Hoàng tử mỗi ngày hăm hở tiến lên
Chương 120
Edit: Dĩnh Tiệp dư.
Beta: Cát Tu dung.
Ngày thứ ba sau khi Bùi Thanh Thù đại hôn, cũng là ngày cuối cùng trong kỳ nghỉ của hắn. Bùi Thanh Thù chưa đi nơi nào, nhưng vẫn đích thân cùng Tống thị đi dạo trong phủ Hoàng tử, sẵn tiện giúp nàng quen với hoàn cảnh trong phủ.
Lúc đi đến một cái hồ tên là "Tiểu Bồng Lai", Bùi Thanh Thù nói với Tống thị: "Của hồi môn của nàng, tất cả đều mang đến kho riêng của nàng đi, không cần để lẫn lộn trong kho của phủ. Chìa khoá nhà kho ở hậu viện, chắc Ngọc Lan đã giao cho nàng rồi, sau này tùy ý nàng xử lý."
Tuy nói vợ chồng nhất thể đồng tâm[1], nhưng Bùi Thanh Thù với Tống thị chưa thân thiết lắm, không khỏi có chút câu nệ.
[1] Nhất thể đồng tâm: Ý nói phu thê hiểu ý nhau, có cùng suy nghĩ, hành động.
Cho nên ở phương diện tài sản vợ chồng, cách của Bùi Thanh Thù là để Tống thị tự mình giữ của hồi môn, cùng lúc đó, Bùi Thanh Thù đem những tài sản giá trị trung bình và lớn, cùng với bổng lộc hàng tháng và đồ ban thưởng sau này cất vào nhà kho hậu viện, để Tống thị quản lý.
Trừ việc đó ra, hắn còn muốn thiết kế một nơi cất giữ riêng ở trong phòng, giữ một ít tài sản tương đối quan trọng và những thứ đồ không thích hợp để Tống thị xử lý. Chẳng hạn như chuyện mua nhà của phu thê Lư Duy, cái biệt viện đó đều dùng để huấn luyện tử sĩ, còn có khế nhà và khế đất từ việc kinh doanh của Lư Duy và Yến Tu, tốt nhất là Bùi Thanh Thù tự mình giữ lấy mới có thể yên tâm.
Không còn cách nào khác, sống trong cung lâu ngày, muốn hoàn toàn tin tưởng một người là chuyện vô cùng khó đối với Bùi Thanh Thù. Còn về Tống thị, hắn có thể yên tâm giao quyền quản lý tài chính trong phủ cho nàng đã là quá mức tin tưởng nàng rồi.
Hồi Tống thị còn chưa xuất giá, tuy rằng có học từ mẫu thân cách quản gia, nhưng dù sao cũng là thứ nữ, kinh nghiệm quản lý vẫn không thể phong phú bằng trưởng tỷ. Nhắc tới chuyện chưởng quản ngân khố trong phủ, Tống thị cảm thấy có chút áp lực: "Đa tạ điện hạ tín nhiệm, có điều...Ngài thuận theo tự nhiên đem chìa khoá giao cho ta, nhưng nói cho cùng ta vẫn còn trẻ, quản lý chút châu báu ngọc ngà không nói, chỉ là những cửa hàng và thôn trang đứng tên điện hạ đó...e rằng phải chờ Ngọc Tụ cô cô sau khi thành thân trở về giúp ta chăm lo."
Trước khi Bùi Thanh Thù thành thân mấy năm, ngoại trừ ở biệt viện ngoại thành huấn luyện tử sĩ ra, nhìn chung có mở hai cửa hàng. Một cái là Như Quy các, một cái khác là cửa hiệu trang sức. Phu quân tương lai của Ngọc Tụ chính là chưởng quản của cửa hiệu trang sức này.
Khác với Ngọc Lan, Ngọc Tụ vốn xuất thân là thương nhân thế gia, từ nhỏ đã mưa dầm thấm đất, đối với việc mua bán làm ăn rất có tố chất, cho nên khi nghe Tống thị nói như vậy, Bùi Thanh Thù cũng không lấy làm ngạc nhiên.
Tuy nói bây giờ Như Quy các và cửa hiệu trang sức không cần đến Tống thị phải ra sức, nhưng những tiệm gạo, tơ lụa trang phục mà Thục phi đã tặng cho Bùi Thanh Thù vẫn phải cần Tống thị quan tâm đến.
Bùi Thanh Thù vận số tốt, trước khi đại hôn được Thục phi tặng tổng cộng tám cửa hàng đang làm ăn phát đạt, hai toà trang viên lớn ở ngoại thành, một căn biệt viện ở trong thành, vàng bạc châu báu càng không kể hết, có thể nói là vô cùng vẻ vang.
Lệ Phi cũng tặng cho hắn một ít tranh chữ cùng sách cổ, còn thêm một lượng lớn tiền bạc. Bùi Thanh Thù chỉ giữ lại sách cổ, những thứ khác đều đưa đến công khố[2] trong phủ.
[2] Công khố: Nơi cất giữ tiền bạc dùng cho việc chung, như chi tiêu sinh hoạt hàng ngày.
Tống thị còn trẻ tuổi đã phải quản lý nhiều tài sản như vậy, vẫn có chút áp lực.
Cứ nghĩ những cửa hàng đó vốn đang thu được lợi nhuận, khi vào tay nàng lại trở nên thua lỗ, trong lòng Tống thị có hơi đắn đo.
Bùi Thanh Thù nhìn ra lo lắng của nàng, liền dùng lời tốt trấn an: "Nàng nói đúng, tuổi của nàng còn trẻ, có nhiều chuyện chưa hiểu cũng là bình thường, cứ từ từ học là được, đừng yêu cầu quá cao với chính mình. Không có ai trời sinh đã biết làm những việc này, đều là tự bản thân đi từng chút một."
Sau khi trấn an xong, lại nói thêm: "Trước khi ta ra cung, có ở chỗ Thục mẫu phi học không ít kinh nghiệm về xử lý sản nghiệp. Sau này khi nào nàng rảnh rỗi, nhập cung nhiều một chút, đi thỉnh an mẫu phi, người nhất định sẽ không tiếc chỉ dạy cho nàng."
Tống thị vội vàng đáp ứng.
Sau khi an bài ổn thoả chuyện trong nhà, sáng sớm hôm sau, Bùi Thanh Thù tâm tình khẩn trương đi đến Lễ Bộ báo danh.
Trước khi trở thành người trong hoàng tộc, Bùi Thanh Thù luôn tưởng rằng Lễ Bộ là một nơi phụ trách lo liệu sắp xếp các nghi thức điển lễ hoàng gia, nghe thì thanh quý, nhưng thật ra không có mấy quyền hành.
Nhưng thông qua học tập mấy năm nay, Bùi Thanh Thù dần dần hiểu được, phạm vi quản lý của Lễ Bộ vượt xa ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Lễ Bộ, tên như ý nghĩa, quản lý năm việc là chọn ngày tốt, ngày xấu, ban thưởng, quân đội, tiếp khách ..... Ngoại trừ chưởng quản lễ nghi và khoa cử, còn phải phụ trách quản lý tất cả trường học trong cả nước và việc qua lại với các nước lân bang.
Dưới Lễ Bộ có bốn ty, phân ra là Nghi chế ty, Cúng tế ty, tiếp khách và tổ chức yến tiệc.
Bốn ty này đều thuộc Lễ Bộ, nhưng phân công các chức quan lại không giống nhau.
Ngày đầu tiên Bùi Thanh Thù tới báo danh, vị lang trung của Nghi chế ty cũng là đường huynh của Bùi Thanh Thù - Bùi Thanh Lương dẫn hắn đi tham quan.
Bùi Thanh Lương là con thứ của Bát hoàng thúc Trung thân vương, tuổi tác xấp xỉ Tứ Hoàng tử, đã từng cùng mấy người Tứ Hoàng tử học trong Trường Hoa điện.
Vốn dĩ lúc Bùi Thanh Thù còn nhỏ, con trưởng của Trung thân vương cũng nhậm chức ở Lễ Bộ, chẳng qua sau này thăng chức được bổ nhiệm đi nơi khác, đúng lúc con thứ của Trung thân vương đến tuổi lập nghiệp, nên đã thay thế ca ca vào Lễ Bộ.
Chức vụ hiện tại của Bùi Thanh Lương là Chính ngũ phẩm Lễ Bộ thượng thư. Bùi Thanh Thù là người mới đã được phong làm Chính lục phẩm chủ sự, chung quy cũng bởi vì hắn có cái phúc Hoàng tử này. Đối với Hoàng thân quốc thích như Bùi Thanh Lương, đều phải bắt đầu từ Thất phẩm văn thư.
Nói tóm lại, bây giờ Bùi Thanh Lương chính là người quản lý trực tiếp của Bùi Thanh Thù.
Đối với vị chủ quản này, Bùi Thanh Thù tương đối hài lòng. Dù gì trước kia hắn cũng từng qua lại với Bùi Thanh Lương, biết rõ người này tuy rằng không nhiều tài hoa, nhưng tính cách hiền hoà, vô cùng dễ nói chuyện, thuộc hạ làm việc dưới tay hắn không quá cực khổ.
Bùi Thanh Lương dẫn theo Bùi Thanh Thù, vừa đi vừa nói: "Ngoại trừ bốn ty cục ở ngoài, Lễ Bộ còn thiết kế một đúc ấn cục. Đúc ấn cục là một việc nhỏ, người biết đến cũng không nhiều. Ta lo sau này khi người khác nói đệ lại không hiểu, nên dẫn ngươi đến đây xem.
Đúng thật Bùi Thanh Thù không biết trong Lễ Bộ còn có một nơi như vậy, liền khiêm tốn thỉnh giáo Bùi Thanh Lương giải thích cho hắn.
Bùi Thanh Lương cũng không làm khó làm dễ, không hề giấu giếm nói: "Trong Đúc ấn cục có một người chưởng quản, hai phó chưởng quản, người phụ trách đúc kim ấn cho Hoàng thượng, cùng với quan viên phụ trách bàn giao ấn tín. Trừ những người đó ra, bọn họ còn có thêm bốn dịch quán, phụ trách tiếp đãi phiên dịch cho các sứ thần ngoại quốc."
Bùi Thanh Thù nghe xong, không khỏi tò mò hỏi: "Nói như vậy, còn có thể gọi Đúc ấn cục là một nơi lo liệu ngoại giao?"
"Có đại sứ thì là vậy, không có thì không phải, việc phiên dịch chủ yếu vẫn là do người của bốn dịch quán tới làm." Bùi Thanh Lương cười nói: "Chẳng qua mấy năm gần đây, bốn dịch quán đúng một nơi rảnh rỗi. Sứ thần tới triều đình ta càng ngày càng ít..."
Bùi Thanh Thù đang muốn hỏi rõ chuyện này là thế nào, nhưng Bùi Thanh Lương đột nhiên chuyển đổi đề tài, nói với hắn: "Đi thôi, chúng ta về Nghi chế ty đi, ta dẫn đệ đi ra mắt các vị đồng liêu."
So với chuyện của bốn dịch quán, thì chuyện Bùi Thanh Thù sắp nhậm chức vào Nghi chế ty mới là quan trọng. Vì vậy Bùi Thanh Thù không rảnh hỏi nhiều, nhanh chân đi theo.
Nghi chế ty có tên đầy đủ là Cục Quản lý Nghi chế, phụ trách quản lý gia lễ, quân lễ, trường học cùng với tổ chức khoa cử khảo thí, gánh vác những chuyện chính trong Lễ Bộ. Cho nên nói Nghi Chế ty là nơi quan trọng nhất trong Lễ Bộ cũng không hề khoa trương.
Bởi vậy, quan lại trong Nghi Chế ty rất nhiều, lang trung Ngũ phẩm như Bùi Thanh Lương có đến ba người.
Ba vị lang trung này, chia ra làm ba mảng phụ trách là Khoa Gia lễ, Khoa Trường học và Khoa Khảo thí.
Bùi Thanh Lương là hoàng thân quốc thích, còn là nhi tử của Lễ Bộ thượng thư, địa vị tôn quý nhất trong ba người lang trung, cho nên hắn phụ trách việc Khoa cử.
Dưới lang trung còn có ba người Ngũ phẩm viên ngoại lang, Chính lục phẩm chủ sự như Bùi Thanh Thù cũng có ba người, thêm một người Thất phẩm lo chuyện văn thư.
Ngay cả quan lại hạ đẳng chuyên lo chuyện viết thư cũng nhiều đến không đếm xuể.
Trước tiên Bùi Thanh Lương dẫn Bùi Thanh Thù đi gặp hai vị lang trung còn lại và hai vị chủ sự cùng làm việc với hắn.
Trong số đó, vị chủ sự Khoa Gia lễ đối với Bùi Thanh Thù phải nói là vô cùng quen thuộc, bởi vì người đó chính là Thập nhất Hoàng huynh của Bùi Thanh Thù - Bùi Thanh Lễ.
Với tính cách của Thập nhất Hoàng tử, bị phân đến Khoa Gia lễ của Lễ Bộ là điều vô cùng bình thường.
Tuy nói quan hệ của Bùi Thanh Thù và Thập nhất Hoàng tử bình bình, chẳng qua hai huynh đệ cũng không có gì mâu thuẫn. Sau khi khách sáo chào hỏi Thập nhất Hoàng tử một câu, Bùi Thanh Thù liền đi theo Bùi Thanh Lương tới Khoa Khảo thí, nơi sau này hắn làm việc mỗi ngày.
Ngoại trừ Bùi Thanh Lương, chức quan trong khoa này của Bùi Thanh Thù tương đối cao. Hơn nữa cho dù không đề cập tới phẩm trật, thì Bùi Thanh Thù cũng là Hoàng tử. Cho nên khi Bùi Thanh Thù vừa vào cửa, mọi người lập tức ngưng lại công việc đang làm, hành lễ thỉnh an với Bùi Thanh Thù.
Bởi vì quá đông người, trong một lúc Bùi Thanh Thù không nhận ra ai là ai, đành miễn lễ chung chung, dự tính sau này sẽ từ từ làm quen.
Sau khi gặp mọi người xong, Bùi Thanh Lương giới thiệu với Bùi Thanh Thù: "Ngoại trừ Ân khoa[1], thì cứ ba năm một lần triều đình sẽ tổ chức thi Hội, cái này ta không cần nói nhiều thì Thập nhị điện hạ cũng biết rõ. Phải nói thêm một chút, ngoại trừ một năm tổ chức thi Hội ra, chúng ta cũng không cần làm gì nữa. Thi cử ở các huyện, phủ, hoặc thi Hương đều đã có người của Khoa chúng ta cử tới giám sát cùng an bài."
[1] Ân khoa: Khoa thi Trạng nguyên. Gọi là Ân khoa vì đó được xem là kỳ thi chọn người tài báo ân cho xã tắc.
Bùi Thanh Lương nói xong, lại sợ Bùi Thanh Thù cảm thấy Nghi chế ty quá bận, áp lực lớn, liền cười bổ sung thêm một câu: "Dù vậy Thập nhị điện hạ cũng không cần lo lắng, khoa chúng ta nếu bận, cũng chỉ bận một khoảng thời gian ngắn. Ngày thường không có việc gì, có thể coi như nhàn hạ. Đi, ta dẫn đệ tới phòng trà xem một chút."
Phòng trà chính là phòng khách bên trong Lễ Bộ, ngày thường dành cho quan viên ăn cơm cũng tốt, nghỉ ngơi cũng được, cơ bản đều làm ở trong hoả phòng.
Nơi này xem như không gian tư mật của Lễ Bộ, trừ quan viên trong Lễ Bộ ra, những người khác đều không thể tiến vào, cả viên quan cấp thấp cũng vậy. Cho nên có thể nói, phòng trà là nơi đại đa số quan viên Lễ Bộ đều ưa thích.
Bùi Thanh Thù vừa vào đã bị sự tráng lệ của phòng trà Lễ Bộ này làm chấn kinh. Ngoài một cái phòng khách lớn bên ngoài, bên trong còn thiết kế rất nhiều phòng lớn nhỏ phục vụ người nghỉ ngơi, độ hoa mỹ trang nhã không thua gì tiêu chuẩn trong cung cả.
Bùi Thanh Lương thấy biểu cảm kinh ngạc của Bùi Thanh Thù thì khá đắc ý: "Thế nào hả Thập nhị điện hạ, phòng trà trong Lễ Bộ so với Trường Hoa điện trong cung có kém chút nào không?"
"Không những không kém, còn muốn tốt hơn nhiều." Bùi Thanh Thù có chút hụt hẫng nói: "Để thiết kế phòng trà này ắt hẳn tốn không ít bạc, có phải vượt quá quy định rồi không?"
"Vượt quá quy định?" Bùi Thanh Lương nghe xong vội vàng nói: "Có lẽ không có đâu, hơn nữa nơi này đâu phải phụ vương ta tu sửa, mà là người trước để lại."
Bùi Thanh Thù biết, Bùi Thanh Lương không muốn gây phiền toái cho Trung thân vương nên mới nói như vậy.
Nhưng cách nói này lại không giải thích được điều gì.
"Người trước? Nhưng ta thấy nơi này một chút dấu vết cũ nát cũng không có, hẳn là mới được tu sửa không lâu?"
Bùi Thanh Lương thấy ngữ khí Bùi Thanh Thù bình thản, hình như còn mang một chút ý cười, không giống dáng vẻ đang hỏi tội, lúc này mới cười nói: "Đúng vậy, điện hạ thật tinh mắt. Lễ Bộ chúng ta được phòng trà thế này, đều nhờ mấy năm trước Tam điện hạ sai người tu sửa."
"Tam Hoàng huynh sao?" Nói đến Tam hoàng tử, Bùi Thanh Thù tiện thể hỏi: "Đúng rồi, ngoại trừ mấy người chúng ta, hình như ta còn phải gặp Bát hoàng thúc và Tam hoàng huynh nữa đúng không?"
"Biết Thập nhị điện hạ hôm nay sẽ tới, sáng sớm ta đã sai người báo trước với phụ vương và bọn họ. Có điều nghe thuộc hạ báo lại, bọn họ đang ở chính điện nghị sự, chờ sau khi bàn xong chuyện mới có thời gian gặp điện hạ."
Bùi Thanh Thù gật gật đầu, vừa định nói sẽ về Nghi chế tư chờ trước, liền thấy thủ hạ của Bùi Thanh Lương tới báo, nói hắn dẫn Bùi Thanh Thù đến chính điện gặp mặt Thượng thư đại nhân.
Bùi Thanh Lương cười cười, quay lại làm động tác mới với Bùi Thanh Thù: "Mời điện hạ đi trước."
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
359 chương
125 chương
118 chương
23 chương
123 chương
121 chương
130 chương