[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em
Chương 162 : Nghe lén
Nghe câu đó, tôi cảm thấy nhột nhột, có khi nào nó đang nói về tôi không nhỉ @@. Kéo ghế ngồi sát lại gần mấy dây bánh snack 1 chút, tôi đưa tai lắng nghe.
_DM tao cũng cay thằng đó lắm rồi, mẹ nó nhìn mặt thấy ghét vãi.
_Đéo hiểu sao thằng l* đó lại toàn gái đẹp bên cạnh.
_Kệ mẹ nó, à mày với con Ngọc sao rồi, nhìn có vẻ nó chịu rồi hả?
_Chưa chắc nữa mày ơi, mỗi lần tao ngỏ lời là nó lại đánh sang chuyện khác nói hà, nhưng mà gù gù rồi cũng phải dính thôi -1 thằng cười, nghe tới đây tôi đoán là thằng Khang rồi, vậy thằng còn lại chắc là thằng Khương rồi đây.
Lặng lẽ lắng nghe tiếp, biết đâu nó lại bung ra chuyện gì đó tiếp thì sao.
_DM mày hốt được con đó sướng vãi l*, nhìn tướng nuột đéo tả được.
_Haha để tao, luộc phát mới được, hàng ngon thế bỏ thì phí quá -giọng thằng Khang tỏ vẻ hưng phấn, làm tôi cảm thấy nóng máu lên luôn vậy.
_Mày tính sao, chứ tao thấy nó đâu dễ dãi.
_DM mày ngu quá, 1 liều thuốc thôi là nó tự dâng cho tao tất cả rồi haha.
_Mày nói đúng, cơ mà nhớ chừa phần tao nữa nhé.
_Oke oke sẽ có phần mày, cứ để tao lo.
_Mày sướng vãi l* luôn vậy, còn tao thì dúng thằng l* N, chứ không thì... chậc tao hốt con Thư được lâu rồi.
_Còn thiếu gì con đẹp, mày kín chi con có ghệ cho khó cua, như tao không phải tốt hơn sao?
_DM mày chẳng biết gì cả, nhìn con Thư mới thấy hấp dẫn, tướng bốc mà lại có khuôn mặt dễ thương nữa chứ, ngon cơm vcc.
_Mẹ, thích thì cua mẹ nó nhanh đi, cần thiết thì đập chết mẹ thằng N, đập chậu cướp hoa lo gì.
_Nói như mày, con Thư nó còn yêu thằng N, đâu dễ gì mà phá được mày, để tao gù từ từ.
_Ừ kệ mày, gánh đi, ăn xong rồi bỏ, tướng bốc cỡ nào cũng phải qua tay anh em mình thì mới được haha.
_Tất nhiên rồi.
Nghe tới đây, cơn giận trong người tôi dâng cao tới tột cùng, tôi chụp chai stings trên bàn ném sang chổ hai thằng đó. Dướng mấy dây bánh snack, cái chai chựng lại rớt xuống đất bễ nát, hoà lẫn với tiếng thét kinh ngạc của hai thằng kia.
Tôi định lao qua ăn thua đủ với hai thằng đó thì bị nhỏ Linh chụp lại với ánh mắt ngạc nhiên. Bên kia, hai thằng Hoàng Khang, Hoàng Khương vẫn không khỏi tò mò với chai stings từ đâu rớt xuống gần chỗ tụi nó ngồi.
_Cái đéo gì thế kia? -thằng Khương hỏi.
_Mẹ, chắc cái chai để trên kệ bị gió thổi rớt xuống đây.
_Mày ngu vừa thôi, cái chai nặng thế gió nào thổi bay nổi.
_Thôi kệ mẹ nó đi, về lớp thôi mày. -thằng Khương nói.
Rồi hai thằng đó bỏ đi ra khỏi căn tin, lúc này thì nhỏ Linh vẫn chưa chịu buông tay ra nữa, thằng A thấy vậy nên cũng bay qua chụp tôi lại.
_Mày bị khùng hả, tự dưng chọi cái chai -nó hỏi tôi.
_DM tao biết thằng nào đánh tao với mày rồi! -tôi tức giận hét lên.
_Mày nói cái gì? Là thằng nào làm?
_DM hai thằng l* Khang, Khương đó, tao mới nghe nó nói chuyện kia kìa. -tôi nói, chỉ tay về phía dãy bàn của căn tin, nơi tôi vừa ném cái chai sang.
_Thật không, sao mày không nói tao biết -thằng A buông tôi ra
_Mẹ tao mới tính bay sang đập chết mẹ hai thằng đó nè.
_Ủa sao bọn tôi không nghe gì hết vậy -nhỏ Linh hỏi.
_Bà ngồi xa quá thì làm sao mà nghe được, không thấy tôi kéo ghế lại gần đó hả -tôi goải thích.
_Ra vậy -nhỏ gật gù.
_Lên đập chết mẹ nó cho tao -thằng A lên tiếng.
_Thôi anh, có gì từ từ rồi tính -nhỏ Thy cản lại.
_Má nó, nó dám đánh anh với a3 em kìa, sao em lại có thể nói từ từ được, thù này anh nhất định phải trả -thằng A vung lên.
_Thôi A khoan đã mày, giờ lên đó đập nó cũng đéo được đâu, mình đéo có bằng chứng -tôi nói cay đắng.
_Bằng chứng làm cc gì, đập thì đập thôi, với lại chẳng phải mày nghe nó nói vậy sao -nó cãi lại
_Mẹ, có mình tao nghe được thì nói ai tin, để suy nghi cách đối phó với tụi nó đã -tôi nói.
_Má nó -thằng A chửi rủa rồi ngồi phịch xuống ghế, mắt nhìn trừng trừng xuống bàn.
_N ông kể lại những gì ông nghe đi -nhỏ Linh yêu cầu.
_Được rồi.
Rồi tôi kể lại cho cả đám, nghe tới đâu ai nấy đều tức tối tới đó, nhưng mà biết làm gì được ngay lúc này đây, khi mà tôi chẳng có trong tay cái bằng chứng nào để mà vạch mặt tụi nó cả. Thêm vào đó nhỏ MNgọc ngày càng thân thiết với thằng Khang, có em thì luôn xem thằng Khương là bạn thân của mình nữa.
Giờ ra chơi một ngày sau đó không lâu, lại 1 lần nữa tôi vô tình nghe lén được cuộc nói chuyện của hai thằng cô hồn kia, 1 cách tình cờ đầy thú vị, thực ra lần này lại là ở góc cầu thang cơ.
Tôi lên văn phòng có chút việc, khi về qua dãy cầu thang của A1 thì dây giày bị tuột ra, nên tôi cuối xuống buột lại, vô tình lại đúng lúc hai thằng cờ hó kia đi ngang.
_Sắp rồi mày à, ít bữa nữa là tao dụ được con Ngọc rồi.
_DM nhớ chừa phần anh em với, mà tao nghĩ con đó chắc còn tem mà nhỉ?
_Có thể đấy, nó đéo phải loại dễ dãi, xem ra thì hàng chưa qua sử dụng.
_Kì này mày vô mánh rồi, được hàng nguyên tem.
_Haha tao mà, bỏ công ắt thành việc.
_DM còn tao, dụ nhỏ Thư khó vãi, lại thêm thằng l* kia lúc nào cũng bên cạnh.
_Thì đập chết mẹ nó đi.
DM này thì đập tao, nghe tới đó là tôi nóng máu lắm rồi, thêm lần trước tôi chưa đập được nó nữa nên tôi dồn hết cho lần này xử nó 1 lượt.
Tôi đứng phắt dậy bass thẳng vào mặt thằng Khương 1 chõ, rồi lại tiếp tục cho thằng Khang vài đấm liên tiếp vào mặt.
_DM tao nè, đánh tao đi -tôi chửi.
Thấy tôi tụi nó có vẻ bất ngờ, nhưng cũng thủ thế chống lại tôi. Có vẻ cũng là dân có nghề đây mà. Nhưng trình thì chưa tới đâu cả.
Tôi lao tới đấm liên hồi vào ngực thằng Khang, rồi lại giật chỏ vào ngực thằng Khương, khuyến mãi thêm 1 cú bay người chấn đầu gối vào chấn thuỷ của nó nữa.
May đâu có mấy thằng lớp nó đi ngang, nhảy vào lôi tôi ra.
_Coi chừng tao đó. -tôi chỉ tay vào mặt hai thằng đó rồi quay lưng về lớp, xem như thù đã phần nào được trả.
Truyện khác cùng thể loại
23 chương
18 chương
1 chương
14 chương
21 chương
9 chương