Editor: Xám Diêu Hữu Thiên, cô ấy uống thuốc tránh thai khẩn cấp? Cho dù anh thiếu kiến thước thông thường hơn nữa, cũng biết thứ này không tốt cho sức khỏe. Cô không muốn sinh con cho mình đến vậy sao? Kèm theo ý nghĩ này, là trách móc của Mạc Tuyết Linh: "Nếu như em không muốn em ấy uống thuốc ấy, em hãy làm biện pháp đi. Phải biết rằng uống thứ này thật sự không tốt cho sức khỏe. Hơn nữa ―― " Giọng ngập của Mạc Tuyết Linh tràn ngập chỉ trích, hoàn toàn giống như lo lắng cho Thiên Thiên. Cố Thừa Diệu không đáp lời. Sầm cả mặt, không nhìn ra được bây giờ anh đang nghĩ gì. Ánh đèn u ám trong hành lang chiếu lên mặt anh, thoạt nhìn có chút cảm giác kỳ dị. Mạc Tuyết Linh nuốt nước bọt, khi trong lòng nghĩ chiêu này của mình có phải có hơi thiếu hiệu quả không. Cố Thừa Diệu vẫn luôn im lặng đột nhiên mở miệng. "Chị nói, thuốc này là của Thiên Thiên?" "Đúng, đúng vậy." Mạc Tuyết Linh không nói dối, lọ thuốc tránh thai đó, thật sự do Diêu Hữu Thiên làm rơi. Lúc cô ta khẳng định, dáng vẻ cực kỳ chắc chắn. Cố Thừa Diệu híp mắt lại, ánh mắt giống như chim ưng đảo qua người của Mạc Tuyết Linh. "Vậy, chị nhặt được lúc nào?" Nếu như anh không nhớ lầm, mấy ngày nay Diêu Hữu Thiên quay về thành phố Y, đều ở cùng anh. Thỉnh thoảng tách ra, cũng đều là đến công ty, nếu không thì là đến nhà họ Diêu, thì sao có thể gặp riêng Mạc Tuyết Linh? "A." Mạc Tuyết Linh mím chặt môi, đột nhiên có chút nói không nên lời: "Cái đó, chị ―― " "Lúc nào?" Cố Thừa Diệu bước lên trước nửa bước, trong mắt chợt lóe lên ánh sáng sắc bén, khiến Mạc Tuyết Linh căng thẳng một cách khó hiểu. "Chính là, chính là ――" Cổ tay Diêu Hữu Thiên bị nắm có chút hơi đau, Mạc Tuyết Linh quyết định nói thật: "Chính là lần trước ―― " "Người đó. Là chị?" Cố Thừa Diệu ngắt lời cô ta, lạnh lẽo trong mắt giống như lưỡi dao. Anh nhớ, Diêu Hữu Thiên nói cô bị Chiến Li theo dõi. Bị Chiến Li theo dõi, thì sao có thể chụp được những tấm ảnh kia cố tình gửi cho mình? Chiến Li không thể, Triệu Bách Xuyên cũng không thể. Mà người phụ nữ chụp được những bức ảnh đó, là ai? Anh đã cho người đi điều tra, nhưng vẫn không có tin tức. Bây giờ xem ra, Mạc Tuyết Linh này, rất có vấn đề. Anh chưa từng nghe Diêu Hữu Thiên nói Mạc Tuyết Linh ra sao. Cô rất hiếm khi nhắc đến Mạc Tuyết Linh, nhưng những người bạn tốt, cùng với anh trai của cô, cô nói tương đối nhiều. Người phụ nữ này, có mưu mô gì? "Cái gì vậy? Chị, chị không biết em đang nói gì?" Mạc Tuyết Linh không hiểu gì, tình huống hiện giờ, không phải Cố Thừa Diệu nên tức giận, không phải nên không vui sao? Nếu trong lòng Diêu Hữu Thiên không có quỷ, vì sao phải uống thuốc tránh thai? Nói không chừng đã có đàn ông ở bên ngoài, cho nên mới uống thuốc sao? "Không biết sao?" Vốn dĩ Cố Thừa Diệu đang túm tay Mạc Tuyết Linh, lúc này anh vừa dùng sức. Mạc Tuyết Linh kêu a một tiếng, cảm thấy tay mình sắp gãy rồi. "Buông, buông tay. Đau quá." "Người đi theo Thiên Thiên, lại chụp hình cô ấy, là chị sao?" Cố Thừa Diệu híp mắt lại, sức lực trên tay, không lỏng ra chút nào. "Chị thật là hăng hái. Mục đích của chị là gì?" Giọng điệu của anh, không hề sắc bén, nhưng lại khiến Mạc Tuyết Linh cảm nhận được sự tàn nhẫn, và cả lạnh lẽo lộ ra từ lời anh. "Chị, chị không biết em đang nói gì." Chẳng qua lần trước Mạc Tuyết Linh đến nhà Tuyên Tĩnh Ngôn, phát hiện Diêu Hữu Thiên tiến vào nhà của Triệu Bách Xuyên. Cho nên mới cố ý chụp ảnh gửi cho Cố Thừa Diệu. Có điều, đó đều là chuyện của rất lâu về trước rồi, vì sao hôm nay hôm nay Cố Thừa Diệu mới tính toán chuyện này với cô ta? "Không biết tôi <img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3464197.png" data-pagespeed-url-hash=45767402 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">