Hồn Ma Che Dù
Chương 11 : Phong ấn linh hồn
Hmm, xem ra là tôi đã thật sự hiểu lầm anh ta rồi, Dư Bần vẫn có chút năng lực, chỉ bằng vào một cái móng tay cũng có thể tìm ra hung thủ, thuật truy tìm của anh ta chắc chắn là vô cùng tốt.
Tôi dục anh ta tranh thủ thời gian để sử dụng pháp thuật, truy tìm đến chỗ hung thủ.
Dư Bần khinh thường liếc nhìn tôi, nói ra với giọng điệu châm trọc: “ Làm gì có cái nào gọi là thuật truy tìm lợi hại như thế, tôi đang nói là đưa cái móng tay này đưa cho cảnh sát, rồi để cho cảnh xét nhiệm DNA xác định ra thân phận của hung thủ.”
OMG, thằng này rốt cuộc là được hay là không được đây.
Nếu như anh ta không thể truy tìm được hung thủ vậy tại sao lại có thể tìm được chỗ của tôi ở đây? Dư Bần toét miệng nở ra một nụ cười, từ trong lồng ngực móc ra một cái la bàn, rồi nói với tôi, kim đồng hồ trên cái la bàn này có thể chỉ ra oán khí nặng nhất trong phạm vi mười dặm, mà nơi có oán khí nặng nhất chính là nơi mà hồn ma hay qua lại. Một mực đi đến chỗ đó để tìm, cuối cùng là tìm được nơi này.
Thì ra đây mới chính xác là cách truy tìm.... của anh ta, thật đúng là để cho tôi không đoán được, dựa vào anh ta thật là không đáng tin cậy, vẫn tốt hơn nên tự dựa vào chính mình.
Thế nhưng mà tôi cũng không có chuẩn bị đồ nào để truy tìm cả....., trước đó tôi mang thi thể kia vào bên trong cốp xe Ferrari màu vàng của Dư Bần, sau đó hỏi: “ Anh mang theo pháp bảo nào không?”
Dư Bần cắt lời, ngậm điếu thuốc nói: “ Điều đó là đương nhiên, Đi mà không mang theo thứ đó, làm được cái nữa?”
Tôi mau chóng giục anh ta lấy ra.
Anh ta lấy ra một cái vali xách tay cùng loại với của bác sĩ, sau khi mở ra sẽ chia thành hai tầng cao thấp. Tôi nhìn nhìn, khá lắm, bên trong có dao gọt trái cây, tỏi, gạo nếp,.... vân vân và mây mây được xếp lộn xộn.
Tôi cầm lên một củ tỏi rồi hỏi anh ta: “ Anh chuẩn bị thứ này để đối phó với ma hút máu của nước mỹ hay sao? Còn mang theo tỏi, sao lại không có thánh giá chữ thập vậy...?” Dư Bần vỗ vỗ đầu một cái. “ Holyshit, quên mang theo.”
Mặc kệ anh ta, tôi vẫn là không nhìn lầm, cái thằng cha này là một tên lừa dảo giả danh đạo sĩ, thầy đồng để kiếm tiền tài rồi. Anh ta vẻ mặt dương dương tự đắc nói với tôi: “ Thế nào, những thứ này của tôi rất lợi hại đúng không.”
Tôi từ trong đống đồ rách nát này lấy ra mấy thứ có thể dùng được ----- Chỉ đỏ, hương và bật lửa.
Dùng bật lửa để đốt hương, cắm trên mặt đất, sau đó cầm chỉ đỏ cuốn hai cái vòng, bọc cái hương lại. Sau đó vẽ trên mặt đất một cái bùa thế thân, ngón tay giữa dặt ở chính giữa bùa, lại lấy chỉ đỏ đầu bên kia cố định tại đuôi của bùa chú.
Nhìn hướng Dư Bần thò tay ra nói: “ Lấy ra La bàn.”
Sau khi nhận lấy được la bàn, hương đốt trong một lúc, rồi đặt móng tay trên hương đang ở giữa bùa, sau đó lại đặt trên mặt của la bàn.
Làm như thế để chỉnh sửa hệ thống chỉ định của la bàn, không chỉ đến nơi có nhiều oán khí nữa, mà chuyển sang chỉ đến chủ nhân của chiếc móng tay này, như vậy có thể biết được phương hướng của hung thủ.
“ Lên xe thôi.” Tay tôi cầm la bàn ngồi vào tay lái phụ, sau đó dưới sự chỉ đạo của tôi mà Dư Bần lái về nơi la bàn đang chỉ.
Đừng nói đến tính năng của Ferrari tốt hơn so với taxi, vững vàng hơn, tốc độ nhanh hơn, ngồi còn thư thái hơn nhiều.
Đi được không đến mười phút, chúng tôi liền nhìn thấy một cai taxi đang dừng ở ven đường, nhìn xuyên qua ánh trăng sáng lờ mờ có thể thấy được, trong xe có một trai và một gái đang ở đó hôn một cách nồng nhiệt.
Đêm hôm khuya khoắt mà quất nhau khiến xe rung lắc như thế, đúng là hư không tưởng tượng nổi.
Ngay khi chúng tôi có ý định lái xe đi vòng qua, kim trên la bàn liên tục rung lên, tượng trưng cho mục tiêu mà chúng tôi muốn tìm đang ở ngay phía trước. Dư Bần cũng nhìn thấy kim la bàn rung lên, không đợi tôi nhắc nhở, anh ta đã dừng xe lại, sau đó hai người chúng tôi lao xuống xe, phóng về phía taxi mà chạy.
Kẻ giết người đang ở trước mắt, hơn nữa rất có thể hắn ta sẽ dùng chính cái cách giống nhau để đối phó với một người con gái đáng thương khác, tôi phải ngăn cản nó.
Thế nhưng không đợi đến khi tôi chạy đến xe taxi, đột nhiên phát hiện ra khi hai người đang hôn nồng nhiệt, người con gái tay sờ sang phần lưng của người con trai kia, hai tay móng bắt đầu dài ra, sau đó PHỌT một tiếng, đâm vào trên lưng của người con trai.
Đến khi tôi nhìn rõ ràng khuôn mặt của người con gái kia, liền ngạc nhiên, đó không phải là người con gái lúc trước xé rách da người của mình ở trước mặt tôi sao? Cô ta đang báo thù sao!!!!
Tuy kẻ giết người có đáng chết vạn lần, thế nhưng cũng phải do cảnh sát xử lý, không phải do Lệ Quỷ đến lấy mạng, tôi hướng về trong xe hét to: “Yêu nghiệt, mau dừng tay!!”
Thực ra tôi hét lên những lời này cũng chẳng làm được gì, giống như là cảnh sát đi bắt trồm, xong rồi hô: “ Đứng lại”, tên ăn trộm chẳng lẽ sẽ ngoan ngoan dừng lại sao? Rồi không làm gì cả???. Cũng giống như vậy tôi hét dừng tay, cốt nữ cũng không có dừng lại, ngược lại càng thếm phát rồ mà xé da của người con trai. Tôi nhìn thấy người kia bị xé toạc da như vậy, không nhịn được mà buồn nôn.
Bỗng nhiên, bành một tiếng, xe taxi nổ tung, tôi và Dư Bần lùi lại hơn mười mét, tránh được nhưng tia lửa bắn ra bốn phía. Là thủ đoạn của cốt nữ, cô ta phát hiện ra chúng tôi đến, vì muốn ngăn cản cho nên mới làm nổ ô tô, dùng ngọn lửa vây quanh cô ta, khiến cho chúng tôi không thể đi vào được.
Đứng trong đống lửa đang cháy bừng bừng bao quanh, cốt nữ cười hí hí, cầm theo da của người con trai kia kéo xuống, khiến hoàn cảnh trở thành hình ảnh máu tanh vô cùng tàn nhẫn.
Không được, tôi không thể để cho cô ta ngông cuồng như thế. Đi qua đi lại, tôi mạnh mẽ chạy về phía cốp xe Ferrari, sau đó gọi Dư Bần tới, cùng tôi mang cỗ thi thể lên phía đống lửa lớn ở phía trước.
Sau khi cốt nữ nhìn thấy thi thể của mình, sắc mặt có chút không đúng, thế nhưng vẫn như cũ không có dừng động tác kia lại.
Ahihi, Một lòng muốn báo thù sao, ngay cả thi thể của mình cũng không thèm để ý, thù hận chắc phải lớn lắm đây.......
Dư Bần xong về phí tôi nói: “ Này, đốt đi xác chết cũng vô dụng thôi......, phải mang linh hồn của cốt nữ giam giữ lại mới có thể được......”
"Anh không phải là đạo trưởng sao? Nhìn anh một chút năng lực gì cũng không có vậy....” Tôi thực sự không nhìn được mà nói một câu.
Dư Bần phát tay áo: “ Đừng nói nữa, tôi theo sư phụ vài chục năm, pháp thuật cao thâm nào cũng không học được, đối phó với ma quỷ vặt vãnh còn được, gặp phải thứ lợi hại, tôi cũng không làm gì được.....”
Hắc, thật sự là không đáng tin cậy, đến thời điểm mấu chốt vẫn phải đến tay tôi, tuy là tôi cùng với bố học pháp thuật, trình độ cũng rất kém, nhưng mà lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, so với Dư Bần, tôi vẫn được coi là đại sư.
"Mang giấy vàng không? "
"Có mang theo. " Dư Bần từ trongống tay áo lấy ra hai lá bùa.
Cái này mà là giấy vàng? Đều đã bị viết qua? Tôi nhận lấy vừa nhìn qua, phía trên chữ như gà bới không biết viết cái gì cả, chút xíu pháp lực cũng nhìn thấy.
Tôi xé ra một chỗ thật dài không bị viết cái gì cả. Sau đó cắn nát ngón trỏ trái, Em rể nó!!! Xem trên tivi cắn là cắn, giống như là chơi vậy, bây giờ đến lượt tôi cắn, tay đau đến nỗi tôi xuýt gọi mẹ luôn..
Tôi dùng tay làm bút, dùng máu để thay mực, viết lên trên giấy vàng, viết chính là một lá bùa thu hồn trong cuốn《 Thiên Địa Huyền Hoàng》, Cái lá bùa này tạm thời có thể khiên cho hồn ma nhập vào đi.
Chờ sau khi tôi viết xong, cầm lấy lá bùa hướng tới cốt nữ mà niệm nguyền rủa thu hồn, liền nhìn thấy hồn cốt nữ bắt đầu co rút lại, yếu dần, từng chút từng chút hướng tờ giấy vàng bay tới, đến cuối cùng bị chui vào bên trong lá bùa hoàn toàn.
"Đi lấy dao gọt trái cây ra đây. "
Dư Bần chạy tới đưa ra dao gọt trái cây, "Muốn làm gì đây? "
"Đừng nói nhảm nữa, mau mổ bụng cái xác chết nữ kia ra. " Tôi giao cho Dư Bần mổ ra, tôi không giám làm cái này, tuy là tôi không sợ ma, nhưng cái việc rạch thi thể ra như thế tôi vẫn rất mẫn cảm dễ buồn nôn. Nhưng Dư Bần không giống tôi, tôi đã sớm phát hiện ra người này giống như là không tim không phổi vậy, căn bản không để ý đến những thứ này.
Quả thật như vậy, anh ta chỉ hơi nhíu mày một chút, sau đó tay cầm dao bắt đầu rạch bụng cái thi thể kia ra thành một khe hở. Tôi cầm lá bùa đưa cho Dư Bần bảo anh ta nhét vào trong bụng thi thể kia.
Như thế cũng coi như là phong ấn hồn ma đó lại vào trong thi thể, mặc dù có chút thô bạo nhưng mà thời gian hạn chế.
Tôi cùng Dư Bần một người nhấc đầu, một người nhấc chân, ném nữ thi vào trong đám lửa đang cháy lớn nhất.
Ta cùng dư nho nhã một người mang đầu, một người mang chân, đem nữ thi ném vào lửa cháy bừng bừng đốt rất vượng địa phương. Thi thể bị thiêu đốt phát ra mùi cháy khét lẹt.
Nhìn qua người con trai kia, da ở nửa người trên bị lột cho gần hết, cả người quỳ gối trong đống lửa lớn, giống như là đang sám hối lại những lỗi lầm mà chính mình đã phạm phải.
Xem ra cũng không cứu sống được anh ta.
Tôi và Dư Bần lùi lại, để phòng ngừa có vụ nổ nào đó bất ngờ, sẽ khiến cho chúng tôi bị thương. Nhìn lại một nam một nữ, hai cỗ thi thể đang ở trong đám lửa cháy bừng bừng.
Đã qua hai ba phút, nghe được âm thanh ô oa ô oa cảnh báo, bốn năm chiếc xe cảnh sát cùng với xe cứu hỏa, xe cứu thương đều lái đến. Một đám cảnh sát từ trước và sau xe bước xuống.
"Hai tay ôm đầu, ngồi xổm xuống! "
Dẫn đầu là một tên cảnh sát cao lớn tầm 1m8 mấy, khuôn mặt hung ác, từ khóe mắt đến khóe miệng còn có một vết sẹo thật dài.
Không biết vì sao tôi lại cảm thấy được hắn có chút kỳ quái, anh ta đuôi lông mày có rất nhiều giọt nước, trên tóc cũng ccos, đêm hôm khuya khoắt lại không nóng, anh ta làm sao lại đổ nhiều mồ hôi như vậy?
Dư Bần vượt qua tôi, ngắt lời, hai tay cắm vào trong túi quần, vẻ mặt khinh thường. Lúc này tên cảnh sát trên mặt có vết sẹo rút ra một khẩu súng, chỉ thẳng vào thái dương của Dư Bần. Dư Bần lập tức trở nên thành thật: “Hihi, Đại ca à, đừng làm bậy, cẩn thận không may cướp cò đó.” Vừa nói vừa ngồi xổm xuống.
Cảnh sát kia vung tay lên với đám cấp dưới “ Đưa hai người bọn họ về...”
Truyện khác cùng thể loại
209 chương
47 chương