Hoàng hậu, nàng dám trốn trẫm sao

Chương 11 : Các ngươi dám!!!

Tên hoàng đế kia sau khi xử lí xong mọi chuyện trong lòng đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Bỗng lại có nhã hứng đến thăm Hoa phi. Đặt tách trà trong tay xuống hắn khẽ vuốt ve ngọc như ý từ Nam hải tiến cống, màu sắc hài hòa trong suốt thanh tao. -Bãi giá, đến Tu Uyển Cung! Thái giám lập tức hô to truyền nhỏ. Hoàng thượng ngồi kiệu rồng tám người khiêng làm ai ai trong hoàng cung cũng phải để ý. Hướng mà y đang đến không phải là Ty Uyển Cung đó sao? Nhưng mà lần này cánh cổng son gỗ của Ty Uyển Cung lại không mở ra, đóng chặt tựa như tâm tư của Ân Ly. Hắn ở đó, mất mặt có, tức giận có, hi vọng cũng có. Hắn mất mặt vì nàng không ra gặp hắn làm ai cũng nhìn, hắn giạn tại sao nàng lại không ra, hắn cũng hi vọng nanngf sẽ ra đón hắn. Ân Ly ở trong đó lại đang cấp tốc thu dọn đồ đạt, tìm thời cơ xuất cung, bỗng nghe bên ngoài có tiếng hét: -Hoa phi nương nương nếu người không ra chúng nô tài sẽ phá của ạ. Dám phá sao, nàng lập tức vớ được cây gậy nào đó chạy xộc ra ngoài, chỉ thẳng mặt bọn nô tài kia: -Các ngươi dám! Lại một lần nữa Hoa phi lại cho người ta ngắm được style của nàng. Lần đầu té giếng, y phục rách, xộc xệch, lần này y phục đẹp rát đẹp nàng lại xianws cao tay áo, tà váy dài cột lại vắt len eo. Quả là thú vị, Cơ Viên Phàm tiến đến chỗ nàng : -Hoa phi trong cung của ta khong ngờ lại thiếu cung nữ đến vậy. Hắn cười khẩy nàng_bị móc họng rồi_Ân Ly không chịu thua: -Ta đây chỉ là tùy thân vận động há can gì đến người, y phục biến tấu một chút, suốt ngày cứ mặc tới mặc lui có vài kiểu sớm muộn gì cũng chán, style của các ngươi quá nhạt nhẽo có biết không? -Hoa phi nàng vừa nói từ ngữ gì vậy! -Ta ta....không có gì. Mà lúc nãy là tên bệnh hoạn nào dám đòi phá cung của ta. -Chỉ là quả nhân sợ nàng gặp chuyện nên mới định vào thôi,Hoa phi nàng đâu cần tức giận như vậy. -Ta thấy gặp ngươi mới là có chuyện đó. (TLL: Ân tỷ ngưỡng mộ nga~) Mọi người ai cũng sững sờ trước lời nói của nàng thật không biết sống chết.