Hôn nhân mỏng manh, chồng trước quá ngang tàng
Chương 297 : thiếu
Editor: Xám
Diêu Hữu Thiên không phải là người mà tập đoàn AOS phái tới sao?
Tại sao lại có quan hệ với Cố Thừa Diệu?
Bây giờ có một màn như vậy, rốt cuộc là Cố thị cố ý tung hỏa mù ra, hay là việc thu mua của AOS là giả, chỉ để lót đường cho Cố thị?
,
Hoa Chính Khang là người đa mưu túc trí, trong lòng hiện lên rất nhiều suy đoán, nhưng không để lộ trên mặt chút nào.
Trên mặt Diêu Hữu Thiên không hiện, nhưng trong lòng lại trào lên sóng to gió lớn.
Cố Thừa Diệu, rốt cuộc anh đang làm gì?
Tại sao anh biết mình muốn thu mua Phú Hoa?
,
Ánh mắt hơi mang theo nghi hoặc, không thể khống chế mà quét qua khuôn mặt Cố Thừa Diệu.
Nhưng Cố Thừa Diệu không để ý đến ánh mắt của cô một chút nào, cười với cô, rồi dẫn Tiểu Mã rời đi.
Để lại người vẫn còn đứng trong phòng làm việc đưa mắt nhìn nhau.
Từ đầu đến cuối Jessie đều không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lời Cố Thừa Diệu nói với Diêu Hữu Thiên, anh cũng đã nghe được. Nhưng mà, nghe không hiểu lắm.
Câu cuối cùng, càng không hiểu. Bà xã là gì? Là nhân tình sao?
,
“Vivian?” Jessie nhìn Diêu Hữu Thiên đứng bất động ở đó, nhỏ giọng mở miệng: “Chúng ta ——“
Hiện tại là tình huống loạn lạc gì thế?
Diêu Hữu Thiên lấy lại tinh thần, nhìn vào đôi mắt tinh anh của Hoa Chính Khang, hơi khom người: “Thật xin lỗi, để chủ tịch Hoa chê cười rồi.”
“Không sao.” Hoa Chính Khang khoát tay: “Có điều, tổng giám đốc Cố và cô Diêu ——“
“Một sự hiểu lầm thôi.” Diêu Hữu Thiên ung dung đối đáp: “Chủ tịch Hoa, chúng ta tiếp tục chứ?”
Hiểu lầm? Ông ta thấy không giống như là hiểu làm.
Có điều Hoa Chính Khang cũng là lão hồ ly chốn thương trường, người ta không muốn nói, ông ta cũng hỏi. Thản nhiên ngồi xuống. Lại bắt đầu bàn chuyện làm ăn với Diêu Hữu Thiên.
,
Diêu Hữu Thiên lấy tài liệu đã chuẩn bị xong trước đó ra. Giọng nói thanh lệ nhất quán, đã khôi phục sự bình tĩnh lúc đầu.
Chỉ cần Cố Thừa Diệu không làm ảnh hưởng đến cô, cô có thể phát huy rất tốt.
“Kết luận lại, tôi cảm thấy điều kiện AOS đề xuất, và cả những sự trợ giúp có thể cung cấp phía sau, đối với Phú Hoa mà nói, đều là thích hợp nhất.”
Diêu Hữu Thiên rất tự tin mà tổng kết: “Chủ tịch Hoa, AOS đã suy tính tất cả những vấn đề Phú Hoa có thể phải đối mặt. Trước mắt mà nói, những điều kiện này có lợi nhất cho cả ông và Phú Hoa. Ông cũng sẽ không hi vọng hơn một vạn công nhân viên của Phú Hoa cứ thất nghiệp như vậy chứ?”
Hoa Chính Khang im lặng. Sau khi nghe Diêu Hữu Thiên nói xong cuối cùng đã có phản ứng: “Ừm. Phương án không tệ, kế hoạch cũng rất phù hợp.”
,
Còn trẻ như vậy mà đã có thể trở thành chuyên gia thẩm định cấp cao của một tập đoàn lớn, năng lực cũng không thể xem thường: “Có điều, hình như điều kiện Cố thị đề xuất, tốt hơn một chút.”
Lúc Hoa Chính Khang nói điều này, liên tục nhìn chăm chú khuôn mặt của Diêu Hữu Thiên: “Hình như tổng giám đốc Cố và cô Diêu có chút quan hệ, chi bằng cô Diêu đi hỏi Cố thị một chút, điều kiện là gì?”
Diêu Hữu Thiên không ngờ Hoa Chính Khang sẽ nhắc đến Cố Thừa Diệu.
Ngay từ khi Cố Thừa Diệu nói ra mình muốn thu mua Phú Hoa, cô đã nên đoán được. Công ty muốn thu mua Phú Hoa, phải là Cố thị.
Nhưng Cố thị chưa từng làm việc về phương diện này, lẽ nào mấy năm nay đã thay đổi định hướng?
Chẳng trách anh lại xuất
<img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3477095.png" data-pagespeed-url-hash=2855196721 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
67 chương
342 chương
65 chương
134 chương
15 chương
111 chương
14 chương