Hòa Thân Tân Truyện

Chương 111 : Bạch Liên đặc sứ

“Vâng” Đỗ Tử Kiệt đáo rồi bước đi.    Nhất Thanh và Nhiễm Kiện đi chuyến này đúng là vất vả, đợi bọn họ vào thư phòng, Hòa Thân có chút nhận không ra nữa, khi rời Nam Kinh bọn họ còn là cặp “kim đồng ngọc nữ” mà nay dường như đã biến thành hai kẻ xa lạ áo quần bẩn thỉu. Nhiễm Kiện còn tốt chút nhưng Nhất Thanh khiến hắn trông thấy mà đau lòng, nhưng nay không phải lúc thương hoa tiếc ngọc, nên hắn ra hiệu cho họ người, gọi trà, đợi họ thở một lát mới bắt đầu hỏi sự tình. Nhất Thanh và Nhiễm Kiện bắt đầu thay nhau bẩm báo với Hòa Thân tình hình chuyến đi Hồ Bắc lần này.    “Hòa đại nhân, chúng tôi sau khi đến dải núi Thái Biệt Hồ Bắc, trước tiên nhờ một nông dân địa phương dẫn đường, lại thêm Nhất Thanh cô nương rất thành thục ám hiệu, ám ngữ các loại của Bạch Liên Giáo, cho nên rất thuận lợi tìm gặp được phó giáo chủ của họ” Nhiễm Kiện vội vàng nói.    “Tình hình cụ thể là thế này” Nhất Thanh xen vào “ Nay tổng đốc Hồ Quảng Trương Thế Côn và đề đốc Tứ Xuyên Lục Doanh Cát Cap định hợp binh tại dải núi Thái Biệt, nghe nói sau một tháng nữa sẽ tiến hành một trận vây chiến quy mô lớn, nghe nói bọn họ lần này đã có sự chuẩn bị kĩ lưỡng, chỉ đợi lương thảo triều đình đến, liền bắt đầu dùng binh” “Thế Bạch Liên Giáo chuẩn bị ra sao, bọn họ có thể đánh thắng trận này không?” Hòa Thân hỏi.    “Tại hạ nghĩ là đủ sặc, nay đã vào tháp chạp rồi, bách tính trên dải núi Thái Biệt đã bị quân Thanh đuổi đi rồi, nhân mã của Bạch Liên Giáo đều bị dồn vào trong núi, nhằm cắt đứt liên hệ giữa Bạch Liên Giáo và bách tính, cũng cắt đứt nguồn tiếp ứng lương thảo của họ. Nay bọn họ đã bước đến bước đường lương cùng đạn tận, mặc dù phó giáo chủ trước mặt bọn tại hạ còn nói lớn trận này họ sẽ thắng, triều đình tất bại nhưng theo tại hạ thấy, chỉ qua một tháng nữa, thì quân Thanh không cần đánh bọn họ cũng vì cạn kiệt lương thực, vũ khí mà tự hàng” Nhiễm Kiện tự tin nói.    “Chúng muội đã bày tỏ với phó giáo chủ suy nghĩ của huynh, ban đầu ông ta không tin cho là bẫy của triều đình còn giam bọn muội làm con tin sau đó chắc họ có thảo luận với nhau đột nhiên đồng ý, hơn nữa còn cử ba nhân vật quan trọng trong quân của họ đến Nam Kinh gặp huynh, trong đó có Bạch liên giáo đặc sứ bên cạnh phó giáo chủ”    Hòa Thân nghe xong, lập tức lệnh cho họ đi nghỉ ngơi, hắn sẽ đi gặp mấy đại diện kia của Bạch Liên Giáo, nhưng vừa đi đến cửa liền quay lại, trong lòng đột nhiên nảy ra một suy nghĩ buồn cười: “ Ta đi gặp họ một cách nôn nóng thế, sẽ khiến cho bọn Bạch liên giáo nghĩ ta đã đến mức dầu sôi lửa bỏng, hơn nữa đàm phán là cả một kĩ năng, cần phải có thủ đoạn. Những cuộc đàm phán quốc tế không phải là cẩn trọng đến từng cấp bậc hay sao, có cấp bộ trưởng, có cấp đại sứ, cao nhất còn có cấp nguyên thủ quốc gia, nay phó giáo chủ Bạch liên giáo chỉ cử đi có ba người làm đại diện, còn mình thò vôi vã đi gặp bọn họ, có phải là cấp bậc không đúng không?” Nghĩ đến đây bèn gọi Lưu Toàn vào, dặn dò: “ Ta nay khoan đã đi gặp bọn họ, ngươi đi chuẩn bị chút, đợi sau khi Nhất Thanh và Nhiễm Kiện nghỉ ngơi tắm rửa xong, ba người các ngươi thay mặt ta đi nói chuyện với họ, hãy theo biện pháp gần đây nhất mà chúng ta đã thương lượng để đàm phán với họ, xem xem suy nghĩ của họ như thế nào, nếu cần thiết ta sẽ lại đi gặp họ”    Lưu Toàn nghe Hòa Thân nói thế, ban đầu thấy khó hiểu, nhưng sau đó liền hiểu ra, bèn theo lệnh Lưu toàn đi gặp mấy người của Bạch Liên Giáo. Mặc dù nay đã đến lúc vô cùng nguy cấp, nhưng Hòa Thân thấy hắn sắp xếp thế là rất ra dáng, đại diện hai bên thương lượng trước, thống nhất được hay không sau đó sẽ tìm ra điểm phân rẽ, sau cùng lại tiến hành một vòng đàm phán nữa, sau cùng sẽ do hắn ra mặt quyết định, hắn đúng là có dáng lãnh tụ lắm! Đang lúc hắn tận hưởng cảm giác lâng lâng đó, Lưu Toàn đi vào nói: “Lão gia, mấy người của Bạch Liên Giáo*** không biết ý tốt của người ta, họ nói chúng tôi không đủ tư cách yêu cầu gặp trực tiếp ngài nói chuyện” Hòa Thân nghe xong tức giận, xem ra bọn người này không hiểu quy tắc đàm phán, đúng là vớ vẩn, sau đó lại nghĩ cảm giác lãnh tụ sau này có cơ hội sẽ kiêm sau, nên ra lệnh: “ Đi, chúng ta đi gặp họ” conem_bendoianh Hòa Thân Tân Truyện Tác giả: Độc Cô Hắc Mã -----oo0oo-----