Hòa Thân Tân Truyện
Chương 112 : Tuyệt bất chiêu an
Hòa Thân dẫn Lưu Toàn đến phòng khách thì thấy ba người Bạch liên giáo đã cơm no rượu say, đang khoan khoái ngồi uống trà trong phòng khách. Bọn họ nhìn thấy người đang bước đến là một người thanh niên phong lưu khoáng đạt, cứ nghĩ là trợ thủ do Hòa Thân cử đến nên tên lão đầu gầy gò nói với Hòa Thân: “Mau mời Hòa đại nhân của các ngươi qua đây, chúng tôi muốn gặp đích thân ông ta, trừ Hòa đại nhân, chúng tôi không nói chuyện với bất kì ai”
Lưu Toàn thấy tên lão đầu để chỏm râu sơn dương, toàn thân toát lên vẻ nhanh nhẹn lão luyện, lại thấy ông ta hét lớn với Hòa Thân thế nên bước lên trước quát: “ Thật vô lễ, hỗn xược, đây chính là Hòa đại nhân “ đại thần tài chính ngự tiền hoàng đế Đại Thanh” của chúng ta”
Ba người kia thấy Lưu Toàn nói công tử hơn 20 tuổi này chính là Hòa Thân, nhất thời không tin nổi, nhưng bọn họ nhìn thấy cử chỉ của hắn toát ra sự uy nghiêm khó cưỡng, cử chỉ khác những người khác, nên tin lời của Lưu Toàn xác định người trước mặt là Hòa Thân, ba tên liền đứng dậy đến trước mặt Hòa Thân nói: “ Tham kiến Hòa đại nhân”
“Mời ngồi” Hòa Thân mời ba tên ngồi xuống
“Mấy người là sứ giả do phó giáo chủ cử đến?” Hòa Thân cười hỏi.
Tên lão đầu vừa rồi hét dữ nhất, nay thấy Hòa Thân hỏi lại không hề đáp, cứ ngồi đó uống trà, còn có một tên mặc áo khoác màu xanh, khuôn mặt lộ dáng đại hán, cứ im lặng ngồi đó, còn ngồi đối diện Hòa Thân là một thư sinh trắng trẻo, xem ra nhiều nhất chri khoảng 25 26 tuổi, cử chỉ tự nhiên, ung dung, bình thản, hắn thấy Hòa Thân cười hòi, nên đáp lại: “ Chính vậy, chúng tôi chính là đại diện do phó giáo chủ cử đến nói chuyện với Hòa đại nhân?” Nói xong chỉ tay vào tên gầy gầy: “Đây là Lưu Hồng Quá hộ pháp thiên tôn bên cạnh phó giáo chủ, vị đại ca này là Lưu Kính Lưu Hương Chủ Bạch Quảng Đường của Bạch liên giáo chúng tôi, tại hạ Bạch Thụy là sứ giá Bạch Liên bên cạnh phó giáo chủ. Lần này chúng toi nhận trọng trách do phó giáo chủ giao phó đến gặp đại nhận” Nói xong bèn chắp tay với Hòa Thân.
Hòa Thân thầm khen: “ Tên Bạch Thụy đúng là rất ra dáng, khí chất ung dung tự tại kia không cần nói, nhưng trong lời nói có thể thấy con người này nói năng, làm việc rất dứt khoát gọn ghẽ” nên cũng chắp tay lại và nói: “ Vậy chúng ta bắt đầu nói chuyện thẳng thắn chân thành”
“Được, chúng tôi xin nghe cao kiến của Hòa đại nhân” Bạch Thụy nói.
“Suy nghĩ của tôi, lần này đã cử người đi nói rõ với giáo chủ rồi, không biết ý của giáo chủ như thế nào?” Hòa Thân nói.
“Hòa đại nhân lần trước ngài cử hai ngươi đi gặp cũng chỉ là gặp phó giáo chủ của chúng tôi, lần này chúng tôi cũng đại diện phó giáo chủ của chúng tôi đến, chứ không phải là giáo chủ của Bạch liên giáo”
Bạch Thụy thấy Hòa Thân cứ một câu giáo chủ hai câu giáo chủ nên vội càng cải chính.
“Được vậy gọi là phó giáo chủ, vậy xin các vị nói rõ ý của phó giáo chủ” Hòa Thân nói.
“Phó giáo chủ cho rằng hầu hết những điều kiện mà Hòa đại nhân đưa ra hai bên chúng ta đều có thể ngồi xuống nói chuyện, chỉ có một điểm chúng tôi không thể chấp nhận là Hòa đại nhân nói “chiêu an” nay chúng tôi thay mặt phó giáo chủ và mười mấy vạn huynh đệ Bạch liên giáo ở núi Thái Biệt trịnh trọng tuyên bố với đại nhân: chúng tôi tuyệt đối không chấp nhận chiêu an triều đình”
Hòa Thân không nghe nhầm chứ, ban đầu Nhất Thanh nói bọn họ nay đã toàn quân cạn sức, một lòng hi vọng chiêu an triều đình nay lại biến tướng thế, nếu không muốn chiêu an, sao lại cử mấy sứ giả đến đây. Mặc dù trong lòng hắn rất nghi hoặc nhưng khuôn mặt không biểu lộ gì, cười ha ha nói: “ Không lẽ các vị chuyến này đến đây chỉ muốn truyền đến với ta một câu: “Tuyệt bất chiêu an” ư?”
Bạch Thụy cũng cười lớn nói: “ Hòa đại nhân, người của Bạch line giáo chúng tôi đội trời đạp đất, muốn làm anh hùng hảo hán chứ không như cẩu quan triều Thanh, chỉ biết móc ngoặc đấu đá, trăm phương nghìn kế muốn triệt hạ người khác, nay chúng tôi nói thẳng, không lẽ Hòa đại nhân lần này thật sự muốn chúng tôi quy thuận triều đình, một lòng một dạ phục vụ hoàng đế hay sao?”
“Lời này là sao chứ?” Hòa Thân trong lòng mặc dù thấy ngạc nhiên với lời nói của Bạch Thụy, nhưng sắc mặt vẫn không thay đổi.
“Hòa đại nhân, một khi ngài không nói rõ, chúng tôi sẽ thay ngài nói, chỗ nào đắc tội xin ngài bỏ qua cho. Hòa đại nhân có phải muốn mười mấy vạn huynh đệ chúng tôi theo dưới trướng ngài, phục vụ cho ngài?”
“Nói tiếp đi” Hòa Thân gật đầu.
“Chúng tôi nghe nói nay Hòa đại nhân đang ở thế ốc không mang nổi mình ốc, nay Càn Long đã sai khâm sai rời khỏi Bắc Kinh không bao lâu sau sẽ đến Nam Kinh, đến lúc đó e rằng Hòa đại nhân sẽ gặp rắc rối to” Bạch Thụy cười nói.
“Các ngươi biết quả không ít”
“ Chúng tôi không những biết điều, còn biết là Càn Long định ra tay thế nào?” Bạch Thụy nói
“Xin nói rõ”, Hòa Thân tiếp lời.
“Nói thật với Hòa đại nhân, lần này Càn Long không muốn trực tiếp động võ với Hòa đại nhân mà muốn bắt Hòa đại nhân giao bộ nghị tội, còn nha môn tài chính ở Nam Kinh sẽ thay người cai quản, những chuyện này Hòa đại nhân không thể không biết chứ?” Bạch Thụy bình tĩnh nói.
Hòa Thân thấy cơ mật quốc gia lớn thế mà Bạch liên giáo đều biết, lại thấy điệu bộ tự đắc của Bạch Thụy lại nghĩ đến cử chỉ mờ ám của Doãn Kế Thiện và Lưu Dung, đột nhiên thấy lời nói của sứ giả Bạch Liên Giáo không phải là nói bừa, nhất định có cách nói của họ, nên không xen ngang, mà cười ra hiệu cho Bạch Thụy nói tiếp.
“Hòa đại nhân nhất định ngài không hiểu vì sao chúng tôi lại biết tin này đúng không?” Bạch Thụy nói đến đây liền làm ra vẻ thần bí “ Thật không dám giấu, tôi lại tiết lộ cho Hòa đại nhân một tin: Bạch liên giáo chũng tôi từ khi Thanh Đình nhập quan bắt đầu giữ mối liên hệ mật thiết và phức tạp với bên trong tử cấm thành, mười mấy năm nay, chúng tôi thông qua các kênh khác nhau đưa tiểu thái giám vào hoàng cung đại nội, một số thái giám mà trước đây chúng tôi đưa vào, nay rất nhiều người đã là người có máu mặt bên cạnh Càn Long, còn có mấy người còn là Tổng quản thái giám các cung. Nhất cử nhất động của Càn Long sao mà qua mắt được chúng tôi”
Hòa Thân nghe đến đây bắt đầu thầm cảm thán, trước đây hắn từng nghe Bạch liên giáo hành sự rất bí hiểm, xem ra quả nhiên danh bất hư truyền, đến bên cạnh Càn Long bọn họ còn cắm được người, hèn chi bao nhiêu năm nay triều đình dùng binh đối phó Bạch liên giáo đều không có kết quả xem ra những quyết sách trọng đại từ trong trứng nước đã bị tâm phúc của Bạch liên giáo tiết lộ ra ngoài, đợi khi tướng sĩ tiền phương biết, thì đã muộn mẹ nó mất rồi.
“Trước đây chúng tôi cũng có mộng tưởng hi vọng triều đình thực sự thật tâm với chúng tôi, nhưng từ khi Càn Long năm 48 trở lại đây, chính sách của triều đình với Bạch Liên Giáo chính là giết đến “ kiên quyết, triệt để, sạch sẽ”, đến các quân cơ đại thần đều có chủ trương đó, thì các quan lại địa phương lại càng nghĩ hết cách đối phó với chúng tôi, cho nên chúng tôi nay không nghĩ đến chuyện chiêu an nữa. Ý của Phó giáo chủ chúng tôi chính là muốn cùng Hòa đại nhân quyết chiến đến cùng với triều Thanh, đến chết cũng không chiêu an. Tống Giang sau khi chiêu an, Lương Sơn hảo hán cũng bị nội gián hãm hại đến chết, nếu chúng tôi cũng đi con đường đó, không phải sẽ biến thành đứa trẻ lên ba hay sao?”
Đang lúc Bạch Thụy hùng hồn nói, thì Hòa Thân đã thầm có chủ ý thấy sứ giả bắt đầu ngừng, liền cười nói: “ Nếu đã thế, không biết phó giáo chủ các vị có bao nhiêu phần thành ý với chuyện giữa chúng ta?”
“Thành ý? Thành ý của chúng tôi không cần nói nữa, sau khi nhận được thư của Hòa đại nhan giáo chủ chúng tôi liền sai chúng tôi từ Hồ Bắc xa xôi đến Nam Kinh gặp Hòa đại nhân nếu không có thành ý, chúng tôi có thể làm thế sao? Chỉ là phó giáo chủ chúng tôi không biết Hòa đại chân có thành ý hay không?”
Còn chưa đợi Bạch Thụy nói xong, Hòa Thân liền đứng dậy nói: “ Nay tổng đốc Hồ Quảng Trương Thế Côn và đề đốc Cát Cáp Lục Doanh Tứ Xuyên đã bắt đầu hợp binh trên núi Thái Biệt, nay bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ đợi 300 vạn lạng ngân lượng quân phí đến, bọn họ sẽ ra tay với Bạch liên giáo”
“Vậy ý của Hòa đại nhân là…” Bạch Thụy đứng dậy hỏi.
“Ngân lượng hiện đang trong tay ta, nếu chúng ta có đủ thành ý, bọn họ có thể vào núi bao quây các vị hay không, còn không phải ở một câu của Hòa Thân ta” Hòa Thân cười nhạt.
Bọn Bạch Thụy thấy chiêu này của Hòa Thân thật quá lợi hại, có câu nói: “ công cao bất quá cứu giá, kế độc mạc quá tuyệt lương” bọn họ sao mà không biết? nếu không có ngân lượng, thì hơn 20 vạn đại quân triều đình khó mà tiến được, nếu Hòa Thân giữ lại quân phí không chi, không cần Bạch liên giáo đánh, bọn chúng xưng là đại quân thiên triều không mấy ngày cũng tự tan.
“Hòa đại nhân, nếu lần này ngài quả thực có thể khiến quân Thanh không công tự phá, thì chúng tôi thay mặt 15 vạn huynh đệ Bạch liên giáo đa tạ Hòa đại nhân, sau này Hòa đại nhân có gì cần chúng tôi giúp đỡ, chỉ cần Hòa đại nhân nói một iếng, dầu sôi lửa bỏng chúng tôi cũng không từ” Bach Thụy đột nhiên đứng dậy thi lễ với Hòa Thân.
“Nhằm xem xem thành ý của các vị, cũng vì lợi ích chung của hai bên chúng ta, nay ta có việc cần các vị làm giúp. Nếu các vị làm tốt việc này, 20 vạn đại quân triều đình không đến một tháng sẽ phải ngoan ngoãn rút lui” Hòa Thân lạnh lùng nói.
“Xin hòa đại nhân nói rõ” Bạch Thụy khảng khái nói, mặc dù hắn biết giao thiệp với quan viên triều Thanh là vô cùng nguy hiểm nhưng vì tính mạng của 15 vạn người sắp bị giết, cái nguy hiểm này đáng để họ thử.
“Được, vậy chúng ta đi vào thư phòng ta nói cụ thể” Hòa Thân nói. conem_bendoianh
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả: Độc Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Tác Giả: Độc Cô Hắc Mã
Truyện khác cùng thể loại
159 chương
18 chương
128 chương
68 chương
67 chương
53 chương