Lạc Tư Nhiên nhìn bà ta kiên định một câu. "Tôi nhất định sẽ tìm chứng cứ..tống bà vào tù hoặc là tiễn bà xuống âm phủ". Lục Thanh Ly bật cười lớn. "Haha..tốt thôi..tôi đợi đấy". Lúc này, tại dinh thự Lạc Gia. Lạc Tư Nhiên quay về, căn phòng cô vẫn như vậy chỉ là không thường xuyên dọn dẹp nên khá bừa bộn. Lạc Tư Nhiên nhìn tấm ảnh gia đình trên bàn mà nhẹ nhàng cười rồi lại thở dài chán nãn. Cứ nghĩ là ai, hoá ra là Lục Thanh Ly là dì út của Lục Dạ Thần..chả trách cô điều tra bao lâu khó khăn đến mức nào cũng không tìm được một chút manh mối. Nhà họ Lục quyền thế lớn mạnh, giết một người hoặc phóng hoả cả một toà nhà cũng được kết án là vô tội. "Cốc..cốc.." tiếng gõ cửa vang lên. "Tiểu thư..một cậu nhóc học Cổ đến nói là muốn gặp cô đó tiểu thư". Lạc Tư Nhiên gật đầu: "cháu biết rồi ạ". Cổ Lập Minh chán nãn nhìn Lạc Tư Nhiên đi xuống với dáng vẻ chán nãn của cô. Lạc Tư Nhiên nhanh lấy lại tinh thần nói ra cho hết và cả sự việc cháy nhà năm đó làm chết bao nhiêu người tất cả đều do Lục Thanh Ly mà ra. Đó cũng là lí do mà nhà họ Lục đưa bà ta ra nước ngoài sống, không hiểu lí do gì mà bây giờ lại quay về. Cổ Lập Minh thắc mắc, khuôn mặt có chút tối sầm nói với cô. "Chị định làm gì tiếp theo ?" "Điều tra thật kĩ về bà ta, đặc biệt là lí do bà ta rời đi sang nước ngoài định cư lâu như vậy". "Sao chị không hỏi Lục Dạ Thần.." "Tôi không muốn làm anh ấy khó xử". Từ ngày hôm đó, Cổ Lập Minh được phép ở lại Lạc Gia còn về phía Lục Thanh Ly không có chút động tĩnh gì nữa. Lục Dạ Thần từ ngày hôm cô rời đi, hắn cũng lặng hơi theo, chút tin tức cũng không nghe đến. Cô quan tâm cũng chẳng thể làm được. Đã hơn một tuần, cuối cùng cũng điều tra rõ ràng một chút về Lục Thanh Ly. Phải cảm ơn Đổng Trác, hắn dùng hết các mối quan hệ để tận tình giúp cô. Lạc Tư Nhiên thật sự cảm kích nhưng lúc này không phải lúc mở tiệc cảm ơn hay có thời gian để mời ăn tối nên cô chỉ nhẹ "cảm ơn" một tiếng rồi thôi. Lục Thanh Ly bị mắc bệnh tâm thần, bà bị chứng bệnh hoang tưởng nặng cần phải dùng thuốc mỗi ngày để có thể bình tĩnh và ngủ ngon mỗi đêm. Năm mười ba tuổi bà ta đã có dấu hiệu và được chữa trị trong suốt bao nhiêu năm qua mà không một ai biết về việc này. Vụ hoả hoạn năm đó là do bà ta lên cơn nhất thời tới đó phóng hoả, làm mất mạng rất nhiều người. Hồ sơ điều tra chỉ có đến đó càng khiến cô đau đầu hơn về người đàn bà thâm hiểm này.