Học viện năng lực gia

Chương 10 : Người bạn thời thơ ấu

Tsukasai cất lên giọng càu nhàu —Sarami, Em đang ở đâu đấy hả. Anh đứng đợi mỗi chân lắm rồi, không là anh ngủ tại chỗ này bây giờ. Buồn ngủ quá! —Xin lỗi anh hai. Em quên mất nói trước cho anh, hôm nay em sẽ đi chơi cùng với Tomoki vì vậy anh đi mua sắm một mình nhé. Tối hôm nay em muốn ăn Thịt bầm Hamburger. Thở dài chỉ biết nghe lời đứa em gái sẽ nấu món Thịt Bầm Hamburger vào buổi tối với lại cậu cũng chả biết nên làm gì ăn, đằng phải chiều theo ý Sarami. —Anh biết rồi. Cha mẹ của hai anh em nhà Konoma hiện tại đang đi công tác xa nửa vòng trái đất hiếm khi bọn họ có dịp được ở nhà mà nếu có thì cũng chỉ về khoảng tầm ba ngày rồi sẽ tiếp tục đi ra nước ngoài vì công việc cho nên là Tsukasai phải đảm nhiệm chức vụ nội trợ từ nấu nướng lẫn dọn dẹp nhà cửa không chừa sót lại cái nào để đảm bảo đứa em gái học giỏi có nhiều người ngưỡng mộ nhưng hậu đậu trong khoản nữ công gia chánh của mình đừng làm loạn hay tàn phá ngôi nhà. Lần trước chỉ vì muốn thử làm món bánh nướng được xem trên Ti Vi mà đã lỡ tay đốt cháy căn bếp nhỏ xém chút xíu là có hỏa hoạn rồi, may mắn lúc đó Tsukasai đang ngủ trong phòng ngửi thấy mùi khét dưới nhà kịp chạy xuống dập tắt lửa ngăn chặn nó lan ra gây thêm thiệt hại và còn lúc cậu bị cảm lạnh do mắc mưa nên Sarami quyết định giúp anh trai mình giặt giũ quần áo thì vô tình bỏ quá nhiều bột giặt vào máy, hậu quả là xà phòng với nước chảy lên láng khắp sàn nhà. Chính vì vậy Tsukasai chả dám giao việc nhà cho cô nữa, ngoại trừ phòng riêng của Sarami nơi cấm kị không được phép thì không được vào. Nhân tiện cậu rất tin tưởng vào trình độ nấu nướng của mình hơn hẳn mẹ mình mấy bậc. —Hamburger à, hình như sáng nay mình mới ăn. Món đấy cũng dễ làm không mất nhiều thời gian vậy mình sẽ đủ cho mình ngủ một tí... Haizzz mình quên là cái Trung tâm thương mại chắc đang đóng cửa để sửa chữa rồi, buộc phải đi xa qua quận kế bên. Mệt quá đi mất thôi. Đứng trước cổng trường than vãn, sờ vào túi áo tìm kiếm thứ gì đó mà đã nhớ đã nhét vô trong này. —Ủa kì vậy, tờ giấy danh sách vật cần mua cho tủ lạnh của mình đâu rồi nhỉ. Mà mặc kệ nó đi đằng mua theo quán tính. Rời khỏi bức tường của cổng trường, sải bước chân dài rẽ sang phía bên phải đi men theo các dãy nhà thành phố trên con đường dưới ánh nắng nóng vài trăm mét đến cái ngã tư cậu đứng đối diện nhìn cây đen giao thông sắp sửa chuyển qua đèn đỏ cảnh báo cho các chiếc xe máy, ô tô đang chạy vèo vèo kia phải dừng lại và hiện lên biểu tượng có hình con người giả lập đi bộ trên đèn hiệu cho phép để Tsukasai băng qua đường tiếp tục mấy trăm mét nữa lại rẽ phải, đây là hướng nhanh nhất đến quận kế bên mà cậu biết, không cần phải đi tàu điện ngầm cho đỡ tốn tiền với chánh một đoạn dài tới ga tàu.