Hoàng tử công chúa thần tượng " star idol"
Chương 47 : luật phá bỏ
1 tuần sau, thời gian nghỉ phép sau kì thi đã hết.
Chỉ 1 tuần… một thời gian được coi là … khá ngắn. Nhưng trong 5 ngày đó đã xảy ra 1 sự kiện làm chấn động giới Giải trí – 1 hiện tượng âm nhạc – 1 cặp đôi Thần tượng.
Chắc mọi người dường như đã đoán được đó chính là MV đầu tay của Thiên Ánh – Minh An _ MV SHINE DREAM.
Được tiến hành thực hiện thu âm bài hát và quay mv chỉ trong thời gian ngắn và sau ngày phát hành đã bán được 500 đĩa CD, đạt gần cột mốc 1 triệu luợt xem và 5 triệu lượt nghe trên mạng. Không chỉ thế theo dự án sắp tới công ty sẽ mở một buổi Họp báo ra mắt giới thiệu chi tiết MV nữa cơ.
Ngày đi học. Chỉ vừa mới bước ra khỏi cửa đã được sự chú ý của vài phòng bên. Vừa mới bước ra khỏi Kí túc xá đã bị bao vây bởi những tiếng hò reo lên 2 cái tên Ánh - An của đám học sinh nam có, nữ có,… Cố tập làm quen vì hai chị em cô đã được báo trước hoàn cảnh này. Thấy Thiên Ánh hơi nhăn mày, Thiên An biết Thiên Ánh không thích sự náo nhiệt cho lắm nên cô đã cố tình đi chắn trước Thiên Ánh và nặn ra nụ cười thân thiện nhất làm bao lòng Fan nữ điêu đứng đây cũng là cách để cô mở đường cho cả hai nhanh chóng đến lớp.
Khó khăn lắm Thiên An – Thiên Ánh mới đặt chân bước vào Lớp 11T1… thoát nạn. Chưa kịp thở phào bỏ cặp vào chỗ ngồi ngay lặp tức lại bị đám bạn cùng lớp kéo vào chăm sóc đặc biệt… Phen này thì khổ thân hai chị em cô quá!! Mới ngày đầu đã thế… họ tự hỏi làm sao để có thể quen nổi sự Nổi tiếng này đây??
Nhưng sự ồn ào này “lại” bị dập tắt vì sự xuất hiện của ai mà nhiều người cũng biết đó là ai. Hoàng Quân bước vào lớp và điều thu hút vài sự ngạc nhiên là sau lưng cậu là sự hiện diện của Kim Hạnh.
Nhưng… khác trước đây là sự giận dữ khi bước vào lớp của vị chúa rừng khi thấy kẻ thù mình chính là nguyên nhân gây náo loạn ‘địa bàn’. Hoàng Quân bước vào, Kim Hạnh cũng lặng lẽ cuối đầu theo sau và dừng lại đứng giữa lớp. Đôi mắt kiêu ngạo nay đan xen thêm vẻ gì đó e ngại, ánh mắt đó dường như muốn hướng đến một người liên quan đến chuyện hôm nay cậu cần giải quyết và bắt buộc phải giải quyết. Nhưng dường như lòng tự trọng chính là bước cản làm cho ánh mắt đó chỉ dám quay đi để tránh về nơi đáng lí nó phải hướng đến…
Không ai nói ai, cái lớp 11T1 này từ khi nào đã có một sợi dây hiểu ý liên kết với nhau như thế. Và đúng là vì thế… không ai bảo ai tất cả quay về chỗ ngồi vốn có của mình… trừ 2 người đang đứng trên kia và 2 người duy nhất nãy giờ vẫn yên vị tại chỗ.
Vì người trong cuộc rơi vào cái tình thế khó xử nên không khí cứ thế trôi qua im lặng từng giây… từng phút…
Thiên Ánh bấy giờ cứ đưa ánh mắt nhàn nhạ chờ đợi bằng sự kiên nhẫn của cô, dù sớm hay muộn cậu ta cũng phải làm điều này… đối với người có lòng tự kiêu như cậu ta đâu thể nào chọn phương án chạy chốn! Vì vậy cô cứ chờ… chờ đến khi lòng kiên nhẫn của ai kia hết sức chịu đựng.
Và… đúng như cái ý nghĩ ấy - một người … bây giờ không thể chịu đựng được cái tình thế này, không thể tiếp tục cái tình thế rồi chẳng biết đi đến đâu này… Kim Hạnh lay nhẹ cánh tay của Hoàng Quân. Đôi mắt đen láy ấy nhìn vào mắt cậu truyền đạt một ý nghĩ như đang xin cậu đừng trốn tránh, xin cậu hãy đối diện với nó.
Nhìn đôi mắt cô ấy chân thành khuyên cậu như vậy… Hoàng Quân cuối cùng đành thở dài… trong truyện này cậu… đã thua rồi. Vốn dĩ chuyện gì tới sẽ tới, Hoàng Quân dùng chút can đảm vừa được cô gái bên cạnh tiếp cho để giải quyết nó!
- Hôm nay tôi có một chuyện muốn nói…một chuyện quan trọng…- Cả lớp trong trạng thái hồi hộp bỗng giật mình khi lớp trưởng cất tiếng, Hoàng Quân hướng mắt nhìn thẳng về nơi đang hiện diện sự chờ đợi mình, không còn chút nào sự e ngại – Thiên Ánh! Vụ thách đấu của chúng ta, cô đã hoàn thành hết điều kiện của tôi… coi như tôi… tôi…
Thiên Ánh khẽ phì cười, đúng là bản tính khó đổi của cậu ta có đánh chết cũng không muốn nói mình đã thua… thôi thế thì cô đành mở lòng độ lượng một chút cho lòng tự trọng của kẻ tự kiêu này thôi!
- Được rồi… tôi biết rồi... tất cả mọi người trong lớp này cũng đã biết rồi. Tôi không cần gì chỉ muốn cậu chính thức xác nhận một điều… Luật 11F1 đã bị phá bỏ -Thiên Ánh đứng dậy nói, cô vừa dứt câu những ánh mắt chờ đợi chủ yếu của 7 nữ sinh kia như sáng lên…trong sự im lặng.
Hít hơi sâu cuối cùng Hoàng Quân đã quyết định, không một chút do dự:
- Tôi tuyên bố Luật 11F1 từ nay bị phá bỏ.
Vừa dứt câu, cái lớp như vở òa… cả lớp chạy ào lên tung hô cậu như vị thần, những tràn cười làm chấn động luôn cả lớp bên kia. Rồi đám nam sinh rụt rè xin lỗi đám nữ sinh vì những trò đùa ác quỷ trong thời gian qua, họ thật sự cũng không muốn vậy… thấy đám nam sinh có lòng thành như vậy, người đối diện cũng không thể không động lòng dù biết vốn dĩ nam sinh 11F1 đều là người tốt. Và đám nam sinh nhận được sự tha thứ, rộng lượng, nhân hậu của nữ sinh nhưng với điều kiện yêu cầu các nhân nam phải có một chầu kem xin lỗi đàng hoàng… lại là tiếng cười náo động như ong vỡ tổ.
Trong lúc đó, tại góc bàn Thiên Ánh và Hoàng Quân đang có một cuộc nói chuyện riêng với nhau
- Thiên Ánh… cô đã thắng nên cô hãy làm Lớp trưởng 11F1 được không?
- Không thích! Trong vụ thách đấu của chúng ta tôi nhớ là không có đề cập tới việc này mà… mục đích của tôi vốn dĩ chỉ là thấy khó chịu với cái Luật ác nghiệt của cậu thôi… còn cái chức lớp trưởng tôi không hứng thú để cậu làm thì tốt hơn…
Hoàng Quân gật gù phì cười, Thiên Ánh đúng là người có nghĩa khí…
- Ờh… Thiên Ánh đáng lẽ mình mới là người nên nói xin lỗi! –Im lặng nãy giờ Kim Hạnh bất ngờ lên tiếng đi theo là sự ngạc nhiên của 3 người còn lại, giọng cô hơi trầm buồn – Mình là nguyên nhân tạo ra Luật…
Rengggggg…
Thật không đúng lúc khi tiếng chuông reng lên báo hiệu giờ học…
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
15 chương
17 chương
23 chương
10 chương
25 chương