_ “ Nhóc con ! Lại ngủ nướng phải không ? Tôi ngồi đợi bà đến dài cả cổ rồi !” Cạ cứng của nó – Bảo Ngọc đang ngồi trên chiếc ghế nhựa xếp trong sân trường , con nhỏ cầm chiếc quạt màu mè quạt lấy quạt để , tỏ vẻ oán trách khi nhìn thấy nó. _ “ Hic hic …” Nó thở hổn hển rồi ngồi phịch xuống . _ “ Tôi còn tưởng bà định bỏ luôn bài thuyết trình cơ đấy !” Cạ cứng khác của nó , chính là cái “loa phóng thanh” ban nãy – Hân Hân. Cô nàng đưa chai nước khoáng cho nó : “ Huhu … mới 7h sáng mà sao đã nóng thế này cơ chứ . Ngồi dưới này tầm 3 ,4 tiếng nữa chắc tui thành gà quay mất thôi ! “ _ “ Nè Huyền My ! Sao bà lại đi dép lê ???” Bảo Ngọc trợn mắt nhìn xuống chân nó. _ “ Hả !!” Nó theo phản xạ cúi đầu xuống , mắt suýt lòi ra. Ôi trời ơi … sang nay đi vội quá nên nó quên cả xỏ giày , mang luôn đôi dép thỏ bông tất tưởi chạy đến. _ “ BUỔI LỄ KHAI GIẢNH CỦA TRƯỜNG TRUNG HỌC STAR CHÍNH THỨC BẮT ĐẦU !!!” Nó giật bắn mình. Huhu… làm sao nó có thể lên thuyết trình trong bộ dạng này chứ ? Thể nào người ta cũng cười nó đến què răng cho coi ! _ “ Xin mời em Nguyễn Trần Huyền My , đại diện cho toàn thể học sinh khối 10 của trường lên sân khấu phát biểu và chia sẻ đôi điều với thầy cô giáo cùng các bạn . Mọi người ột tràng pháo tay nào !” _ “ Hoan hô ! Hoan hô !!” _ “ Ai vậy ta ? Xinh hông tụi bây ??” _ “ Làm sao tui biết được ! Mà con nhỏ đó cũng ‘trâu bò’ thật ! Lọt top 10 đứa có điểm thi đầu vào cao nhất trường đó !” _ “ Thế sao nó lại được lên phát biểu nhỉ ?” _ “ Chịu ! Chắc nó có tài ăn nói giỏi !” _ “…” Giỏi cái khỉ mốc ! Nó có nên nói cho bọn họ rằng trong 10 đứa đấy chỉ có mỗi mình nó dám xung phong lên giới thiệu không nhỉ ? Haiz… thực ra nếu không vì một vài lý do thì nó cũng chẳng muốn vác xác lên đó làm gì ệt ! _ “ Nè ! Bà còn ngồi đấy làm gì ?? Mau lên sân khấu đi chứ !” Hân Hân lắc lấy lắc để nó , nhanh nhẹn tháo đôi giày thể thao của mình đưa cho nó : “ Nhanh lên !” _ “ Cảm ơn bà ! Chụt chụt !” Nó cảm kích nhìn nhỏ bạn, luống cuống xỏ giày rồi chạy một mạch lên sân khấu….. . . . . . . . . Ặc ặc ! Sao mà đông như kiến vỡ tổ thế này ? Phải đến 3000 người chứ chẳng đùa ! Nó cầm micro đứng giữa sân khấu , đối diện với mấy nghìn con mắt phía bên dưới mà run cầm cập. Tệ hại hơn là trong đầu nó hiện tại chẳng có một chữ nào ! Anh chàng MC thấy nó không ổn liền vội vàng “cứu cánh” : _ “ Bạn Huyền My thân mến ! Là một trong những học sinh có điểm thi đầu vào cao nhất trường , chắc hẳn bạn phải có 1 bí quyết học tập khá thong minh và logic, liệu bạn có thể chia sẻ nó với mọi người ở đây không ?” _ “ À…” Nó cười gượng , nắm chặt lấy micro , trong đầu hiện lên dấu chấm hỏi to tướng. Nó làm gì có “bí kíp” nào, chỉ đơn giản là học như những người khác thôi mà. Ai bảo từ nhỏ nó đã thông minh cơ chứ =))) ( thực ra môn tủ của nó chỉ là Toán , Văn , Anh thôi @@ ) Thôi thì cứ “chặt chém” bừa ra vậy ! _ “ Thực ra thì … mình cũng không có bí quyết thông minh nào cả . Chỉ là có sự cần cù và quyết tâm một chút thôi. Mỗi ngày mình đều ngồi làm 5 quyển sách Toán nâng cao , 4 quyển Ngữ Văn nâng cao , và … 3 quyển luyện thi Tiếng Anh . Thế nên mình mới có được điểm số như ngày hôm nay ạ !!” Nó vừa nói dứt câu, cả sân trường bỗng chốc như “vỡ òa”… _ “ Trời ơi ! Tổng cộng là 11 quyển …. À nhầm … 12 quyển 1 ngày đó bà con !” _ “ Giỏi quá đi mất ! Tui ngồi làm nửa quyển mà phải gần 1 tuần mới xong đó !” _ “ Gặp khủng long thật rồi …” _ “ Có nhầm không vậy ? Một ngày làm được nhiều như vậy thì chắc chắn lúc đi WC nó cũng mang sách vở vào… Ặc ặc ! Đừng bịt mồm tao chứ !” _ “….” Một giọt mồ hôi to bằng hạt đậu chảy xuống mặt nó. Hình như nó “nổ” hơi quá rồi thì phải. Híc híc… 12 quyển … kể cả nó có thần thánh đến mấy thì đến 1 năm cũng chưa “gặm” xong được , huống gì…. _ “ Wow ! Thật tuyệt vời ! Huyền My , bạn quả là 1 học sinh xuất sắc ! Tôi tin chắc những ai học theo bí quyết này của bạn sẽ thành công với tỉ lệ 99,99% ! Rất cảm ơn màn giới thiệu của bạn !” _ “ Vâng … haha !” Chưa để chàng MC kíp dứt lời, nó đã lẳng luôn chiếc micro đi rồi ù té chạy xuống dưới. Nếu đứng trên đó thêm 1 giây nữa chắc nó sớm “ngoẻo” vì nhồi máu cơ tim mất T.T ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~