Hoàng hậu bé con
Chương 14
-Người nói phải làm như thế nào? – Nghe Lão thái thái phân tích, Thái Hậu cũng là sốt ruột hỏi
-Theo ta thấy, Hàn nhi này tính tình tuy có phần lãnh khốc, nhưng so với Thuần nhi lại dễ dàng hơn. Ngươi xem, phi tử đều là ta và ngươi chọn cho hắn, nay cả đến Hoàng hậu cũng là muốn ta và ngươi chọn sao? Ai gia là muốn hắn tự do lựa chọn cho mình vị Hoàng hậu ưng ý nhất, hảo hảo ở chung một chỗ, sau đó cùng các phi tần sinh cho ta và ngươi thật nhiều cháu nha!
-Mẫu hậu…! Con thật muốn bế cháu đến chết đi được a…! – Thái Hậu chau mày khổ sở, nói
-Đúng vậy! Ngôi vị Hoàng hậu không thể để trống lâu được. Ta và ngươi đành phải chỉ hôn mà thôi! – Lão thái thái kiên quyết nói
-Ân. – Thái Hậu gật đầu tán thưởng
-Ngươi xem, có thiên kim của viên quan nào tướng mạo tốt, lại đầy đủ đức hạnh thích hợp cho ngôi vị Hoàng hậu kia không? Hơn nữa, thế lực gia đình phải lớn mạnh, lại tận tâm trung thành, như thế mới có thể hảo hảo giữ tốt ngôi vị cho Hàn nhi a…!
Lão thái thái nói xong, trầm ngâm suy nghĩ. Thái Hậu cũng không ngoại lệ, bà lục lọi trong trí nhớ gia cảnh của từng viên quan….Gia thế phải lớn mạnh, tận tâm trung thành, nữ nhi xinh đẹp, công dung ngôn hạnh….? Rốt cuộc là nhà nào mới có thể đáp ứng được đây?
-A! Nhớ ra rồi! Nhớ ra rồi!!!!! – Thái Hậu vui mừng, kích động hô lên
-Nghiên Nghiên, là thiên kim nhà nào a?
-Mẫu hậu! Người quên rồi sao? Hơn một trăm năm qua,Tiêu Dương gia tồn tại và đi được đến ngày hôm nay, chẳng phải là nhờ công rất lớn của Lăng Nhược gia sao??? Tiêu Dương bao nhiêu đời, Lăng Nhược cũng là phò vua bấy nhiêu đời a!
-A…! Tại sao ta lại không nhớ đến Lăng gia cơ chứ!!! – Lão thái thái cũng là vẻ chợt ngộ ra, vui mừng thốt lên
-Chính là Lăng Nhược Thanh! Nữ nhi của hắn chính là ứng cử viên sáng giá nhất cho ngôi vị Hoàng hậu!
-Nhưng…Lăng Nhược Thanh là có nữ nhi sao? Tại sao ta chưa từng nghe qua nhỉ? – Lão thái thái chau mày
-Hắn có! Ngoài hai nhi tử là Lăng Nhược Phong cùng Lăng Nhược Khâm, hắn còn có một nữ nhi là Lăng Nhược Đình! Có phải hay không Hàn Tú? – Thái Hậu giọng nói vui vẻ quay sang hỏi nữ tì bên cạnh mình. Hàn Tú lúc này mới cúi đầu kính cẩn nói
-Hồi bẩm nương nương, đúng là như vậy!
-Vậy, bộ dáng nàng ấy như thế nào? Hàn Tú, ngươi là đã có gặp qua hay chưa? – Lão thái thái hỏi
-Thưa nương nương, nô tì là chưa có nhìn thấy Lăng tiểu thư, nhưng là đã có nghe rất nhiều người nói qua. Nàng bộ dáng tuy không xinh đẹp đến động lòng người, nhưng lại rất ưa nhìn…! Hơn nữa, nguyên do để khuê danh của nàng được nhiều người biết đến là đức thương người! Nàng thực rất thương người, rất nhân hậu!
-Hảo a! Tốt lắm!
-Nhưng… - Hàn Tú ngập ngừng làm cho hai lão nhân gia đều thấp thỏm
-Nhưng sao?! Người đừng khiến ai gia thấp thỏm, mau nói ra đi!
-Nô tì nghe nói, nàng tuy thương người, nhưng tính tình lại khá tinh nghịch, bướng bỉnh a…!
-Không sao! Tinh nghịch, bướng bỉnh cũng không sao! Ta hảo hảo chấm Lăng Nhược Đình này..! Nghiên Nghiên, ngươi thấy như thế nào?
-Mẫu hậu, Nghiên Nghiên cũng đồng ý…! – Thái Hậu cười nói
-Tốt lắm! Chúng ta cần phải sớm nói với Hàn nhi thôi…! A…thật tốt quá!
-Hàn Tú, ngươi mau đến điện Thái Cực mời Hoàng thượng ngự giá đến Vĩnh Thọ cung một chuyến..! Nhưng nhớ là sau khi Hoàng thượng đã thiết triều. Ngươi đã rõ chưa? – Thái Hậu nói
-Nô tì tuân mệnh Thái Hoàng Thái Hậu cùng Thái Hậu nương nương! – Hàn Tú kính cẩn cúi đầu rời khỏi khỏi Vĩnh Thọ cung. Mà lúc này, Thái Hoàng Thái Hậu cùng Thái hậu đã cười đến rạng rỡ, trong lòng không ngừng vui vẻ nha…!
………….
Điện Thái Cực....
Hoàng đế Tiêu Dương Tử Hàn hắn sau khi thiết triều, là trở về tẩm cung, thay một bộ long bào gọn nhẹ hơn so với long bào khi thiết triều. Trong lúc hắn đang nhàn nhã để cho cung nữ cùng thái giám thay y phục cho mình, Vưu Kỳ - vị công công tâm phúc hầu hạ hắn từ khi còn là một Hoàng tử cho đến nay, bước vào tẩm điện, cúi đầu nói
-Bẩm Hoàng thượng….!
-Chuyện gì? – Hắn chỉ nhàn nhạt đáp
-Cung nữ Hàn Tú hầu hạ bên cạnh Thái Hậu đến, bảo rằng Thái Hoàng Thái Hậu cùng Thái Hậu mời người ngự giá đến Vĩnh Thọ cung một chuyến. Hai lão nhân gia là có chuyện muốn nói…!
-Mẫu hậu cùng Hoàng nãi nãi?
-Bẩm, đúng vậy..!
-Được rồi. Chuyển lời đến hai người bọn họ, trẫm nhanh sẽ tới! Ngươi cũng mau đi chuẩn bị một chút đi!
-Nô tài tuân mệnh! – Vưu Kỳ kính cẩn nói, sau đó quay đầu thối lui, truyền đạt lời hắn đến Hàn Tú, sau đó liền tức tốc chuẩn bị kiệu. Tất cả đều nhanh chóng thực hiện, sợ rằng vị Hoàng đế lãnh khốc này nổi giận, liền mạng không giữ được a! Mọi thứ chuẩn bị vừa xong cũng là lúc Tiêu Dương Tử Hàn bước ra ngoài, cất giọng
-Vưu Kỳ, mọi thứ đã chuẩn bị xong chưa?
-Bẩm Hoàng thượng, đã chuẩn bị xong…!
-Tốt! – Hắn gật đầu, tiến đến bên kiệu, một tiểu thái giám liền khom người xuống đất làm thang cho hắn bước lên (ngày xưa vua chúa lên kiệu đều dùng thang người như thế này các bạn ạ!). Mắt thấy hắn ngồi ngay ngắn trên kiệu rồi, Vưu Kỳ lúc này hô to
-Khởi kiệu! Bãi giá Vĩnh Thọ cung!!!
………
…………..
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
138 chương
1 chương