- Len!!!! Cậu mà không để tớ xuất viện, tớ chết cho cậu xem!!!!
Một ngày nọ, trong phòng bệnh VIP số 02, bỗng chợt vang lên một tiếng hét đe doạ như vậy.
Tình hình bao quát chung là như thế này. Đã 1 tuần Rin phải sinh hoạt trong cái bệnh viện này rồi, và ngoại trừ đôi chân chưa được ổn cho lắm thì mọi thương tổn khác của cô đều đã hồi phục.
Nếu đổi Rin là Miku, thì dĩ nhiên sẽ không có vấn đề gì to tát lắm khi Miku vốn là người rất thích thờ ơ, mặc kệ đời. Nhưng sự thật vẫn là sự thật, Rin thì vẫn là Rin, một người tăng động chân tay miệng mắt gì đó không bao giờ ngừng hoạt động như cô thì tuyệt đối không thể nào chấp nhận việc mình phải dành thêm thời gian để ngồi cắm rễ ở đây một chút nào nữa.
Thế nên là, cô bất chấp mọi người phản ứng như thế nào, trói cô vào cột làm sao, cô sống chết cũng phải đứng lên làm cuộc cách mạng giành độc lập cho mình.
Len cuối cùng cũng bất đắc dĩ phải đồng ý. Dù sao thì lúc cậu đi trao đổi với bác sĩ, bác sĩ nói bây giờ cô có thể xuất viện được rồi, nhưng đi đứng sẽ khá bất tiện thôi.
Trước khi rời xa cánh cổng bệnh viện, Rin còn không quên quay người lại, giơ cao ngón giữa lên trời chĩa thẳng vào cái bệnh viện, miệng hét:
- Nếu như mày không phải là bệnh viện của nhà Gumiya, thì bà đây đã phá sập, đốt sạch cả nhà mày rồi nhá!
Len cố lắm mới ngăn được tràng cười đang nhộn nhạo trong bụng mình. Nếu như cô đốt cái bệnh viện này, thì lấy đâu chỗ nào có thể kéo sinh mạng cô đang chuẩn bị nhập quỷ môn quan về lại trần thế đây?
Vì vậy, trong khi Rin không ngừng nguyền rủa cái bệnh viện, thì Len lại âm thầm quỳ lạy cảm tạ nó.
Mọi chuyện đều trở lại nếp sống bình thường của nó. Cho đến một tháng sau.
- Gumiya, Rin đâu rồi? Sáng nay tớ không thấy cậu ấy._Len đi tới cạnh Gumiya, vỗ vai cậu hỏi.
Từ sau lần nói chuyện giữa Lenka và Rin tại bệnh viện, thì cô nàng học sinh mới chuyển trường Lenka đã ngay lập tức từ giã nơi đây, mặc dù mới chỉ nhập học được hơn 1 tuần mà thôi.
Đám con trai đồng loạt ôm tim đau đớn khóc than, tuy nhiên bọn con gái thì ngược lại. Bởi vì sau khi Lenka đi rồi, trùng hợp thay lại có thêm một anh chàng siêu ngầu chuyển đến.
Xuất thân của cậu ta cũng tương tự như nhóm học sinh ưu tú hàng đầu học viện, cậu là người thừa kế tập đoàn Megpoid chuyên về các dự án nghiên cứu khoa học và y học, sở hữu hệ thống bệnh viện quốc tế Megpoid số 1 Nhật Bản.
Thế là lớp A năm nhất hiện tại đã tập họp đầy đủ 3 nam thần với 3 vẻ đẹp khác nhau. Mikuo với vẻ thư sinh, trang nhã lại dịu dàng; Len năng động, khí phách và hài hước; Gumiya quyến rũ, ngọt ngào như một quý ông người Anh Quốc.
Tuy nhiên, tin đồn Rin và Len đang hẹn hò đã được xác nhận là có thật, nên biết bao trái tim thiếu nữ đành phải tan vỡ như thuỷ tinh. Tam đại nam thần cao phú soái nay đã có một thành viên có bạn gái rồi.
Cơ mà có lẽ bọn họ không biết, trong lòng hai nam thần còn lại cũng đã sớm có một hình bóng của ai đó từ lâu.
Gumiya đang ngồi bấm điện thoại, nghe Len gọi thì ngẩng lên. Cậu tròn mắt ngạc nhiên:
- Rin không nói với cậu sao? Cậu ấy mới sáng nay đã đến sân bay để chuẩn bị qua Anh rồi.
Đùng...
Như có một tiếng trống vang rền trong lồng ngực, đôi con ngươi màu xanh nước biển của Len mơ hồ có thể thấy được một ngọn lửa nhỏ phập phùng.
- Rin...! Cái đồ ngốc này!!!
Dứt lời, bóng dáng của Len lập tức mất hút không thấy đâu. Gumiya hơi ngẩn ra, nhưng rồi cũng sớm quay trở về với chiếc điện thoại của mình. Thôi thì chuyện tào lao của chúng nó cứ để chúng nó tự đi mà giải quyết với nhau đi.
Hiện tại Rin đang ở sân bay, nhưng vẫn chưa vào phòng chờ vì cô đang bận ghé vào một tiệm cafe nhâm nhi thêm một chút đồ ăn. Cô gọi một li nước cam với một cái bánh cam, hạnh phúc thưởng thức vì chua chua ngọt ngọt đến nỗi nhắm tịt hai con mắt lại không thấy tổ quốc đâu.
Đang bận cho tâm trí "lên thiên" thì bỗng ở đằng sau cô nổi lên một tầng khí đen u ám kèm theo một giọng nói ghê rợn như oan hồn:
- Rin.......
Hai bờ vai của Rin khựng lại. Nụ cười trên mặt cô vẫn giữ nguyên, nhưng từng giọt mồ hôi đã xuất hiện, chảy ròng ròng như suối.
Có ai đó có thể nói cho cô biết là tại sao Len lại ở đây không?
Rin chậm rãi quay lưng lại như một cái máy cũ kĩ. Cô cứng nhắc làm bộ tươi cười rạng rỡ, nghiêng đầu sang bên trái một cái cạch.
- Ồ, thì ra là Len à? Cậu đến đây làm gì thế?
Khoé miệng của Len nhếch lên một cái, còn hai hàng mày nhíu lại đầy tức giận. Cậu nghiến răng nghiến lợi, tay phải duỗi thẳng, rồi vung lên, đáp mạnh xuống đỉnh đầu Rin.
Rin la lên oái oái, cô đưa hai tay lên ôm cái đầu đang sưng thành cục của mình. Rin cũng nổi giận lên:
- Cậu đang làm cái trò gì thế hả?! Dám bắt nạt gái nhà lành sao?! Cậu muốn chết lắm phải không?!
Len đứng khoanh tay, nheo mắt nhìn Rin như thể nhìn một kẻ tội đồ.
- Cậu tính về bên Anh mà không báo cho tớ một tiếng nào. Cậu có còn coi tớ ra gì không?
- Gì chứ? Tớ rõ ràng là báo cho cậu-...
Vừa nói, Rin vừa móc điện thoại ra, kiểm tra hộp tin nhắn của mình.
Cô trợn mắt kinh ngạc. Đúng là cô đã nhắn cho Gimiya lẫn Len, nhưng sau khi nhắn thì cô lại quên thêm số Len vào địa chỉ gửi đến rồi!!!
Rin thấy vậy, thì nhẹ nhàng cất điện thoại đi. Cô từ tốn nhấp một ngụm nước cam vào miệng, rồi hắng giọng, làm ra một khuôn mặt bình thản đến kì quái.
- E hèm, nói chung là tớ có nhắn, nhưng cậu lại không nhận được thế thôi.
- Thế tại sao cậu lại không trực tiếp nói cho tớ?_Len hử một cái, nhưng lại chuyển sang câu hỏi khác.
- Ai dà, chuyện là vầy. Sáng nay mới ngủ dậy, tớ check tin nhắn thì thấy Gumi kêu tớ về Anh gấp. Nên là tớ phải ngay lập tức chuẩn bị liền, còn đâu thời gian để mà báo trực tiếp cho cậu chứ?
Rin bĩu môi, ngón trỏ đưa lên tóc xoắn một lọn vào tay mình.
Len nhướn mày thêm một hồi nữa, sau mới giãn mặt ra. Cậu bất thình lình kéo Rin vùi vào lòng cậu, nắm đấm hơi kí nhẹ lên đầu Rin.
- Thiệt là! Làm tớ vội chạy đến đây rồi lo lắng. Tớ không biết tại sao đám con gái các cậu cứ kéo nhau qua đó một loạt như vậy, nhưng mà nói chung là cậu nhớ về sớm đó!
Rin nghe xong, gương mặt bỗng trở nên nham hiểm. Cô tinh nghịch hỏi lại:
- Thế nếu tớ ở đó luôn, không về nữa thì cậu làm gì được tớ nào?
Len cúi thấp người xuống, hai tay vỗ cái bốp vào hai má phúng phính của Rin, giữ cho mặt cô đối diện với cậu.
- Thì tớ sẽ chạy qua đó đóng cậu vào bao tải mà vác về!
Rin trong bộ dạng hai má bị ép chặt vào trông tếu không thể tả, hai cái mỏ chu ra vừa đáng yêu vừa câu dẫn người. Cô cố đáp lại với cái giọng bị biến thanh:
- Ư...đồ đáng ghét!!!
Len bật cười khúc khích. Rồi cậu đặt lên môi Rin một nụ hôn bất ngờ.
- Đùa thôi. Nếu cậu không về, thì người hầu kiêm bạn trai của cậu sẽ nhớ cậu lắm. Thế nên là, cậu nhớ phải về an ủi tớ đấy.
Rin ngơ ngác nhìn cái bản mặt của Len, sau đó cũng phì cười thành tiếng.
- Đúng là...Thôi được rồi, nề tình nhà ngươi, bản tiểu thư sẽ cố xong việc để trở về cho nhà ngươi vui lòng.
Tiếng loa vang lên thông báo gọi hành khách trên chuyến đi đến Anh Quốc làm thủ tục. Rin xách vali lên, hôn chụt một cái lên má Len, rồi chạy đi mất, còn không quên vẫy vẫy tay với cậu.
Len dõi mắt theo bóng lưng Rin khuất dần vào đám đông, miệng nở một nụ cười dịu dàng tựa như ánh nắng ban mai ấm áp.
Bất chợt, cậu nhíu mi ngạc nhiên.
Gumi? Chẳng phải đó là thanh mai trúc mã của Gumiya sao? Nhớ hồi còn nhỏ, cậu và Mikuo có thoáng thấy người đó qua một lần nhưng chưa từng bắt chuyện nên cũng chả có ấn tượng gì mấy.
Miku, Rin, Gumi, còn có hiệu trưởng Luka nữa. Dường như giữa họ có một mối quan hệ thân thiết từ lâu rồi. Chưa kể đến Gumiya, cậu ấy chưa bao giờ nói cho cậu về việc quen biết Rin cả.
Cơ mà không biết bên Anh có gì mà phải kéo cả đám qua là như thế nào nhỉ?
Nghĩ thầm như vậy, xong cậu lắc đầu, rồi rời khỏi sân bay.
Thôi kệ, giờ chưa biết thì sau này sẽ biết thôi.
Len mệt mỏi thở dài một hơi. Thời gian sắp tới chắc sẽ hiu quạnh lắm đây
Học viện Vocaloid sau khi nghe tin Rin cũng đã nối gót theo công chúa điện hạ nhà bọn họ rời đi thì tất nhiên liền chia ra thành hai loại, một là khóc lóc ỉ ôi, hai là mừng rỡ như mở hội vì bên cạnh Len nam thần của họ hiện tại đã không còn bóng của người bạn gái của cậu ta, suy ra là họ có cơ hội để câu dẫn Len rồi.
Ầy, không biết đầu óc con gái trường này bị lệch lạc đến phương trời xa xôi nào rồi vậy cà?
- Mikuo! Cậu rảnh không? Đi chơi với tớ đê!!!
Truyện khác cùng thể loại
8 chương
5 chương
10 chương
21 chương
92 chương
86 chương
322 chương
25 chương
12 chương