Hôn Nhân Bạc Tỉ
Chương 70
Cửa thang máy vừa đóng lại, Lạc Tư Nhiên đồng thời đi vào nắm lấy tay Tiểu Hàn nghiêm giọng.
"Tiểu Hàn..mẹ bảo không được chạy lung tung cơ mà con làm mẹ lo chết đi được".
Tiểu Hàn cuối đầu xin lỗi trông đáng yêu vô cùng làm người ta không nỡ trách mắng được, Lạc Tư Nhiên từ từ vuốt tóc dịu dàng nắm tay cậu bé rời đi.
Ở văn phòng làm việc của tổng tài, Đổng Nhan mặc kệ người khác ngăn cản cũng nhất quyết đi vào gặp bằng được Lục Dạ Thần.
"Cô Đổng..cô không thể vào được"
"Tránh ra..các người muốn bị đuổi hết sao.."
Lục Dạ Thần từ xa đi đến, những người khác cũng lùi lại cuối người chào hắn.
Đổng Nhan mỉm cười rạng rỡ bám lấy tay của Lục Dạ Thần ngọt ngào nói.
"Thần..em đến gặp anh nhưng họ lại cản em.."
Lục Dạ Thần lấy tay ra, khuôn mặt lạnh lùng hờ hẫn bao nhiêu năm vẫn không thay đổi.
"Cô tới có chuyện gì ?"
"Về công việc..ba em.."
"Vào đi" Lục Dạ Thần kiên nhẫn lên tiếng.
"Dạ.." Đổng Nhan hất mặt lên kiêu ngạo đi vào.
Căn phòng này bề bộn như vậy, giống như không ai lao dọn một thời gian vậy.
Lục Dạ Thần lạnh lùng lên giọng một lần nữa.
"Nói nhanh đi"
"Thần..bao nhiêu năm qua anh không cảm nhận được tình cảm của em sao"
Lục Dạ Thần chán nãn, giọng điệu mỉa mai chán ghét.
"Không"
"Vì cô ta sao..bốn năm rồi, anh thà nhìn ngắm một bức tranh vô hồn hơn là liếc nhìn em dù chỉ một lần".
Đổng Nhan kích động, cô ta vừa nói vừa chỉ lên tấm hình treo trên tường bức xúc lớn giọng.
"Suốt đời Lục Dạ Thần này chỉ có một người vợ là cô ấy ...Lạc Tư Nhiên và bất kì ai cũng không thể so sánh với cô ấy"
Một câu nói khẳng định tất cả, Đổng Nhan nước mắt rưng rưng không chịu được quay mặt bỏ đi.
Lục Dạ Thần lại nhìn lên tấm hình đó rồi lại trầm nghĩ sâu xa...*"em đang* *ở đâu.."*
Bao nhiêu năm qua, một phút hắn cũng không thể quên được hình bóng của Lạc Tư Nhiên, điều khiến hắn hối hận và bức rứt chính là không thể ngăn cô và bảo vệ cô khỏi người của Lục Gia.
Tại dinh thự Lạc Gia.
Mấy năm nay, Lạc Thị tiến triển và làm ăn rất thuận lợi và đạt chỉ tiêu ổn định.
Lạc Gia Xuyên thì vẫn cãi tạo khá tốt, Lạc Đức Quan cũng mấy lần đến thăm hắn và thấy hắn cũng ổn không vấn đề gì đáng lo.
Lạc Đức Quan vui chơi với cháu ngoại một hồi rồi lại nghiêm túc nói chuyện với Lạc Tư Nhiên một lần nữa.
"Con định sẽ không gặp lại Lục Dạ Thần sao ?"
Lạc Tư Nhiên ngồi trầm tư một lúc rồi lại nhìn sang Tiểu Hàn quyết định nói.
"Con không thể ít kỉ với Tiểu Hàn..thằng bé cần gặp mặt ba của nó"
"Ba ủng hộ con..dù con quyết định như thế nào".
Buổi tối hôm đó, Lạc Tư Nhiên đi đến dinh thự riêng của Lục Dạ Thần.
Mọi thứ không một chút thay đổi, người quản gia mở cửa ra nhìn thấy cô không ngừng vui mừng muốn ôm lấy cô.
"Thiếu phu nhân..thiếu gia nhớ cô lắm đó".
"Tôi vào được không"
"Vâng..được ạ"
Căn nhà được dọn dẹp như thường lệ, các món đồ ở đây dù cũ nát hắn cũng vẫn giữ nguyên.
Truyện khác cùng thể loại
66 chương
97 chương