Hợp Đồng Bạn Giường
Chương 4
"Aa... Bế tôi lên... Tôi muốn sâu hơn nữa..." Người con gái yêu kiều rên rĩ, ôm chặt lấy vị nam nhân điển trai kia.
"Tiểu yêu tinh em thật biết hưởng thụ!" Người nam cũng y lời, để cô ta dựa vào tường, hai tay nâng cặp chân dài lên, còn không quên bóp nhẹ cặp mông đẫy đà.
"Ưm... Nhanh một chút... Aaa..."
Hai thân thể cứ thế mà quấn quýt nhau. Lát sau, người nữ còn quỳ xuống để ngậm lấy vật nam tính của người đàn ông, liếm mút rất điêu luyện...
"Ọe..." Phỉ Y Hân bụm miệng không kịp, chạy vội vào phòng tắm, cũng may chỉ là hơi buồn nôn, không có nôn ra thật.
Ra khỏi phòng tắm, cô với tay tắt màn hình máy tính. Không biết có bị virus không nữa!
Người lớn coi phim sex là chuyện bình thường, cơ mà hai con người này cô rất ghét cho nên đâm ra bài xích!
Đoạn video lúc nãy là của Dương Mỹ Na và một tên bảo vệ điển trai trong công ty. Trong một lần bám theo cô ta thì cô phát hiện ra, điều đáng nói là làm ngay trong công ty nhưng camera quan sát lại chỉa thẳng vào họ.
Cô không hiểu lắm, sau này mới phát hiện tên đó là muốn lưu lại, còn để những đoạn video đó trong máy tính của phòng quan sát! Thật biến thái!
Cũng may cô biết một ít thủ thuật máy tính, rất nhanh đã giải mã được mật khẩu, sau đó liền lưu lại trong usb.
"Alo... Giúp tao phát đoạn video này lên mạng! Ác? Haha... Đó giờ tao là người như thế đó! Sao nào?"
---------------------
"Á... Thật kinh tởm!" Các nhân viên trong công ty nháo nhào cả lên. Đặc biệt là các nhân viên trong bộ phận của Dương Mỹ Na.
"Không! Không phải như mọi người thấy đâu!" Dương Mỹ Na hoảng loạn tột độ, vì khóc quá nhiều mà mascara lem luốc cả, thật xấu xí!
"Sao mà giả được? Không ngờ cái người suốt ngày nói là có quan hệ với Hoắc tổng lại thế này đây!"
"Á..." Cô ta như người điên, chạy vội ra khỏi phòng, lúc đi còn không quên che mặt mình lại, cũng vì vậy mà chạy được mấy bước đã không thấy đường mà té nhào vào thùng rác...
Các nhân viên gần đó không những không giúp đỡ còn đứng đó mà chỉ trỏ vào cô ta, nói những lời khinh miệt.
Cảnh tượng này thật khiến Phỉ Y Hân hả hê, rất muốn cười to nhưng mà phải giữ hình tượng chứ!
Ngay lúc này, bên ngoài vốn đang ầm ĩ liền im bặt, không gian đột nhiên trầm xuống. Khí lạnh cũng theo đó mà tràn vào...
Phỉ Y Hân đột nhiên có một trận căng thẳng, điềm xấu?
Đúng như cô nghĩ, Hoắc Đông Thần một thân tây trang phẳng phiu, mang đến dáng vẻ cao ngạo cùng lãnh khốc, sắc mặt thật sự rất dọa người, hiện đang đứng giữa phòng ban này.
Ánh mắt Hoắc Đông Thần quét qua một lượt đám người đang có mặt, sau đó lại dừng ở Phỉ Y Hân, ánh mắt không giấu nét cười, trên miệng cũng nở một nụ cười nửa miệng.
"Ôi! Chủ Tịch! Ngài tới đây sao không thông báo? Có phải cần số liệu nào không?"
Bà trưởng phòng vội vàng tiếp đón, chỉ sợ có sai sót gì thì bà gánh không nổi, lại nói nhiều khi hắn đến đây vì đoạn video kia cũng nên.
Hoắc Đông Thần không màng đến bà ta, ra hiệu cho thư kí bên cạnh, anh ta lập tức đưa một tập hồ sơ ra trước mặt bà ta.
Sau khi xem xong, bà ta dường như đứng không vững, phải tựa vào một cái bàn gần đó:
"Chủ tịch... Chuyện này là... là sao?"
"Bà không có mắt? Trong đó ghi rõ, bà đã phạm phải những quy định gì của công ty, lợi dụng chức quyền ra sao... Bà phải bồi thường một khoản tiền lớn cho công ty vì đã che giấu tài liệu cơ mật của công ty, đồng thời chúng tôi cũng kiện bà tội phỉ báng nhân viên!"
Hoắc Đông Thần rất tốt bụng mà tóm sơ lược nội dung trong đó. Phỉ Y Hân cũng như các nhân viên khác đều được một phen bất ngờ.
Cô không nghĩ là bà ta còn giấu tài liệu cơ mật của công ty cơ đấy.
Còn chưa biết tiếp theo xảy ra chuyện gì, Hoắc Đông Thần đã đi đến chỗ cô, ôm eo thân mật:
"Tôi đã giúp em trừ khử bà ta rồi! Không cám ơn một tiếng sao?" Hoắc Đông Thần khi nói còn cười nhẹ một cái.
Các nhân viên nữ điêu đứng vì nụ cười chết người này, nhưng cũng không quên đặt dấu chấm hỏi về quan hệ của hai người.
Phỉ Y Hân khó chịu muốn thoát ra, nhưng lại bị ánh mắt sắc lạnh của hắn đe dọa, đành mở miệng nói:
"Cám...cám ơn!"
Ra là chuyện này thật có liên quan đến Phỉ Y Hân! Hôm qua bị trưởng phòng mắng, hôm nay bà ta liền thê thảm. Phải chăng việc của Dương Mỹ Na cũng thế? Ai mà không biết cô ta rất ghét Phỉ Y Hân!
"Nhân tiện em nói lời tạm biệt với đồng nghiệp cũ đi! Sau đó dọn đồ lên phòng làm việc của tôi!" Hoắc Đông Thần ra lệnh.
"Tại sao?" Phỉ Y Hân cả kinh, hắn đang có ý đồ gì đây?
"Từ hôm nay em sẽ là thư kí riêng của tôi!"
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
55 chương
45 chương
115 chương
193 chương
18 chương