhiều thu dọn một chút rồi đi lấy đồ uống cho Sam Sam. Hôm nay cậu ta lại tới đây có chuyện gì nữa chứ? - Vậy em qua đó đây lão đại. Thiên Kỳ nhanh chân đi về bàn số 4 mặc cho mấy người này tự mình giải quyết nốt mọi chuyện kia. Ngồi ở bàn số 4 cậu ta nhìn chăm chú Sam Sam. - Hôm nay lại có chuyện gì? - Kevin tại sao lại về đây? Câu hỏi của Sam Sam làm cho Thiên Kỳ có chút im lặng nhưng rất sau đó liền mỉm cười vui vẻ như ngày thường đáp lời cô. - Hội trưởng đã triệu tập thành viên trong hội tới đây. Còn chẳng phải bảo vệ chị khỏi ông ta sao? - Tôi không cần bảo vệ Thiên Kỳ, đây là chuyện tôi phải tự đối mặt. Sam Sam nhìn thẳng vào đôi mắt của Thiên Kỳ mong cậu ta hiểu cho cô nhưng xem ra là vô vọng. Thiên Kỳ sẽ không để cô một mình, ít nhất cậu ta muốn cô tiếp tục sống, tiếp tục cuộc đời vui vẻ như trước. - Chị đừng bận tâm tới lời của Kevin, anh ta chẳng biết gì đâu. Thiên Kỳ mỉm cười rồi quay qua Mạc Đình đang mang cocktail đến kia. Có lẽ tiểu thư cũng nên biết chuyện gì thực sự đang diễn ra thôi.