Hoắc lão đại
Chương 6 : Bạo loạn
Nhưng Tứ Đại Ma giới cũng không để nàng phải nghĩ nhiều như vậy.
Vẫn là hắn ,Thiên Nhan điềm đạm nói:
"Giết..."
Thiên Vương cũng không nhiều lời nói:
"Tùy các người."
Lời nàng lời thốt Tứ Đại Ma Giới xông lên,tay niệm ma khí tụ lại thành hình.Ma khí mịt mù vây quanh Thiên Vương và Tĩnh Xuyên ,vừa điên cuồng,vừa mạnh mẽ như muốn đánh bay mọi thứ.Trong phút chốc,nàng dùng ma khí hóa thành Thiên Mộc giăng lên quấn quanh giữa nàng và Tĩnh Xuyên.Rồi nàng lại hóa thành dây quấn quanh từ lòng đất ,quấn Tứ Đại Ma giới lại,không ngừng thít chặt.
Thiên Tử _một trong tứ đại Ma giới ,có sức mạnh của hệ Mộc.Hắn liếc nhìn nàng như vậy ,cũng có chút ngạc nhiên vì nàng khôi phục khá nhanh,song vẫn điềm tĩnh,niệm chú .Bỗng từ đâu xuất hiện đạo kim quang tỏa khắp bốn người bọn họ ,khiến dây quấn của nàng trở nên yếu dần rồi vỡ tan ra.
Nàng bỗng chốc thẫn thờ nhìn bọn họ.Trong chú có linh khí mới có thể đánh tan yêu khí. Như vậy chẳng phải bọn chúng thông đồng với Tiên giới sao? Tình hinh bây giờ quả thực rất nguy hiểm.Nàng có dự cảm chẳng lành.Song nàng vẫn không chịu thua,tay nàng tụ ma khí lại,vừa sắc bén,vừa nhanh nhẹn,tỏa ra nhiều phía nhắm về phía bốn người kia_Đây chính là Hỏa mà nàng dùng để khắc chế Mộc.Nếu không cẩn thận còn có thể bị cháy đến nỗi không toàn thây.
Nhưng Tứ Đại Ma giới cũng không chịu thua kém gì.Từ tay Thiên Nhan xuất ra đạo thiên lệnh vụt nhanh tới chỗ hai người họ ...Nói đó là ma khí thì cũng không phải ,nó thậm chí có bảy phần là linh khí.Ở nhiều với hắn nhiều năm như vậy,Thiên Vương thật chưa thấy chiêu này bao giờ.
Bỗng linh khí đó tiến đến rất nhanh như một đạo huyền quang vụt chớp bắn về phía cả hai...Không..là bắn về phía nàng.
Rất rõ ràng...
Trước khi kịp nhìn thấy mọi thứ,Thiên Vương chỉ thấy linh khí đó lóe sáng ,rồi tắt hẳn.Khi ánh sáng mờ dần rồi sáng hẳn,nàng mới biết là Tĩnh Xuyên đã nhanh người đứng chắn trước người nàng.Hắn từ từ gục xuống rồi khuôn mặt tím tái dần...Đôi mắt hắn dần dần nặng trĩu nhắm mắt lại.
Nàng chỉ nghe thấy tiếng nói còn vang lên :
"Chạy đi.."
"Đồ ngốc,ngươi nghĩ ta không đỡ được đòn này sao...Ngươi là tiểu tử thối..."
Đối với nàng mà nói,thật ra đạo huyền quang đó không phải là không có cách đỡ...Nếu đấu lâu dài với bọn họ,thì nàng ắt sẽ kiệt sức , hơn nữa Tĩnh Xuyên ,hắn còn đang bị trọng thương.Nên rút lui vẫn là tốt nhất.
Nàng vừa nghĩ ,trong tay áo nàng liền bắn ra những đoạn lôi ảnh tiến về phía lũ người kia,rất chói mắt khiến cho chúng phải căng mắt nhắm lại...
Trong chốc lát ...hình ảnh một đôi nam nữ đã biến mất...
"Mẹ kiếp ,nàng ta trốn rồi..."_Một giọng nói phát ra mang rõ sự bực tức
Vẫn là Thiên Nhan điềm tĩnh nhất.Giọng nói của hắn ôn nhu,lộ rõ tư chất lãnh đạo:
"Chiêu ta dùng không phải quá mạnh nhưng đủ để làm hắn trọng thương.Hơn nữa nàng ấy sẽ giúp hắn nên sẽ không chạy được bao xa đâu...Chia ra đuổi theo...!"
Lời hắn vừa thốt ra,Trong nháy mắt...Bốn người họ dần biến mất...
Truyện khác cùng thể loại
136 chương
240 chương
29 chương
197 chương
803 chương
18 chương
30 chương