[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em
Chương 134 : Kẻ được thuê
Ra chơi lần hai, tôi đi căn tin ăn sáng, vừa về tới lớp thì thấy nhỏ Thảo đang đứng gần em nói gì đó. Thấy em có vẻ bực tức ra mặt, tôi bước nhanh về phía đó luôn.
Nhỏ Thảo thấy tôi đang lại gần, nhỏ liền bỏ đi ngược hướng với tôi với nụ cười trên môi.
Bất ngờ ngoài dự liệu của tôi, nhỏ vấp chân lao về phía tôi. Bất giác tôi lại trở thành bia cho nhỏ ôm lấy. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía của tôi, kể cả em.
Em nhìn tôi lạnh lùng, ánh mắt hằn học, rồi em quay đi không thèm nhìn những gì đang xảy ra nữa.
Chết lặng vì lâm vào tình cảnh này, phút chốc tôi chợt hoàn hồn lại, vội vàng đẩy nhỏ ra.
Nhỏ Thảo chấp nhận việc tôi đẩy ra, nhỏ còn nở nụ cười mãn nguyện trên môi, tôi thấy nhỏ dường như không đơn giản là vấp té đâu nhỉ, có vẻ như nhỏ cố ý làm vậy thì phải.
Có thể suy nghĩ trong tôi là đúng, nhỏ quay lại nhìn em, chỉ là liếc mắt thôi nhưng không che giấu được niềm vui trên khuôn mặt của nhỏ.
Cảm giác như mình là 1 món đồ chơi của nhỏ thì phải, tôi quay về chổ ngồi luôn. Bọn con gái trong lớp thì nhìn tôi rồi nhìn hai nhỏ kia thì thầm bàn tán, còn đám con trai quá quen với tôi thì coi như chuyện này chẳng có gì đáng quan tâm cả, nhưng nhỏ MNgọc thì lại khác, MNgọc nhăn mặt lại, kêu tôi
_Này, chuyện gì xảy ra thế kia?
_Chẳng biết -tôi nhún vai
_Hừ anh cái gì cũng không biết thế làm gì ăn hả? -nhỏ nhăn nhó
_Thì tôi làm sao biết được cô hỏi chuyện gì.
_Thì vụ mới xảy ra đó.
_Chắc là nhỏ Thảo vấp té vào tôi thôi -tôi nói
_Tôi lại không nghĩ như vậy đâu, có vẻ là nhỏ Thảo cố ý thì đúng hơn. -nhỏ nói
_Vậy à, sao cô nghĩ vậy?
_Lúc nảy tôi để ý thấy nhỏ Thảo nhìn về phía nhỏ Thư cười cười sau khi "vô tình" ôm lấy anh -nhỏ đanh giọng lại.
_...
_Tôi thấy anh nên điều tra kỹ lại xem từ đâu Thư có những vết thương đó thì hơn đấy!
_Tôi hỏi rồi, chắc là bị người ta đạp xe.
_Thế anh nghĩ ai làm?
_Không biết, nhưng... -tôi ngập ngừng không biết có nên nói ra cái suy nghĩ của tôi không nữa
_Có vẻ như anh đoán được ai rồi nhỉ? -dường như nhỏ đọc được suy nghĩ của tôi.
_Humm có thể là vậy, nhưng tôi chưa chắc chắn cho lắm.
_Vậy à, thế anh nên nhanh chóng hơn đi -nhỏ cười cười
_Nhanh chóng chuyện chi rứa?
_Chuyện anh và nhỏ Thư, xứng đôi đấy -nhỏ cười đểu.
_Cứ từ từ, gấp gáp làm gì hehe.
_Ờ cứ từ từ đi rồi người ta hẫng tay trên của anh, để xem anh làm sao -nhỏ cười nhạt
_Ờ biết rồi, sớm thôi.
Tiếng chuông reo lên chấm dứt cuộc trò chuyện của tôi và nhỏ lại, nhỏ xoay người lên bảng chờ giáo viên vào lớp, còn tôi thì tranh thủ ngía sang bàn của em. Nhưng giờ em lại trưng ra bộ mặt lạnh lùng khó gần, mắt dán chặt về phía bảng, chẳng buồn ngó quanh quẩn nơi nào nữa.
Ra về, tôi nhanh chóng lấy xe đứng nép mình sau 1 gốc cây to chờ đợi. Học sinh ùa ra chiếm phần lớn diện tích của đường đi, và ai nấy điều nhanh chóng rời đi dưới cái nắng gay gắt của buổi trưa, chẳng ai thèm quan tâm đến cái thằng đang ngồi vắt vẻo trên xe như tôi.
Cái nắng nóng hun đúc cơ thể tôi, mồ hôi tuôn ra như suối, nhưng tôi vẫn phải căng mắt lên tìm kím em.
Em dắt xe ra, đặt tà áo dài lên xe rồi đạp đi, tôi cũng từ từ rời khỏi vị trí chờ đợi. Giữ 1 khoảng cách an toàn sau lưng em, để không ai có thể nghi ngờ, tôi vừa đi vừa nhìn dáo dác ngắm gái =]]
Qua hai khúc cua, đường xá trở nên vắng vẻ, vì nơi này ít nhà dân sinh sống, chủ yếu là những bãi đá lởm chởm của các công trình xây dựng mà thôi.
Và điều gì đến lại tiếp tục đến, 1 chiếc Mio chở hai từ phía sau vượt qua mặt tôi, nhưng sau đó lại giảm ga lại chạy từ từ sau lưng em. Thằng ngồi sau nhìn dáo dác xung quanh, có vẻ nó thấy ổn nên vỗ vai thằng ngồi trước, rồi bất ngờ bọn chúng tăng ga chạy tới ép xe em vào lề.
Chẳng chờ lâu, tôi về số kéo tới ngay, thắng xe lại trước mặt 2 thằng đó. Em có vẻ hoảng sợ, nhưng may mà kìm tay lái lại kịp thời nên không bị ngã xe.
_Hai thằng bây định làm gì? -vừa bước xuống xe tôi hỏi ngay.
_M là thằng nào mà xía vào chuyện bọn t, biết điều thì biến - 1 thằng chỉ vào mặt tôi nói, thằng còn lại thì tháo nón BH ra cầm trên tay đe dọa.
_Nếu t thích xen vào đó thì sao? Bọn m định làm gì bạn gái t hả? -tôi nghênh mặt lên trả lời
_DMM -thằng cầm nón định tán vào đầu tôi.
Nó vừa lao tới, tôi vừa kịp né người sang 1 bên rồi đá vào lưng nó. Thằng đó mất đà té nhào vào chiếc Mio của nó.
Thằng còn lại thừa cơ đạp cho tôi 1 đạp, rồi lao vào bass tới tấp vào đầu tôi. Em lo lắng la lớn kêu cứu, nhưng mà khu này vắng thế kia thì ai ra mà cứu cơ chứ. Tự dùng sức mình mà thôi. Bật người đứng dậy, tôi lại cúi đầu xuống né đòn của thằng đó. Xem ra thằng này có võ, khó nhai đây.
Đứng gùng chân xuống thủ thế, thằng kia vừa lao tới tung đấm là tôi phản đòn ngay. Gạt tay nó ra khi nắm đấm chưa chạm được đến mặt tôi, tôi nhảy tới bass chỏ vào thái dương của nó. Dính đòn thằng đó có chút choáng, thừa lúc nó chưa kịp tỉnh táo, tôi liền sút bồi vào mặt nó thêm 1 cái nữa. Răng đi trước môi lả lướt theo sau, kèm theo máu tuôn trào ra nữa =]]
Thằng té vào xe lúc này đã ngồi dậy, tay vẫn còn cầm chặt cái nón BH, định lao vào ăn thua đủ với tôi, nhưng chưa kịp làm gì đã bị tôi xoay người bắn đòn số 4 vào giữa ngực, cu cậu nín thở gục xuống nằm ôm ngực thở thoi thóp không ra hơi.
Lúc này thì em đã kịp thời kéo tay tôi lại, mắt đỏ hoe
_Đủ rồi N đừng có đánh nữa mà, nghe mình đi.
_Được rồi, mình không đánh tụi nó nữa đâu.
Tôi vỗ nhẹ vào tay em, rồi gạt tay em ra, bước về phía hai thằng kia đang nằm.
_Về nói với người thuê bọn m làm chuyện này tốt nhất nên biết điều lại nhé, lần này t tha cho nó, nhưng lần sau thì chẳng biết được đâu.
Tiến ra xe tụi nó, tôi đạp cho nó nằm dài ra đường. Rút cây baton trong cặp ra tôi đập cho dàn áo xe nó thành đống mũ tan nát.
_Cái này là t cảnh cáo tụi bây. Đừng có dại dột mà đụng tới người yêu của t 1 lần nào nữa.
Rồi tôi và em rời đi, bỏ mặt hai thằng cô hồn nằm đó với chiếc Mio bị tôi đập tan tành dàn áo. Đưa em về lại nơi sản xuất, em cảm ơn rồi dắt xe vào nhà, tôi cũng quay về với tổ ấm thân yêu luôn, kết thúc 1 ngày nữa.
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
26 chương
34 chương
95 chương
17 chương
21 chương