Hoàng gia quý tộc
Chương 16 : Sự thật . thảm hoạ ẩm thực
Chương 16 : Sự Thật . Thảm Hoạ Ẩm Thực
- Làm tốt lắm Song Như
- Dạ , thiếu gia cần thì em sẽ làm cho thiếu gia .
- Vậy sao ??? Nhưng sao cô lại giúp tôi ?
- Dạ ... Dạ ... _ Song Như ấp úng nói
- Cho cô biết , trong nhà này người hầu không được phép yêu thiếu gia , rõ chứ ?_ Thanh Duy cảnh cáo cô một lời làm cô như bừng tỉnh khỏi giấc mộng được một lần anh để mắt tới . Song Như ngậm ngùi gật đầu nghe lời bước ra ngoài thì gặp Anh Duy đứng ngay trước cửa .
- Thì ra là hai người bày trò đuổi em ấy . Anh sẽ cho em ấy quay lại . Nếu dám lên tiếng anh sẽ nói hết sự thật . Lần này khi Thiên Như quay lại , em ấy sẽ là người hầu của anh . Em có Song Như rồi thì nhờ cô ta làm . Đừng kiếm chuyện với Thiên Như . Nếu không anh sẽ không bỏ qua .
- Anh bị điên rồi sao ? _ Thanh Duy cũng bước ra .
- Anh không biết trong nhà có qui luật là người hầu không được phép có tình cảm với thiếu gia sao ?_ Thanh Duy nói thêm.
- Nhưng không có qui luật là Thiếu gia không được phép có tình cảm với người hầu _ Anh Duy đáp trả .
Câu nói của Anh Duy làm ấm lòng ai kia . Nếu cố gắng làm tốt nhiệm vụ được giao thì ắt hẳn Thanh Duy sẽ để mắt tới mình . Lúc đó sẽ có cơ hội . Song Như cười mỉm , không ai thấy ..........
- Tuỳ anh . _ Thanh Duy đẩy Song Như ra và đóng sầm cửa lại .
Cất công bày trò cho cô ta rời khỏi căn nhà này bây giờ cô ta lại quay về mà chỉ làm việc cho mỗi Anh Duy . Thật là khó chịu .
Cũng không hiểu sao anh lại có thành kiến với cô . Tại lần đầu ở khu vui chơi hay là lần cô tát anh khi anh nói cô là người yêu của anh ? Thật là không hiểu nổi thiếu gia nhà này . Là anh em nhưng lại khác nhau một trời một vực . Người thanh tao , nhã nhặn , người thì khó chịu , kì lạ . Sống với họ lâu chắc sẽ chết mất làm sao chịu được tính khí của họ ???
Anh Duy xuống bếp nhờ chị Song Tuyết gọi Thiên Như thứ 2 đến làm việc theo lời của anh . Song Tuyết nghe được thì vui lắm , ít ra có Thiên Như giúp đỡ cô cũng bớt mệt hơn . Nghe là làm Song Tuyết liên lạc ngay với Thiên Như .
Vui mừng nhưng cũng chán . Ở nhà chẳng có việc gì để làm , hôm nay lại được nghỉ một buổi học , Thiên Như đánh một giấc để bù lại cho sự thiếu ngủ của mấy ngày trước . Thiên Như đắm chìm vào sâu trong giấc mộng . Có lẽ đã thiếu ngủ nhiều nên khi cô nằm xuống là chợp mắt được ngay . Sáu ngày là thời gian quá mệt mỏi với một cô gái có sức chịu đựng cao đến thế .
.
Yên tĩnh trong căn phòng nhỏ gọn , chìm sâu vào màn đêm bạn sẽ thấy được sự thanh bình trong đó . Tuy tối mịt nhưng cũng là nơi để nhắm mắt và suy nghĩ .
Ngủ đi .... Hãy ngủ thật sâu và khi tỉnh dậy , tinh thần của bạn sẽ hăng hái và tốt hơn.
.
Tỉnh dậy sâu một giấc ngủ hơi lâu , Thiên Như ngồi dậy , bước xuống giường và vén bức màn cho ánh sáng hắt vào làm căn phòng cô trở nên sáng hơn . Thiên Như thay đồ sạch sẽ và xuống ăn sáng . Hôm nay Thiên Kỳ trổ tài nấu nướng , đĩa ăn sáng của cô hôm nay nhìn rất kì lạ . Cái trứng thì vàng đậm , nước tương thì quá nhiều . Thiên Như nuốt khan khi nhìn phần ăn sáng , một cái lắc đầu nhẹ đủ đánh giá tài năng của Thiên Kỳ .
- Ôi thần linh ơi _ Thiên Như kêu rên khi nhìn vào phần ăn của cô .
- Sao thế em ?_ Thiên Kỳ đang chiên trứng bên trong quay ra
- Đây là thức ăn ấy ạ ?
- Phải rồi .
- Anh Thiên Nam đâu rồi ?
- Sắp xuống rồi . Hôm nay có Hải Băng qua dùng bữa chung đó
- Ồ ..... " chắc Hải Băng chạy sớm " _ Thiên Như thầm nghĩ
- Hình như có mùi khét khét _ Thiên Nam từ trên lầu bước xuống với bộ sơ mi chỉnh tề sang trọng như một nhân viên văn phòng .
- Thôi chết , cái trứng của anh _ Thiên Kỳ lật đật quay vào trong .
Cái trứng của anh chính thức khét !! Thiên Kỳ lắc đầu tắt bếp.
Thiên Như và Thiên Nam bật cười vì Thiên Kỳ . Anh đang tính làm người đàn ông nội trợ sao ??? Chắc khó đấy .
Hải Băng bước vào nhà và chào mọi người , cô ngồi xuống bàn một cách tự nhiên , đơn giản cả bốn như là gia đình rồi mà .
- Chị Hai à , món ăn hôm nay hơi khó nuốt , ráng nha _ Thiên Kỳ mang đĩa trứng ra , Thiên Như phán một câu làm anh ủ rũ.
- Sao ???_ Hải Băng tò mò
- Không có gì đâu đừng nghe lời nó , ăn đi em .
- Mời mọi người ăn vui vẻ _ Thiên Nam cười .
Mọi người cầm nĩa lên để gim phần trứng , từ từ nếm mùi vị của nó và kết quả là có mấy tiếng ho sặc sụa , cái nhăn mặt .
- Trời ạ !!! Đúng là thảm hoạ ẩm thực _ Hải Băng than
Nghĩ sao vậy trời . 4 đĩa , đĩa chưa chín lắm , đĩa thì ngả vàng , đĩa thì khét nghẹt , đĩa thì chín lòng trắng lòng đỏ còn chảy nước . Nghĩ sao vậy trời , ăn kiểu này có ngày vô bệnh viện nằm hết .........
Bó tay luôn , Thiên Như lắc đầu ngao ngán nhấc ly sữa lên uống thì ........
Ặc ..... Ặc .....
- Sao vậy ?_ Thiên Nam lo lắng
- Mọi người thử sữa đi .
Nâng ly lên uống và kết quả như Thiên Như dính vậy.
4 ly , ly thì ngọt quá , ly thì lạc quá , ly thì khôg mùi vị khó uống , ly quá sức tưởng tượng , ngọt gắt luôn .
- Sao anh không lấy sữa trong tủ mà khuấy chi vậy ?_ Thiên Như
- Hết rồi nên anh mới khuấy đó .
Thiên Như bó tay luôn . Mọi người lắc đầu ngao ngán . Đúng chất thảm hoạ ẩm thực luôn .
- Anh Kỳ , em nói thế này , anh đừng buồn nha . _ Thiên Như lên tiếng
- Nói xem
- Anh đừng nấu nữa, nếu không bọn em không nuốt được , phải nói là quá ghê .
- Nhưng anh muốn học _ Thiên Kỳ cúi mặt nhìn vào tác phẩm mình làm ra .
Thiên Như nhận ra anh buồn vì câu nói của mình nên cô khuyên anh:
- Em sẽ dành cho anh thời gian rãnh , em sẽ giúp anh , hoặc anh có thể nhờ anh Thiên Nam .
- Ok _ Thiên Kỳ cười ...
Kết quả của bữa sáng hôm đó là cả bọn ăn mì gói . Đạm bạc nhưng ngon , có lẽ là không khí gia đình làm cho món ăn đó ngon thêm .....
Kết thúc bữa sáng , Thiên Nam bận việc nên ra ngoài và nói đến tận tối mới về được , Hải Băng và Thiên Kỳ sẽ rủ nhau đi chơi còn Thiên Như . Thiên Như cũng không ngốc đến nổi mà không biết tự lập cho mình một buổi thư giản ...
Quá trình là cô sẽ cùng Đại Nhân đến côi nhi viện , đi ăn và đi xem phim . Khi 3 người kia rời khỏi nhà thì đúng lúc Đại Nhân đi tới và đậu xe ngoài hẻm . Lúc đó cũng có một chiếc xe hơi đen đậu sau xe của Đại Nhân ở phía khá xa . Thiên Như từ trong con hẻm bước ra với nụ cười toả nắng . Mái tóc nâu đen thơm mùi bồ kết được chải và búi gọn lên cao . Chiếc váy màu hồng phấn cũng nhẹ nhàng giúp cô toát lên vẻ tiểu thư , nét đẹp của cô . Tuy giản dị nhưng sắc nét . Ai ai cũng không thể rời mắt khỏi cô ....
Thiên Như nhận lấy mũ bảo hiểm từ tay Đại Nhân , cô vòng ra phía sau xe và ngồi một bên vì đang mặc váy . Đại Nhân vô tình vồ máy ga lên làm Thiên Như không kịp phản ứng nên đã ôm Đại Nhân . Nhưng nhanh chóng cô rút tay lại và thì thầm:
- Xin lỗi vì Như mất đà , đi thôi Nhân
Đại Nhân cho xe chạy đi .....
Truyện khác cùng thể loại
387 chương
14 chương
105 chương
15 chương
13 chương
36 chương