Hồng Mông Linh Bảo Tác giả: daoky Chươmg 380 Thang Trời tin tức Hàn Tinh bị Mạc Kha đưa ra khỏi Trần gia, thấy chàng không nói gì Mạc Kha không chịu được mãi cảnh tịnh mịch lên tiếng trước: - Mày không cám ơn lão đã cứu ra hang hùm à? - Cứu ra hang hùm? Tôi không hiểu ông nói gì. Tôi chỉ biết tôi đang đánh đấm đến chỗ hứng thú thì bị ông cắt ngang lôi kéo ra đây. - Đúng là mới phi thăng kiến thức nông cạn. Để ta nói cho nghe, Trần Đại thần tướng là người thế nào, ngươi bị Bắc Thiên Châu Đoàn Hoàng Gia truy tông tích, tiền thưởng lớn như vậy, đừng nói là mẹ con tiểu tử Trần Vĩnh Sinh kia ngay cả lão Trần Đại nghe tin cũng sẽ bỏ đồng bạn , bỏ hàng ngũ tranh quay về vì chuyện này. Lúc đó mày chạy không thoát... - Hừ! Một Thần tướng sơ kỳ mà thôi! Chuyện đã qua tôi không muốn nghe nữa. Ông tính sao, muốn đem tôi đi đâu? - Đương nhiên đem mày về Thương Ung thành, mày không nhớ đang còn nợ chúng ta một triệu hạ phẩm thần thạch sao? - Nhớ rồi! Chỉ là một ngàn trung phẩm thần thạch thôi, so với giá của Đoàn gia đưa ra kém đúng một ngàn lần. - Thế nên ta đã tính lầm thời gian làm việc trả nợ của mày. Với thực tài của mày thay vì một trăm ba mươi năm chỉ cần mười năm thôi. - Làm nghề gì mà kiếm thần thạch mau như vậy. - Làm ngựa cho Thần Tướng Nữ Trân Trân.. - Lão nói gì! Ta đường đường là nam nhân đại trượng phu cưỡi thần nữ thì còn có ý, đời nào để thần nữ cưỡi ta. Ta không phải Thiên Mã đâu! Chuyện này thôi đi thà đi tự nộp cho Đoàn gia lãnh một triệu trung phẩm thần thạch, trả các ông một phần ngàn, còn chín trăm chín mươi chín ngàn trung phẩm thần thạch cũng đủ vốn mua một thành thi nhỏ sống sung sướng. - Ah! Hiểu lầm, ý ta nói là nuôi dưỡng thiên mã cho thần tướng nữ Trân Trân, chứ không phải bảo mày làm ngựa cho nàng cưỡi. Mày to gan lắm nghe, bạo miệng đòi làm đại trượng phu dám cưỡi thần nữ.. Câu phát ngôn này đừng để ai nghe được, nếu không bi cỡi cả đời, chết không có chỗ chôn. - Mẹ lão nói nhầm một chữ làm ta suýt đứng tim chết đứng, khiến ta lỡ miệng lộng ngôn phạm thần nữ vương. Lần này tôi phải hỏi rõ thân thế khổ chủ mới được, phòng hờ vết bánh xe trước đối mặt với thằng oắt con Vĩnh Sinh buồn nôn hết sức. - Nhờ nhìn hắn buồn nôn mày với thăng cấp nhanh như vậy, ba tuần thăng một cấp, thành thần nhân cấp bảy rồi. Người nhìn khiến buồn nôn kiếm không phải là chuyện dễ. Rất hiếm. - Xem như hắn cung cấp đủ bao bị để ta luyện thể nên tạm được ít thu hoạch. - Mày còn nói ít, mày có biết thần nhân muốn thăng cấp cần bao nhiêu thời gian không? - Không biết! Không cần biết, họ khác tôi khác. - Mười năm đến năm chục năm đó con... - Trong thành làm nghề gì kiếm tiền nhanh nhất? - Nghề ăn cướp! - Lão đừng nói đùa, ta hỏi nghề lương thiện. - Tượng khí bảo sư. Tức là luyện thông linh khí bảo, và thần khí bảo. - Thông thiên khí bảo giá trị bao nhiêu, thần khí bảo thượng phẩm giá trị bao nhiêu? - Mười triệu đến trăm triệu thượng phẩm thần thạch, tuỳ theo phẩm chất, thuộc tính.. hỏa thuộc tính cao nhất, rồi đến thủy, kim, thổ, mộc. Thần khí thượng phẩm chừng một trăm ngàn tức là mười vạn thượng phẩm thần thạch, trung phẩm một ngàn thượng phẩm bằng một triệu trung phẩm.. - Thì ra giá trị của ta chỉ bằng trung phẩm thần khí! Thật là quá ít .... Hàn Tinh nói xong cười ha hả thoải mái, trung phẩm thần khí Bá đao vương chàng luyện được, cũng đủ kiếm thần thạch bỏ túi làm giầu. - À còn có tin tức khác quan trọng khác... Thần Vương cường giả đang chấp tranh giành chiếm lấy một linh thông cực phẩm thượng bài, nghe đồn thượng bài cũng là vé tư cách sử dụng thang trời, ngàn năm mới xuất hiện một lần, và bây giờ chỉ còn sáu mươi năm nữa. Thượng bài không biết nguồn từ đâu, đã xuất hiện vào bốn mươi năm trước, đến nay đã có ba vị thần tôn chiếm giữ ba thẻ, thần vương hai thẻ. Nay xuất hiện một thẻ ngay ở Nam Thiên Châu khiến cho thần giới hỗn loạn.. - Sử dụng Thang trời được ích gì, chẳng lẽ một phen lên trời tham quan, điều này chẳng phải dùng phi toa. - Không thể nào, thang trời hướng lên cao dẫn đến cửa thông đạo, chung quanh khí tức áp bách cực kỳ lợi hại, phi hành bảo, hay thần phi thú không thể đến gần...Nghe nói ba vị thần tôn kia ngàn năm xưa từng là thần vương leo chừng năm sáu chục bậc liền bị đánh rơi xuống may mắn không chết nhưng tổn thương gần hai trăm năm mới hồi phục. - Thì ra vì chuyện này nên Thần giới hỗn loạn chiến tranh khắp nơi. - Đúng một phần, phần lớn còn lại vì lãnh thổ, quyền lợi danh khí.. nhưng đều liên quan với nhau. Cường mạnh mới có danh khí, lấn át phe khác để các thần vương, thần tôn phấn chấn leo lên trời thành công. - Thật là chuyện thú vị như thần thoại, nếu là thần vương tôi cũng muốn tranh đoạt thượng bài lấy tư cách leo thang lên trời. - Lần này ta định giới thiệu cho mày làm việc nơi Thần Nữ Vương Trân Trân. Nàng cũng tham gia việc tranh chấp thượng bài... chuyện này không liên quan đến mày nhiều, quan trọng hơn nàng có năm con thiên mã cấp chín cần người nuôi dưỡng cẩn thận, nếu mày làm tốt thời gian trả nợ sẽ được rút ngắn gấp bội, khoảng mười năm trở lại. Không chừng nàng vừa ý trả nợ giúp mày lập tức không chừng... Hàn Tinh nghe vậy, không quan tâm đến thời gian trả nợ nữa vì bản thân luyện ra một cuôi thần khí trung giai cũng đủ trả nợ. Điều quan trọng là tin tức thượng bài, bây giờ còn sớm không cần nhưng đến khi đó còn những sáu chục năm, vậy chuẩn bị đoạt một tấm cất dấu là vừa. Mạc Kha dẫn Hàn Tinh ngày đi đêm vào quán trọ nghỉ ngơi. Chàng vẫn giữ thời khóa biểu cũ đêm luyện Linh Tuyền đao thế, mỗi đêm luyện một thế, hết vòng lại quay lại. Sáng sớm một giờ luyện quyền cước võ kỹ. Mạc Kha là người giao thiệp rất rộng, được nhiều người biết đến hỏi thăm chuyện trò không dứt. Lão vốn nhận công tác coi Phi Thăng trì một trăm năm, nay đúng lúc mãn hạn tiện trên đường về Thương Ung thành nghe tin Bắc Thiên Châu Đoàn hoàng gia truy tìm Hàn Tinh mới ghé Trần gia xem mới gặp chuyện ngược đãi liền đem chàng về Thiên Ung thành luôn thể. Mạc Kha thấy Hàn Tinh luyện quyền cước, thế đứng cổ quái lão không tin mấy thứ này lợi hại, khiến chàng có thể đề thăng cảnh giới. Mỗi lúc lão đề cập chuyện này chàng chỉ trả lời lơ mơ: - Giai đoạn luyện tập cột trụ xây nền móng cần phải kiên trì luyện thể. Đề thăng cảnh giới là chuyện bất đắc dĩ tự phát không phải chủ ý. Mạc Kha nghe Hàn Tinh nói chuyện cười khổ, chính mình cảnh giới Thần Quân cực đỉnh đã ba trăm năm nay không thể phá bình chướng, chịu không biết bao nhiêu cực khổ. Còn thằng nhãi này nói đề thăng cảnh giới là chuyện bất đắc dĩ không mong mà cứ xảy ra, không biết sau này hắn gặp bình chướng lực cản phá cảnh đề thăng lên Thần Tướng sẽ ra sao. Hai người cả lộ trình đi bộ, không dùng phi toa, cũng không dùng phi kiếm, thần quân cảnh giới tuy có thể ngự kiếm nhưng cầm cự không được lâu, phi hành không được xa lại phải dừng chân nghỉ ngơi hồi phục khí lực, tinh thần lực. Ngoài ra còn cách dùng truyền tống trận, cũng là phương pháp nhanh và tiện lợi nhất. Đối với Hàn Tinh phương tiện nào cũng được không sao cả, đi bộ cũng là phuơng cách hoạt động luyện thể, chỉnh đốn bước chân, tư thế lưng eo, bụng vai, tay chân, đầu, phong cách không ngừng hoàn thiên không dư thừa một động tác nào, khiến mỗi cử động trên thân đều câu thông thiên địa, hài hòa tự nhiên. Mạc Kha dẫn đường hướng đến tryền tống trận gần nhất cũng không nói cho Hàn Tinh lộ đích kế tiếp của mình. Cuối cùng một tuần đi bộ, Hàn Tinh đã về thăm vợ con một lần, lần này về nhà gặp ngay La Tiểu Hồng. Thân màng trang phục kín đáo đoan trang nhưng không thiếu điểm kiều diễm lộ ra, hoàn mỹ phù hợp phong thái nửa tiểu phu nhân nửa tiểu mỹ nữ cô gái tăng thêm phần hấp dẫn khiến ánh mắt Minh không khỏi trì trệ dừng lại. - Anh! Sao hôm nay ánh mắt khác lạ quá vậy. Tuy nói vậy trong nội tâm La Tiểu Hồng không khỏi vui sướng, từ lúc quen Minh đến nay mỗi lần gặp ánh nhìn nàng chỉ là thoáng qua rồi thôi, so với ngoại nhân còn ít phần quan tâm đến hình dáng vẻ đẹp thẩm mỹ của mình. Thiên hạ đánh giá nàng Hỏa Mỹ nữ, lúc đầu nàng vui vẻ tự ngạo cho là đệ nhất đệ nhị nhưng sau khi gặp Minh nàng không cần mỹ danh này, chỉ mong được gần chàng được chàng quan tâm chú ý nhiều hơn. Mấy lần gặp trong Thanh-Hà Cung chàng đến thăm nhưng thuần túy không chú ý đến thân thể mình, kể cả khi trợ giúp tu luyện. Bây giờ thấy ánh mắt chàng mới nhận định chắc, không phải chàng không động lòng, không bị mỵ lực hấp dẫn mà chàng tự chủ ánh mắt khống chế không để dò quét loạn. Bây giờ tình cảnh đã khác xưa, ngay cả trinh tiết cũng đã hy sinh nên chàng không cần giữ khoảng cách như xưa. La Tiểu Hồng sau khi hiến thân, sinh con trở nên thành thục, vốn có dunh nhan, thân hình tuyệt mỹ bây giờ tu vi cảnh giới, lẫn tâm tình dễ chịu phong tư biến chuyển thành mười phần ôn thuận nhu mì, đoan trang kín đáo, chính điểm này làm Minh thêm coi trọng. Nàng nhận ra Minh thân thể khí chất lại biến đổi rõ ràng tu vi cảnh giới tiến lên một tầng nữa, tuy không đánh giá được rõ cảnh giới của chàng ra sao nhưng khi gần gũi thấy thân thể khí chất hấp dẫn hơn trước rất nhiều nên sau khi để chàng chỉ dạy, giáo huấn thêm cho Hồng Minh con mình, nàng kéo chàng vào khu phòng của mình xem thân thể chàng kỹ hơn. Minh đối với Tiểu Hồng yêu thương đặc biệt, nàng chính là Hỏa Mỹ Nữ, người quen biết đầu tiên, trước cả người tình đầu Như Xuân. Lần đầu tiên ân ái vời Tiểu Hồng, lúc đó bị nhiễm Xuân khí chàng ấn tượng lơ mơ, sau đó nàng sinh Hồng-Minh từ đó chưa từng gần gũi vì nàng bỏ hết thời gian vào tu luyện và dậy dỗ Hồng-Minh nên người. Hôm nay ôm Tiểu Hồng trong lòng mới cảm thấy thân thể nàng đẫy đà một ít chẳng nơi nào không phát mị lực mê người nên không khỏi tán thưởng và hiểu câu người hay nói „gái một con trông mòn con mắt“, nơi nào cũng phát triển phong mãn. Thấy ánh mắt của chàng Tiểu Hồng mạnh dạn lột áo chàng ra xem, tay xoa bóp nắn quả nhiên cảm thấy từ làn da đến cơ bắp khí chất tăng không biết bao nhiêu lần, khiến nàng không nhịn được hôn hít hỏi: -Anh tu luyện kiểu gì khiến khí chất trở nên tốt thế này, sao không truyền cho mọi người luyện tập để ai nấy cũng được hưởng. - Đây cũng không phải thuần túy kết quả do luyện tập mà là thần hóa thân thể, bao nhiêu tiên thể và chân thể khí chất anh đem chuyển đổi. - Làm sao làm được? Đây là thần cấp thân thể? - Phải, anh muốn luyện cảnh giới cao hơn nên phải cường hóa thân thể mới mong chịu được áp bách của số lượng lớn thần khí. Cũng như em muốn hấp thụ nhiều tiên khí cũng phải làm như vậy, nhưng trường hợp của tu luyện giả bình thường không cấp bách và nguy hiểm như anh. Tiểu Hồng từ sau khi sinh cho Minh Hồng-Minh nàng dù mất nhiều công sức cho con trai, nhưng nhờ tu luyện trong Hồng Mông Linh Châu giới tầng cao và được hưởng một lần nghe tiếng chuông huyền diệu đi vào ngộ cảnh nên cảnh giới tăng tiến không ngừng, linh căn tư chất của nàng vốn rất tốt, thuần hỏa thân thể nên tu luyện lực cản rất ít, liên tục đột phá. Thấy mấy chị em khác cố gắng tranh thủ tu luyện đề thăng cảnh giới, mong mau có ngày phi thăng tiên giới ở bên cạnh người yêu. Nàng nghe Minh nói vậy biết tiến độ của mình vẫn không đủ, không thể theo kịp chàng nên gặp chàng lần này là một sự an ủi, trân quý nên không bỏ lỡ đề nghị: - Anh Minh! Hay chúng ta dùng mấy ngày bên nhau này song tu.. - Song tu làm sao? - Em đã kiếm được một công quyết song tu đây, anh xem thử là biết. Minh xem xong bộ công quyết, nguyên lý trong đó dễ hiểu và nhận định quả nhiên nếu nàng song tu với mình sẽ tiến bộ nhanh hơn nhiều, nàng cần chính là hỏa khí, tinh thuần hỏa khí. Trong khi bao nhiêu hỏa tính của chàng đã chuyển sang quang lực có âm có dương. Vậy mình chiều ý nàng thử một lần. Thấy Minh chiều ý nhận lời, nàng dặn Hồng-Minh không được để ai vào phòng ba ngày để ba giúp mẹ luyện công tu luyện. Tiểu Hồng đối mặt với Minh tuy là lần thứ hai lõa thể nhưng vẫn e thẹn mặt đỏ bừng, bẽn lẽn chẳng khác tình cảnh lần đầu. Lần đầu Minh thần trí mơ hồ, lần này khác, chàng thấy người yêu đáng yêu như vậy, bị khích động ôm nàng vừa chậm trãi thoát cho nàng vừa thưởng thức đường cong của cơ thể nóng bỏng thận trọng hôn hít. Trong ba ngày song tu, Minh còn giúp nàng trọng luyện thân thể chỉnh sửa những mỡ dư thừa nhất là phần eo bụng, đùi. Phần nguyên khí nàng tiếp nhận không nổi, vừa theo công quyết thu lấy dương tính hỏa quang liền bị co quắp đau thét lên..mặc dù quang hỏa lực đã được Minh giảm bớt đến tận cùng... Minh vội dùng tinh thần ý niệm phát động tạo ra một luồng quang lực nhu hòa bao bọc khối quang hỏa kia thành một quả quang cầu, khiến quang hoả ôn hòa chỉ phát ramột phần. Lúc đó Tiểu Hồng mới có thể tiếp thu dần quang hỏa năng lượng kia. Ba ngày đêm song tu thật ra chỉ trong chốc lát, nàng nhận được quang hỏa cầu , e rằng hấp thụ luyện xong hỏa cầu này mất ít nhất vài năm, trong khi nàng đám chìm trong tu luyện, Minh thưởng thức thân thể nàng ngồi đối mặt trên đùi mình sau cùng mới giúp nàng chỉnh thân thể...