Cuộc thi kết thúc khá là suôn sẽ. Ngưng Tinh tuy thua ra về tay trắng nhưng lòng họ vẫn không hêg hổ thẹn mà cảm thấy rất vui.
Hà Hoàng là kẻ thua cuộc đầu tiên, hoàng đế nghe tin này thì vô cũng tức giận mà sinh bệnh.
Bách Thường với chiến công vang dội cả đại lục Cốt Táng, cái tên Mặc Chi từ ngày hôm đó đã trở nên rất nổi tiếng đối với mỗi người và điều quan trong là họ nắm chắc trong tay một tấm vé để được vào đền Long Nữ, nơi chứa nhiều báu vật mà người đời chưa hề nghĩ đến sự tồn tại của nó.
Ba ngày sau hội thi.
Học viên của học viện Bách Thường tập họp tại chính điện một cách đông đủ. Bốn vị giám khảo dùng tinh thần lực mở một cánh cổng dẫn vào đền. Ngôi đền gồm có mười hai tầng, nơi cao nhất là nơi ở của Hỏa Long Nữ và cũng là nơi cất nhiều báu vật nhất.
"Các ngươi nen nhớ mỗi người chỉ được lấy hai món bảo vật và bóp vỡ quả cầu để rời khỏi đó. Kẻ nào tham lam sẽ bị lấy đi tính mạng."
Viện trưởng Hà Hoàng vẻ ngoài khó chịu lạnh giọng nói làm cho mọi người đứng đây đều lạnh mặt và vô cùng chán ghét.
Ngũ trưởng lão theo đó cũng nhắc nhở: "Ta khuyên các ngươi không nên leo tầng cao nhất. Từ tầng sáu trở lên sẽ có quái thú canh giữ báu vật vô cùng khát máu và nguy hiểm. Và thời gian cũng có hạn chỉ có bốn tháng để các ngươi ra khỏi trước khi quá muộn."
Nghe ngũ trưởng lão nói xong sắc mặt ai nấy đều biến dạng lòng lại đắn đo.
Cửu công chúa đại diện cho mọi người hỏi các vị trưởng lão một lần nữa: " Nếu là bốn tháng thì dấu hiệu nhận biết sẽ là cái gì?", "Không cần lo, mỗi quả cầu thủy tinh sẽ là đồng hồ thời gian báo hiệu cho các ngươi biết. Giờ thì lên đường không thì lại muộn. "Đại trưởng lão vuốt râu cười hiện hậu trả lời rồi mỗi người đều được phát một quả cầu thủy tinh với nhiều màu sắc khác nhau.
Từng người đi qua cánh cửa, Mặc Chi thì lúc này lại cười thầm trong lòng, mấy lão chỉ nói là cầm trên tay chứ đâu phải là không được thu vào không gian khác chứ. Nói gì thì nói không gian long mệnh của nàng là một loại không gian đặc biệt ít ai biết được và không bao giờ ngờ được.
Huyền Ly thì vẫn theo sau Mặc Chi phục tùng những ý đồ mà nàng bày ra. Mà kể ra thì không ai tham lam qua Mặc Chi cả.
Mặc Chi và mọi người đều bị phân tán ở mỗi tầng khác nhau. Hiện tại thì nàng đang ở tầng năm, cũng khá là nhiều đồ được cất ở đây đều là báu vật nhưng không phải là thứ nàng muốn. Mặc Chi lại mở cánh cửa đi lên tầng sáu.
Nơi này toàn bộ đều là những quyển sách trân quý đầy đủ thể loại, đập vào mắt Mặc Chi là một quyển Trận đồ của ám nguyên tố, thứ này sẽ giúp nhiều cho nàng sau này.
Huyền Ly theo đó cũng hướng dẫn Mặc Chi lấy những quyên sách khác và tất nhiên nãy tới giờ chẳng thấy một con quái thú nào cả hoặc là sợ uy áp của Huyền Ly nên cong đuôi bỏ chạy mất rồi.
Cứ qua mỗi tầng như thế thì báu vật nàng lấy càng nhiều để vào không gian long mệnh. Mặc Chi đẩy cánh cửa để lên tầng mười, nơi này vô cũng khắc nghiệt như một điện diêm la vậy. Lửa cháy dữ dội vô cùng.
Một uy áp mạnh mẽ khiến Mặc Chi cũng phải đổ mồ hôi, mồ hôi chưa nhiễu xuống đất thì đã bốc hơi không còn.
"Đúng là Hỏa Long Nữ, sức nóng thật sự dữ dội.", Mặc Chi cảm thán một câu. Một đôi mắt màu đỏ hiện ra, tiếp đó là một bóng hình của một nữ nhân vô cùng xinh đẹp.
"Là Hỏa Long Nữ. Xem ra lần này ngươi khó sống rồi."
Huyền Ly nụ cười có vẻ ác ý. Hỏa Long nữ thân ảnh vô cùng quỷ dị, Mặc Chi theo đó mà dính vô số đòn mà Hỏa Long Nữ gây ra. Nàng lấy một lọ dược tiến cấp tức thời ra đổ vào miệng. Sức mạnh theo đó trở nên dồi dào trở thành Tôn binh đỉnh phong. Mặc Chi tay cầm Yêu Nguyệt Cơ lao vào Hỏa Long Nữ, nàng bị Hỏa Long Nữ dùng lửa của rồng thiêu đốt khắp người.
"Lão yêu quái thôi. Vậy mà lại không giúp mình thật sự đau lắm đấy!"
Mặc Chi chống Yêu Nguyệt Cơ ngã người xuống đất mà bất tỉnh.
"Đây là kết cục của một kẻ tham lam.", Hỏa Long Nữ vẻ mặt lạnh lùng cao ngạo mà rời đi.
Đôi mắt của Mặc Chi bỗng giao động khiến nàng đau dữ dội, mắt rồng hiện ra, Hỏa Long Nữ cảm nhận được có một thứ gì đó quen thuộc liền quay người lại thấy Mặc Chi trong hình hài của một vị nữ oa năm xưa.
Hỏa Long Nữ nước mắt bỗng tuôn trào.
Truyện khác cùng thể loại
283 chương
120 chương
108 chương
31 chương