Ta bị thạch hóa, phong hóa, bắt đầu theo gió bay đi từng mảng, từng mảng …
Hắn đang làm gì???
Hắn cư nhiên! Hắn cư nhiên!! Ta cảm thấy oan uổng, từ nhỏ đến lớn ta thủ thân như ngọc, lão nương cũng không cho loạn hôn, hiện giờ thì sao … Nụ hôn đầu của ta!!
“Ân … Tiêu công công, ta hảo cảm tạ a!” Ta li khai yên lặng bất động. Hoàng đế thế nhưng khóc lên, một bên khóc một bên cười nâng mặt của ta lên:”Trên sách nói, nếu thích ngươi, là có thể hôn ngươi úc!”
Ta không thể hô hấp … Thư? Phỏng chừng là ta cho hắn:”Hảo thư”!
“Cho nên … Trẫm muốn nói cho Tiêu công công, trẫm thích nhất ngươi! Ngươi đối ta là người tối hảo … Cho nên ta muốn hôn Tiêu công công một chút, chỉ hôn Tiêu công công một cái nga!” Hắn hạnh phúc vạn phần treo ở trước ngực ta.
A … Ta mờ mịt bất lực! Ta bị hôn? Bị một người nam nhân hôn? Nam nhân mà cư nhiên vẫn là hoàng đế ta muốn giết? Tác giả đại nhân, ngươi làm sao có thể đối ta tàn khốc như vậy?
“Tiêu công công thích trẫm không?” Hoàng đế bỗng nhiên lại đưa mặt lại gần.
“Thích, thích!” Ta thốt ra! Ôi chao? Vì sao ta sảng khoái như thế mà trả lời?
“Vậy Tiêu công công cũng hôn trẫm một chút thế nào?”
??????
Ta cảm thấy ta muốn chết đi! Ta sẽ so với hoàng đế chết trước mất!
“Hôn đi, hôn đi …” Hắn làm nũng nói, “bùm bùm” bọt nước văng khắp nơi —— hảo, hảo, hảo đáng yêu!
Ta … do dự.
“Ân?” Hoàng đế cư nhiên nhắm mắt ngẩng đầu chờ ta:”Ân … …. Nhanh lên nhanh lên nga!”
Quên đi, quên đi, hiện giờ nụ hôn đầu của ta vô duyên vô cớ cho ngươi, lần này, hôn sao … cái thứ hai thôi mà, coi như mua một tặng một! Hầu tử, ngươi khả tiện nghi a?
Ta định tâm, nhẫn công lên!
Ta cúi đầu, muốn làm liền làm cho tốt nhất! Kèm theo thâm tình mà hôn —— “… Ba!” Ông trời ơi, môi Hoàng Thượng hảo nhuyễn hảo hoạt, giống như con cá nhỏ đạp nước nhảy lên! Ta một trận tim đập nhanh …
“Được rồi, ta … hôn tốt rồi!” Ta đỏ mặt chuyển môi đi, mặc dù có chút không muốn —— uy uy! Tiểu tử hoàng đế ngươi không lo sao? Nghĩ cái gì chứ!!!!!
“Ừ ân! Hiểu Thọ Thọ thích Tiêu Công Công, Tiêu Công Công cũng thích Hiểu Thọ Thọ nga.. Ha hả a, ha ha ha ha, ta hảo hạnh phúc!” Hoàng đế nhấp cái miệng nhỏ hồng nhuận, tươi cười tựa như bát cổ (trống bỏi?)!
Ta không biết giờ phút này vì sao cảm giác, nhưng là, tựa hồ phi thường không có ý muốn giết hắn …. Ai, thôi, hôm nay vẫn là thôi đi!
Nói đến nói đi đều là tội nghiệt của ta, cho Hoàng Thượng xem sách …. Đều là thiên cổ “hảo thư” a!
“Tiêu Công Công! Tiêu Công Công! Tiêu Công Công!” Đang cơ hội suy nghĩ, thanh âm tên sỏa mạo (ngốc tử) đáng chém ngàn đao kia lại tới nữa!!!
“Ngươi ngươi ngươi ngươi! Chưa đủ sao?? Việc gì nữa??” Ta nổi giận!
“Đốc công chủ tử của chúng ta đặc biệt đến bái tạ Tiêu công công!” Tiểu công kia thở dài nói.
“Chủ tử? Tới vừa lúc! Chủ tử chém ngàn đao được lợi kia, tốt xấu cho ta một cái tử trì “không quá … đỉnh” như vậy! Ta muốn cả nhà ngươi làm thái giám! Hừ!
“Tiểu nhân tạ quá Tiêu công công!” Một thanh âm vang lên!
Tới rồi sao? Hừ hừ! Ta thật muốn nhìn ngươi như thế nào giao đãi! Ta theo thanh âm tìm kiếm, không thấy người? Lại tìm, không có kết quả!
Người đâu?
Bỗng nhiên trước mắt đứng lên một vật thể, vật thể kia nói:”Tiêu công công, trì tử có thể làm vừa lòng ngài không?”
Tập trung nhìn vào, chân ta mềm nhũn —— giờ phút này ta biết vì sao lại “không đỉnh” như thế! Lão gia hỏa kia …. Lão gia hỏa kia cư nhiên cái —— chu nho (QT nói là dáng mặt tủn mủn) nửa thước! Đây chính là ải tử (người nhỏ bé) chính gốc chính tông! Đứng thẳng cũng liền đến cổ tiểu hoàng đế, đến ngực lão tử —— cực phẩm vạn năm khó cầu được a!
Không quá đỉnh đầu của hắn? Hừ hừ hừ, ta cười khổi nói, ta, còn có thể nói cái gì đây? Hắn lại không có làm sai cái gì …
Ngược lại ta, hối hận lúc trước không hướng về phía ngốc tử thân cao bình thường kia một câu:”Không quá đỉnh đầu gia gia ngươi là được!”
Một thân đầy nước ta bắt đầu nghe thấy tiếng quạ kêu ——
Hai cực phẩm làm công cáo từ ; hoàng đế hi hi ha ha ôm ta không tha ; Tiêu công hậu đình, Cộng thọ vân vũ … Ta cố gắng không thèm nghĩ đến danh nhân chết tiệt!
Nhẫn công! Nhẫn công! Nhẫn công! Nhẫn công!
Hảo tâm tác giả đại nhân, ngươi tôn tử của lão tử ta còn chưa được sao, ngươi liền cao thai quý thủ phóng ta một con đường sống, đem … ta khẩn cầu đến tê tâm liệt phế!
Mặt trời ngày mai ở đâu??
Mặt trời ngày mai ở đâu ?? Tác giả ta cũng không biết, hừ hừ
Chỉ biết là ngày mai bắt đầu viết kết cục ác muốn làm nữa nữa nữa nữa ….^^
***
Lần trước thấp thấp tháp tháp (ướt át lách tách, tiếng nước rơi đó mà) từ “hậu đình” của Tiêu công công ta đi ra, (mụ mụ của ta ạ, lúc sửa câu phát hiện câu tà dâm này @[email protected])(
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
18 chương
68 chương
109 chương
101 chương
156 chương